Tại phòng sách,,,,
-Anh nè,,, anh có thấy con bé Tâm Tâm thư ký của em dễ thương không? [bà Thiên đang trò chuyện với chồng]
-Em muốn anh thấy vậy sao? [ông nheo mắt hỏi lại,,,,]
-Còn lâu,,,, em hỏi giúp cho thằng Anh nhà mình thôi,,,,
-Em có đang bình thường không vậy,,,, Thiên Anh nó có vợ rồi mà,,,, Tiểu Tinh thì quá tốt,,, em tính chuyện vớ vẩn gì ấy?
-Xí,,,, so với Tâm Tâm thì Tiểu Tinh chỉ có cái phá giỏi hơn thôi,,,, con người ta đẹp người lại đẹp nết,,, công việc làm ăn tài ba, nội trợ thì giỏi gian,,, và đặc biệt Thiên Anh không có xa lánh con bé,,, em thấy chúng rất hợp,,, hyhy,,,
-Em thôi đi,,,, không phải chuyện gì cũng đùa được đâu,,, [ông Thiên đã cau mày bỏ đi]
Bà Thiên mặt kệ thái độ của chồng mình,,, cười thích thú với những suy nghĩ riêng,,,,,
Giờ đã là 8h tối,,, tại công ty,,, mọi người đã ra về,,, cậu chủ tịch trẻ vẫn cặm cụi với đống tài liệu cao chất núi,,, Thiên Anh mệt mỏi ngã ra ghế,,, tay xoa lấy thái dương,,,, và lúc đó,,, một tách café được đặt trước mặt cậu,,,,,
-Tâm Tâm,,,
-Anh có vẻ mệt dữ à nha,,,, [Tâm nhìn Anh cười tươi,,,]
-Ừ,,, sắp kết toán cuối năm nên hơi bị bận,,,,
Thiên Anh cầm lấy ly café tiến đến sa-lon xem tài liệu mà Tâm Tâm mang đến,,, bóng đèn công ty vụt tắt,,,,
-Á,,, em sợ tối lắm,,,, anh đâu rồi,,, cứu với,,,, [Tâm nghiêng ngã loay hoay tìm Thiên Anh trong hoảng sợ,,,,]
-Anh đây này,,,,, đừng sợ,,,
Thiên Anh đặt tay lên vai Tâm trấn an,,, Nào có ngờ đâu Tâm ôm chặt lấy Anh,,,, người cô run lên vì sợ hãi,,,, Thiên Anh hơi bất ngờ nhưng cũng thông cảm và vổ vổ lưng Tâm cho cô đỡ sợ,,, một lúc sau đèn được bật sáng,,,, ngượng ngùng khi nhận ra mình đang trong lòng Thiên Anh,,,, Tâm vội ngồi dậy,,, và mắt đối mắt với Thiên Anh,,, khiến bao nhiêu cảm xúc kiềm nén bao lâu vỡ tan,,,,
-Em thích anh,,,,
Cùng với một hành động mà cả chính cô cũng bất ngờ,,, cô hôn lên môi anh,,,, do bất ngờ,,, Thiên Anh không có phản ứng gì,,,
“choang” một tiếng động chói tai khiến Thiên Anh sực tỉnh, đẩy vội Tâm Tâm ra và hướng về nơi phát ra tiếng động,,,,
Một hình bóng Anh đã khắc sâu vào tim đang đứng lặng trong bóng tối,,,, ánh trăng soi vào cửa làm thân người đó được chiếu sáng,,, đôi vai Tinh Tinh run lên hai tay đã che kín miệng để không hét lên trong tuyệt vọng,,,, những dòng nước nóng ran đang thi nhau tuôn ra từ đôi mắt trừng lên không chớp lấy một lần,,, nỗi đau quá lớn khiến Tinh không còn điều khiển được mình,,, cô không biết nên làm gì lúc này,,, không khí yên lặng mà Anh hướng mắt nhìn cô chỉ diễn ra trong vài giây nhưng sao đối với cô nó lại dài đến vậy??? người mà cô đặt trọn lòng tin và cả cuộc đời cô,,,, nhưng hiện giờ,,,, người đàn ông đó đang ôm và hôn một người khác,,,, cảm giác đau buốt lang toã từ tim và đến từng tế bào cơ thể,,, Tiểu Tinh khó khăn nhích lấy đôi chân không còn chút sức lực lui về sau,,, giọng cô đã nghẹn đi,,, không thể nào nói bất cứ gì,,, dù là gọi tên Anh lúc này cô cũng không thể,,,,
Tinh Tinh đã nghe thấy cuộc trò chuyện của ba mẹ trong phòng sách,,, nghĩ đến tin nhắn “chiều này….” Nên Tinh đã mang cơm hợp mình tự làm đến cho Anh,,, vì biết Anh sẽ tan trễ và phần nào muốn làm rõ những nghi ngại trong tâm trí,,, cô không muốn mình nghĩ sai về Thiên Anh dù chỉ một chút ít,,, nhưng đổi lại,,,
Thiên Anh thì hốt hoảng,,, chạy đến mong Tinh sẽ nghe mình giải thích,,, và có thể tha thứ cho một vài giây không thể tự chủ của mình,,,,
-Dừng lại,,,,
Tinh bỗng hét to khi Thiên Anh vừa bước đến gần,,,, làm Anh giật thót mình đứng lại trước Tinh chỉ một bước chân,,,
-Tinh à,, nghe anh nói đã,,, không,,,,, chuyện không phải như vậy,,,,,
-[Tinh lắc đầu trong tuyệt vọng,,,] những gì em biết và trông thấy đã đủ để chứng minh,,,, anh không cần giải thích gì nữa đâu,,,,
-Em à,,, không,,, không,,, đâu em,,,, [Thiên Anh cũng đã rơi nước mắt,,, lời nói cũng nghẹn ngào]
-Anh thử nghĩ lại xem? Có phải chỉ cô Tâm đây là người anh nói chuyện tự nhiên và vui vẻ ngoài gia đình, có phải trong điện thoại cũng chỉ mình cô ta mới được lưu là “Tâm Tâm” trong khi cô ta tên Tâm mà,,,, và có phải chỉ cô ta mới được anh che chở như vừa rồi,,,, chuyện quan trọng nhất là,,,,,,,,,, là,,,, anh không từ chối nụ hôn đó,,,, sao vậy anh??? Sao lại có sự ưu đãi khác hẳn như vậy? cô ta đặt biệt vậy sao? có phải một lúc nào đó,,, cô ta có đủ sự đặc biệt thì cũng là lúc cô ta thế chỗ em không??
Nói xong Tinh quay đầu, dùng tay xiết lấy phần áo nơi ngực trái,,, cô đau lắm, và dường như tim cô đập ngày một yếu đi. Và Tinh đã ngất đi ngay sau đó,,,, cú sốc quá lớn đối với cô từ trước giờ,,,, nó lớn hơn cả khi cô tưởng rằng Anh đã chết trước mặt cô trước đây,,,,