"Anh" Là Con Trai, Không Phải Trans Guy

Chương 39: Đau Đầu Quá,,,




Tinh cựa quậy trên giường và dần mở mắt,,, trước mắt Tinh là con gấu bông to đùng trên cổ nó có một tấm hình quái dị,,,, hình dáng ngủ xấu xí của một cô gái,,,, Tinh không quan tâm vứt tấm ảnh sang bên,,,,

-Sweet love sao???

Nhìn và chạm vào hình trái tim mà gấu đang ôm,,,, Tinh cảm thấy có chút quen thuộc,,,,,

-Dây chuyền,,,,, đồng hồ,,,,, “A&T sweet love”

Tinh bỗng vô thức lầm bầm,,,, và cô khụy xuống ôm xiết lấy đầu,,, đập mạnh vào bàn học,,,,,, miệng không ngừng la hét,,,, Thiên Anh ngay lập tức chạy vào,,,,,

-Tinh Tinh,,,, em bị sao vậy,,,, đừng dập đầu nữa mà em,,,, đầu em đã chảy máu rồi này,,,,, bình tỉnh lại,,,, ngoan nào,,,,, không sao rồi,,,, sẽ không đau nữa ngay thôi,,,,,,,

Anh lo lắng đưa cho Tinh viên thuốc mà Linh Nhi bảo phải luôn mang theo trên người,,,, phòng khi cơn đau Tinh phát lên như lúc này,,,, sau khi uống đầu Tinh dần dịu lại,,,, cô cũng ngừng không kích động,,,, và thả lỏng người tựa vào lòng Anh,,,,

Khi đã có tinh thần trở lại,,,, Tinh tròn mắt khi thấy sợi dây chuyền đang trên cổ Anh,,,, xem xét xung quanh và bật mở nó ra,,,, “ơ,,,, hình mình mà,,,, còn có chữ A&T sweet love bên ngoài,,,, không lẽ anh ta thật sự là bạn trai mình,,,,???” suy nghỉ mong lung một lúc Tinh giật mình nhận ra mình đang bị ôm,,,, vội vùng ra khỏi Anh,,,,

-Sao anh lại ôm tui??? Ý đồ gì đấy???

-Ơ,,,, nếu không ôm em lại chắc giờ em đã nhập viện vì vỡ đầu mất rồi,,,,,

-Vậy thì thôi,,,, không trách anh lần này,,,,

-Em ngồi lên giường đi,,,, anh đi lấy hộp y tế đã,,,,

-Lấy cái đó làm chi???

-Dạ,,,, để băng cái đầu đang chảy máu kia của cô đấy ạ,,,,,

Vì vừa uống thuốc giảm đau nên vết thương đấy cũng không có cảm giác gì,,, nên Tinh quên mất,,,, còn Thiên Anh thì khổ sở trả lời những câu hỏi quái dị của Tinh,,, bảo vệ và lo lắng cho cô mà cứ bị cho là có ý đồ xấu,,,, khổ thật,,,, vài phút sau,,,, Anh vội vàng chạy vào với hộp thuốc trên tay,,,,

-Giờ thì ngồi yên đấy,,,, nhúc nhích đau là em tự chịu,,, không được trách anh,,,,

-Biết rồi,,,,,

Anh xác trùng cho vết thương trên trán Tinh,,, nó không to lắm,,,, chỉ xây xước cỡ đầu ngón tay thôi,,,, xong thì băng cẩn thận lại,,,, Anh đứng lên và đi ra ngoài,,,,

-Con gấu này là sao vậy???

Anh chưa ra được đến cửa thì bị câu hỏi Tinh làm cho ngưng bước,,,,, Anh quay lại,,,,

-Nó là của em đấy,,,, muốn lấy được nó Anh phải căng thẳng biết bao nhiêu,,,, giờ em lại chả nhớ gì,,,, [Anh cười nhẹ,,, nhưng trong đáy mắt vẫn có gì đó nặng trĩu]

-Lấy hả??? lấy từ đâu???

-Trung tâm giải trí,,,,,

-Chơi trò gì mà được con gấu “bự” vậy???

-Trò ném lon,,,

-Ờ,,,,, tui hỏi xong rồi,,,, anh đi đi,,,,

Thật là thờ ơ đến quá đáng,,,, Thiên Anh lắc đầu cười buồn bước ra khỏi phòng,,,,,,

Chiều hôm đó,,,, tại nhà Linh Nhi,,,,

-Chị Linh Nhi à,,,, em làm sao đây??? làm sao cho Tinh nhớ ra em,,,, hay chị có cái thuốc gì mà tiêm vào cái khiến Tinh yêu em không???

Thiên Anh thấy mệt mỏi và đau khổ,,,, khi ngày ngày thấy người Anh yêu nhìn Anh bằng ánh mắt dè chừng nghi ngại,,,, cậu sang nhà,,, cầu cứu với Linh Nhi,,,,

-Làm gì có cái thuốc thần kỳ đó,,,, muốn xóa đi thì rất dễ,,, còn muốn khôi phục thì chỉ còn cách kiên nhẫn làm nó từng ngày,,, và chỉ có em mới làm được,,, không dựa vào ai được đâu,,,,,,,

-Dựa vào em gì nữa chứ,,,, sáng nay em cho Tinh xem những kỷ vật xưa làm cô ấy đau đến mức đập đầu chảy máu luôn,,, em chả biết nhắc bằng cách nào nữa,,,,,

-Gì??? Phản ứng của nó mạnh vậy à??? Mà đầu Tinh Tinh có nặng không???

-Không,,,, em đã băng lại,,, giờ thì ổn cả rồi,,,, nhưng mà em khổ quá chị ơi,,,, Tiểu Tinh cứ xem em như kẻ gian mà phòng tránh,,,, không thể nào tiếp cận được,,,,

-Thôi nè,,, cái gì cũng phải từ từ và kiên nhẫn,,,, nhỏ về nhà em mới có hai ngày mà em làm quá hà,,, hỏi sao con bé không đề phòng,,,,

-Ờ,,,, em biết rồi,,,,, thôi em về đây,,,,

Chán nản vì chả tìm được sự giúp đỡ nào,,, Thiên Anh trở về nhà,,,, Tiểu Tinh đang đọc chính quyển nhật ký của mình,,,,, đọc nó mà đôi lúc mắt cô lại rưng rưng,,,, vì cảm động,,,, đọc cảm xúc của mình mà cứ như đọc tiểu thuyết không bằng,,,, bó tay,,,,

Thiên Anh ngồi vào phòng khách bật ti vi nhưng không xem,,,, làm cho có việc để làm,,,, Anh nghe lời Linh Nhi,,, không quá hấp tấp nên cậu không tìm Tinh nữa,,,, ngược lại Tinh thấy không bị làm phiền thì lại thiếu gì đấy nên đi xuống nhà tìm Anh,,,, thấy Anh đang ngồi xem ti vi cô chạy đến cùng xem,,,, và đương nhiên là ngồi khác cái ghế mà Thiên Anh đang ngồi,,,, Tinh giật lấy romot bấm phim mà mình thích,,,,

-Phim hành động,,,, á,,, đây rồi,,,,, hay thật,,,,

-Em thích loại phim này sao??? mà đúng rồi,,,, em hiếu động thế mà,,,,

Ngồi xem được gần nửa bộ phim,,,, sắc mặt Tinh có chút đổi khác,,,,

-Súng,,,, đạn,,,, máu,,,,, á,,,,, đau đầu quá,,,,,,,

-Thôi thôi,,, không xem phim này nữa,,,,

Anh vội lấy romot chuyển đày nhưng không kịp,,,, một tiếng nổ súng thật to vang lên,,,,

-Anh à,,,

Bỗng dưng Tinh hét lớn và lao đến ôm lấy Anh,,,, hơi bất ngờ,,, Thiên Anh ngây người ra,,, và nhớ đến cảnh tượng hôm đó,,,, trong lòng Anh dâng lên sự đau xót tột cùng,,,, nước mắt cậu đã lăn dài,,,,

-Ơ,,,, sao anh lại khóc,,, tui đè làm anh đau sao???

Khi đã bình tĩnh lại,,, Tiểu Tinh bỏ Anh ra thì thấy nước chảy ra từ mắt cậu,,,, lau nó đi và ríu rít hỏi,,,,

-Không có gì,,, anh không đau đâu cả,,, chỉ là nhớ lại vài chuyện cũ nên hơi xúc động vậy thôi,,,, đầu em còn đau không??? Có cần uống thuốc không???

-Thôi,,,, tui hết đau rồi,,,, anh có ổn thật không đó,,,,,

-Không sao đâu,,,,

Anh xoa đầu Tinh,,, rồi bước về phòng mình,,, để lại Tinh một mình khó hiểu,,,