Anh Không Cần Bùa Xanh, Anh Chỉ Cần Em

Chương 48




Đúng 7 giờ tối Thẩm Dục livestream, Nguyễn Viên ngồi ở bên cạnh anh, nhìn anh đưa micro chen giữa hai người, như vậy thì giọng của hai người đều có thể thu vào micro.

Nguyễn Viên đăng nhập vào tài khoản QQ của mình, cô đột nhiên phát hiện tài khoản của mình toàn do Ngu Hạm chơi, bây giờ Ngu Hạm đã lên được bậc xếp hạng. Trời ạ, cô không hiểu đây là bậc gì nữa.

Thẩm Dục “Alo” hai tiếng, bảo đảm mọi người trong phòng livestream đều có thể nghe thấy, sau đó anh đăng nhập tài khoản của mình: “Hôm nay tôi sẽ dạy bạn gái mình chơi LOL, lúc trước tài khoản của cô ấy do người khác chơi, vì thế bậc xếp hạng bây giờ không phải là thật”.

Thẩm Dục đăng nhập tài khoản chính của anh, thật ra anh có rất nhiều tài khoản phụ, tìm đại một trong số đó cũng có rất nhiều tướng và trang phục.

Nguyễn Viên vẫn còn ngơ ra đó, dùng chuột nhấn lung tung, cô hỏi: “Bây giờ tài khoản của em đang ở bậc xếp hạng nào vậy anh?”

Cô đọc không hiểu, đành phải hỏi anh.

Thẩm Dục không nhìn qua lập tức trả lời: “Đại cao thủ”.

Lúc trước anh đánh với Ngu Hạm cũng chỉ có thể đạt ngang bậc đại cao thủ thôi.

Tuy rằng khả năng chơi game của Ngu Hạm cũng không tệ, nhưng tốc độ tay và thao tác lại không theo kịp, cho nên có thể lên được đại cao thủ đã rất tốt rồi.

“À” Nguyễn Viên ngáp một cái.

Thẩm Dục dẫn cô vào cửa hàng xem trang phục và tướng, hỏi cô có thích tướng hay trang phục nào không, nếu thích thì nói với anh, anh sẽ mua cho cô.

“Uầy, vì sao tôi lại dại dột vào phòng livestream để ăn cơm chó thế này”.

“Dục ca ơi, vết thương của anh sao rồi? Cởi áo cho bọn em nhìn một chút được không?”

“Uầy, cái bạn ở phía trên đúng là lưu manh(1) nha, tôi sẽ đi báo cáo, ha ha ha”.

Nguyễn Viên không nhìn từng dòng bình luận chạy trên màn hình livestream, cô ấn một tướng, nhớ tới lúc Ngu Hạm chơi, đột nhiên nói: “Katarina là tướng nào?”

Cô còn nhớ vị tướng đó rất xinh đẹp, Ngu Hạm luôn nhắc tới.

Nguyễn Viên hay nghe Ngu Hạm nói: “Ta là Katarina EQ vô địch, không ai thoát khỏi lưỡi dao của ta, ha ha ha ha”.

Thẩm Dục rất ngạc nhiên khi cô lại thích một thích khách như vậy, nhưng chơi Katarina cũng được, vì có thể đi đường giữa.

Vì để Nguyễn Viên có thể tiếp xúc với game này nhiều hơn, Thẩm Dục đã tạo một trận đấu với máy, cài đặt một người máy làm tướng địch.

Khu vực bình luận vẫn chưa bớt ồn ào, ai cũng cười ha ha!!!

“Rất thú vị nha, lại còn là người máy”.

“Ha ha ha ha, tôi muốn nhìn xem Dục ca làm sao đưa một người chưa chơi LOL bao giờ lên bậc xếp hạng”.

Ngay từ ban đầu cô không biết nên chơi tướng nào, LOL có hơn một trăm vị tướng, cô nhìn đến hoa mắt chóng mặt.

Cuối cùng vẫn nhờ Thẩm Dục khóa lại Katarina giúp cô ở giây cuối cùng.

Rất xinh đẹp, đúng là một vị anh hùng khí chất.

Lúc trước Ngu Hạm chơi Katarina, vì thế hệ thống tự động lựa trang phục Katarina loạn thế anh hùng.

Dù sao tướng này cũng là một cỗ máy giết người, không cần thiết phải dùng quá nhiều kĩ năng vào tướng, Thẩm Dục chọn tướng sở trường đường trên của anh, bóng thép Camille.

“Em không mua trang bị ở cửa hàng sao?”

Nguyễn Viên nhìn màn hình máy tính, ánh mắt có hơi mỏi, đầu thì hơi nhức.

“Mua chỗ nào?”

“Điều tôi mong chờ nhất sắp bắt đầu rồi”.

“Sao lúc còn ở bệ đá cổ Dục ca lại không nói cho em ấy biết nhỉ, bây giờ ra đường rồi mới hỏi”.

“Buổi livestream hôm nay thật thú vị”.

Thẩm Dục nói cho Nguyễn Viên biết rằng chỉ có ở bệ đá cổ thì mới mua được trang bị, ấn “B” để về bệ đá cổ, ấn “P” để mở cửa hàng mua trang bị, ấn “Y” để điều chỉnh góc quay màn hình.

“Bây giờ em đang ở đâu, chỉ cần ở đây đánh lính, yên ổn phát triển tướng thôi phải không?”

Thẩm Dục rất kiên nhẫn, giống như lúc cô dạy anh chơi Hàn Tín: “Đầu tiên, em cứ tiếp tục đánh lính, lấy vàng và kinh nghiệm, sau đó đọc xem những kỹ năng tướng rồi anh sẽ từ từ dạy em”.

“Em nghĩ em sẽ đánh được”

Mỗi khi Ngu Hạm chơi cô đều ngồi bên cạnh nhìn, tốc độ tay của Ngu Hạm thật sự rất nhanh, cô nhấn phím Q đầu tiên, chỉ cần lính còn một chút máu, nhanh tay nhấn Q.

Sau khi cô Q vào con lính còn ít máu thì chiêu Q ngay lập tức hồi lại, Nguyễn Viên lẩm nhẩm trong miệng: “Em có cảm giác tướng này khá giống Athena đó”

Thẩm Dục ngồi ở bên cạnh cô đương nhiên anh cũng nghe rõ cô đang nói gì liền hỏi: “Athena? Là sao?”

“Là một vị tướng bên VGVD, anh chưa từng chơi qua tướng đó đâu, kĩ năng thứ 2 là giảm hồi chiêu. À không phải, là do em nhớ nhầm thôi”.

Vị tướng Athena này, cô cũng ít khi chơi, mỗi lần chơi vị tướng đó, cô đều trở thành miếng mồi trong tay đội đối phương.

Phản ứng của cô rất đáng yêu, Thẩm Dục không nhịn được cười, anh bắt đầu nghiêm túc giới thiệu về kỹ năng của tướng mà cô đang chơi.

Nguyễn Viên có cái nghe được, có cái không nghe được, nhưng cô vẫn rất tập trung đánh lính, lính sắp hết máu liền nhấn Q, nhìn qua vẫn rất vui vẻ, thoải mái.

Cô tiến bộ rất nhanh, Thẩm Dục giảng rất kĩ và khi cô hiểu rõ bộ kỹ năng của tướng, liền nói: “Để em thử xem sao”.

Bây giờ cô đã đạt được cấp 6, học được chiêu cuối(1), đối thủ đi cùng đường với cô đang chơi tướng nào thì cô thật sự không biết, chỉ cần đường giữa đối thủ lao ra định giết cô, Thẩm Dục sẽ lập tức xuất hiện rồi giết luôn kẻ đó.

Cô nghiêng đầu nhìn tốc độ tay của anh, nhanh như gió, không nhịn được than thở: “Đây là do anh ế lâu quá nên tốc độ tay mới nhanh được như vậy hả?”

Đúng là khiến người ta hoa cả mắt chóng cả mặt, không chỉ tốc độ tay nhanh mà lúc anh thao tác nhìn rất nghiêm túc, vô cùng điển trai.

Thẩm Dục rất nghiêm túc trả lời: “Không ế lâu lắm, khoảng 25 năm thôi”.

“Anh đừng có giết đường giữa đội đối thủ nữa, cũng phải cho em thử nữa chứ, đừng có dụ em đi đánh lính nữa”.

Bây giờ cô cũng đã đánh xong lính, đao khách đứng im trên màn hình không biết phải làm sao.

Thẩm Dục ngoan ngoãn trả lời: “Được, anh ở bên cạnh nhìn em là được, em đánh đi”.

“Dục ca ngoan quá đi”.

“Tiểu Nhuyễn Muội thật là đáng yêu, còn có thể nhìn thấy tốc độ tay của Dục ca, lại còn chọc quê Dục ca nữa”.

“Lo lắng quá, không biết Tiểu Nhuyễn Muội có thể đánh bại được người máy không nữa”.

Kẻ địch đã xuất hiện, Thẩm Dục rất ngoan ngoãn ở trong bụi cỏ nhìn Nguyễn Viên thao tác.

Có một câu nói: Người giỏi nhất chính là không cần phải làm gì cả, chỉ cần có tầm nhìn, khả năng. Sau khi cô dùng hết tất cả bộ kỹ năng, lại quên nhấn phím A nên bị đối phương giết luôn.

Thẩm Dục: “…”

Trường hợp này đúng là rất xấu hổ, Nguyễn Viên nhìn màn hình xám trắng rồi lại quay đầu nhìn anh, trên mặt nở nụ cười: “Sao em lại chết vậy?”

“Bình thường thôi, vì em không biết chơi. Không sao, anh cho em bùa rồi giúp em đánh tên đó là được, anh không có yêu cầu cao với em, qua một trận thành tài, chỉ cần có tiến bộ là được”.

Sự an ủi của Thẩm Dục đối với cô không có bao nhiêu tác dụng, cô nằm xuống bàn nhìn anh, mặt đầy tủi thân, nói: “Lỡ em không học được thì phải làm sao?”

Nhanh như vậy đã bắt đầu làm nũng rồi sao, cổ họng anh căng lên, nhẹ nhàng khụ khụ hai tiếng: “Vậy, em không cần học nữa, đi chơi ngắm phong cảnh trong game cũng được, một mình anh chấp năm người bên đó”.

“Đá thật mạnh vào bát cơm chó này”.

“Dục ca thương Tiểu Nhuyễn Muội quá, ghen tị đến phát khóc mất. Tại sao Dục ca có thể dịu dàng đến vậy?”

“Rất hâm mộ Tiểu Nhuyễn Muội nha”.

Nguyễn Viên nhìn Thẩm Dục, cũng chưa thấy anh ghét bỏ cô vì cô quá “gà”, cô bắt đầu đi dạo khắp bản đồ xem phong cảnh khắp nơi.

Ba người đồng đội còn lại cùng nhau đẩy lính đến sát nhà lính của đối thủ.

Mọi người đều biết Nguyễn Viên chỉ livestream VGVD mà Thẩm Dục lại livestream LOL, ít ai ngờ được hai người có thể vui vẻ, hòa thuận cùng nhau chơi game đến vậy. Rất nhiều fans đều không thể ngờ đến chuyện này, nhưng thấy hai người vui vẻ thì họ lại an tâm hơn nhiều.

Fans hai nhà đã chửi nhau không ít lần, nhưng cũng có rất nhiều người thích cả hai game này.

Mỗi game đều có một giá trị nhất định, không có ai có quyền phủ định điều này, cho dù họ có lãng phí bao nhiêu thời gian và nước bọt cũng đều công cốc mà thôi.

Ván này rất nhanh đã kết thúc, Nguyễn Viên không có cảm giác gì đặc biệt, nhưng cô cảm thấy thao tác của LOL khá khó, khác hoàn toàn với lúc cô chơi trên điện thoại.

Cô và anh lại chơi thêm một ván xếp hạng, khung bình luận đều mong anh sẽ một chấp năm, sau đó mang cô đi đến nhà chính đối phương ngắm phong cảnh.

Thẩm Dục chọn Camille để đi rừng, còn Nguyễn Viên thì đi đường trên, nhân tiện dạy cô dùng dịch chuyển và làm thế nào để nhanh chóng dọn hết lính.

Nguyễn Viên gật đầu, nói rằng cô đã hiểu: “Có phải em chỉ cần đẩy trụ, ngoan ngoãn dọn lính, sau đó chờ anh lên đây giúp em phải không?”

Thẩm Dục biết cô chơi VGVD rất xuất sắc, vì thế suy nghĩ của cô rất sắc bén. Cô nói với anh cách chơi VGVD có thể áp dụng cho LOL nên chưa từng chơi, nhưng cô đã có suy nghĩ như vậy, coi như không quá tệ.

“Ừ, chờ anh lên giúp em”.

Thẩm Dục không nói gì nữa, anh bắt đầu đi đánh quái rừng, anh chơi game rất chăm chú, khác hẳn lúc bình thường.

Kỹ năng chơi game của anh rất hung bạo, nhìn rất thú vị, mà Nguyễn Viên cũng không biết đối thủ đi chung đường với mình chơi tướng gì.

Dù sao cô vẫn an tâm đẩy đường, đầu tiên cô dùng E để choáng lính, sau đó lại dùng Q, những điều này đều do Thẩm Dục dạy cô, chỉ là tốn mana quá, làm cô muốn có bùa xanh. Cô bấm B để về mở cửa hàng, nhìn qua một vòng, hỏi Thẩm Dục rằng cô có nên mua cốc quỷ Athene không?

“Em thích cái nào thì mua cái đó”.

Thẩm Dục đang ở đường trên giúp cô gank kẻ địch, tuy cô không chết nhưng máu quá ít, khiến cô phải trở về thành, người đi rừng của đội địch ở khu vực phía dưới vì thế không lên đường trên để gank(1).

Đường trên đội đối phương chơi Yasuo lên một áo giáp, lúc anh lên bắt đối phương, anh lẳng lặng núp vào bụi, không để tầm mắt của Yasuo phát hiện ra mình, Yasuo đẩy lính vào tháp rồi mới quay lại trụ của mình.

Lúc này Yasuo không biết bản thân bị đưa vào tầm ngắm, Camille dùng kĩ năng thứ 2 rồi dùng kĩ năng cuối, Nguyễn Viên vừa mua đồ ở cửa hàng xong thấy vậy ngay lập tức dịch chuyển lên đường trên, lúc dịch chuyển xong cô phát hiện Yasuo đã chết.

“Không đợi em dịch chuyển lên sao?”

“Đến cả hỗ trợ cũng không có, tội quá đi”.

“Đáng lý ra Dục ca nên để mạng đó cho Tiểu Nhuyễn Muội, như vậy mới đúng kịch bản”.

“Đường trên đối phương quá ngu ngốc, thế mà không thấy Dục Ca lên gank”.

Camille của Thẩm Dục đã có được 4 mạng hạ gục, phát triển rất tốt, sau khi ăn sạch mấy bãi quái ở phía trên, anh lại ra đường giữa gank một lần nữa, đường giữa đối phương đã bị anh gank đến mất hồn mất vía, ở trong tháp mãi không chịu ra ngoài.

Thẩm Dục cảm thấy không có chuyện gì để làm, bộ đôi đường dưới của đội mình đã hoàn toàn làm chủ khu vực đường dưới, anh cắm một con mắt giữa sông rồi bắt đầu ăn rồng lửa.

Anh liếc mắt một cái trên bản đồ, thấy rừng đối thủ đang chạy vào, tuy chỉ là một cái nháy mắt nhưng anh vẫn thấy được, anh ra dấu hiệu có nguy hiểm, sau đó nói với Nguyễn Viên: “Rừng đối phương lên bắt em đó, cẩn thận một chút”.

Nguyễn Viên đa phần chỉ chờ lính lên đánh rồi dẫn lính phá trụ đối phương, trụ đã bị cô đánh chỉ còn 1/3 máu, đối phương nóng lòng muốn có được lợi thế, mà bây giờ nói có thể kiếm được nhiều lợi ích nhất chính là đường trên nên rừng đối phương muốn lên gank nhằm lấy cả mạng người và trụ.

Thẩm Dục vội vàng chạy lên đường trên giúp đỡ, nhưng đã quá trễ, Lee Sin và Yasuo đội đối phương đã băng trụ nhằm giết Katarina của Nguyễn Viên, cũng may máu của trụ còn đầy, Nguyễn Viên  dùng hết bộ kỹ năng để chạy, nhưng vẫn dính sóng âm của Lee Sin.

Nguyễn Viên phản ứng rất nhanh, Thẩm Dục nói muốn chơi được Katarina trước tiên phải biết dùng phi dao, bây giờ kẻ địch muốn băng trụ để giết cô, vậy cô dồn toàn bộ kĩ năng để giết lại.

Nguyễn Viên dùng kỹ năng E (ám sát) lao tới chỗ Lee Sin, dùng chiêu cuối, sau đó nhấn A sử dụng bình máu lớn rồi tiếp tục nhấn W, Q, Lee Sin ăn thêm vài phát trụ bắn trong nháy mắt đã chết trong trụ.

Ở đối địch chỉ còn lại Yasuo, thấy tình hình không ổn, tính rút lui nhưng đã bị Syndra ở đường giữa và Thẩm Dục cầm Camille chặn lại, lấy luôn mạng của Yasuo.

Sau đó viết một tin nhắn trên màn hình: 7777777777(2).

Thẩm Dục không nhịn được bật cười.

Nguyễn Viên ấn B để trở về thành, lúc này cô không còn bao nhiêu máu nữa, thấy Thẩm Dục vậy cô cũng ghi: “77777777777”.

“7 là sao? Mọi người đều nhắn thế, tôi nhặt được mạng đầu tiên rồi nè, nhanh nhanh khen tui đi” Nguyễn Viên rất đắc ý, cho dù là do rừng đối phương tự tặng mạng cho cô, nhưng cô vẫn phải cảm ơn rừng đối phương đã cung cấp cho cô một mạng miễn phí.

“Em chơi rất hay” Trong lời nói của Thẩm Dục không hề che giấu chút nào.

Anh không nghĩ đội đối phương ngốc nghếch như vậy, anh còn đang nghĩ phải làm sao để đưa mạng cho cô, nhưng anh không ngờ rừng đối phương không chờ nổi đã tự động lên đường trên băng trụ dâng một mạng.

Chênh lệch về vàng và kinh nghiệm giữa hai đội rất lớn, đội kia không thể nào thắng được, Nguyễn Viên lại về nhà mua trang bị, hỏi anh: “Anh không có gì để khen thưởng em sao?”

Cô chỉ muốn làm nũng với anh mà thôi, không nghĩ anh lại rất nghiêm túc trả lời: “Muốn khen thưởng à, hay là anh hôn em một cái nhé”.

“A” Trên mặt cô đầy vẻ kháng cự: “Thôi, em không cần khen thưởng nữa đâu”.

“7777777. Gặp lại sau nhé chị em, tôi chịu không nổi”.

“Chị em tốt đừng đi, ở lại ăn cơm chó đi! Đừng đi!”

“Đây thật sự là bậc kim cương sao? Làm sao tôi lại có cảm giác rừng đối phương là tay mơ vậy?”

Sau cú dùng nộ long cước (chiêu cuối) của Lee Sin thì đội đối phương đã bỏ phiếu đầu hàng.

Đây là lần đầu cô giết được một mạng người ở trong LOL, đồng thời lúc kết thúc trận cô cũng chỉ giết được một mạng duy nhất.

Sau khi ván đấu kết thúc, cô lập tức tắt máy đi, tay cô ấn lâu như vậy, cảm thấy rất mỏi.

“Anh thật vất vả quá đi mất, fans đều nhìn cách anh đánh, lần sau đừng đưa em đi cùng, ngại chết đi được, em ngồi bên cạnh nhìn anh chơi là được, ở bên cạnh hô 666 (tốt, hay) là được rồi”.

Xem ra cô không muốn chơi lại nữa, Thẩm Dục không ép buộc cô, anh đem mic đẩy về phía mình, Nguyễn Viên đẩy ghế về gần chỗ anh.

Có lẽ rất nhiều fans của anh đều vui vì Nguyễn Viên có thể nhìn được tâm tư trong lòng họ, ăn cẩu lương một chút thì vui nhưng ăn cả một buổi tối thì không ai chịu nổi cả.

Thẩm Dục hỏi Nguyễn Viên có muốn ăn gì không? Bây giờ anh sẽ gọi.

Khán giả ở trong phòng livestream trong nháy mắt lại phát hiện ra hai người mới ở bên nhau đã bắt đầu ở chung rồi sao.

Nguyễn Viên nói cứ mặc kệ cô, buổi tối cô không ăn gì cả.

Thẩm Dục đành phải gật đầu, sau đó tự mình đánh một trận đấu xếp hạng.

Một tay cô chống đầu, cứ như vậy nhìn anh.

Sau khi ván đấu bắt đầu, anh tập trung vào trận đấu, Nguyễn Viên lấy điện thoại ra chụp trộm anh, anh biết nhưng không nói gì.

Nguyễn Viên chụp ảnh rất biết canh góc, mà sườn mặt của Thẩm Dục rất đẹp, cô không nhịn được đã chụp rất nhiều ảnh, sau đó tìm bức đẹp nhất làm ảnh nền màn hình khóa điện thoại.

Thật là một phát hiện không tệ, lúc trước mình rụt rè như vậy, sau khi ở cạnh anh cô đã không cưỡng được mà đắm chìm vào mị lực của anh mất rồi.

Cô duỗi tay ra nhéo lên mặt Thẩm Dục, đôi mắt anh vẫn như cũ chăm chú nhìn màn hình, chỉ là đôi mắt hơi chớp một chút.

“Em muốn làm gì?”

Anh đột nhiên mở miệng, Nguyễn Viên nhìn màn hình máy tính rồi trả lời, anh bị 4 thành viên đội đối phương vây bắt, trong nháy mắt màn hình đã biến thành màu xám.

Cô nhỏ giọng, thì thầm một tiếng: “Nhìn coi sao anh có thể đẹp trai đến vậy, muốn véo một cái xem có phải thật hay không?”

///Chú thích:
  1. Gank: Gank là một thuật ngữ game thường được nhắc đến khi chơi game và cả trong đời sống hằng ngày. Gank trong game được hiểu là một hành động cùng đồng đội áp sát đối thủ để giành được lợi thế cho cả đội. Quá trình gank thường được diễn ra vào đầu và giữa trận, người đi rừng (Jungle) sẽ cố gắn gank đồng đội nhằm tạo đột biến bằng cách xuất hiện bất ngờ, quá trình này đòi hỏi các thành viên hiểu và phối hợp với nhau tránh bị lạc nhịp bị đối thủ phản đòn lại. 
  2. 77777777777: