Anh Iu Em! Bảo Bối Siêu Quậy

Chương 17: Nhớ anh người em yêu




Đi chơi về đứa nào cũng thảm hại mệt rã rời. Mỗi đứa một nơi nó và hắn ngồi xem phim mà cứ nhốn nha nhốn nháo cãi lộn

-Coi hoạt hình đi siu nhơn zui lắm – nó

-Ko – hắn quăng một chữ khiến nó giật thót tim làm gì ghê giữ

-B..i..m..d.à..y..ó..ì...â..y..a..u (Phim này có gì hay đâu) – nó dồn một đống bánh vào miệng vừa ăn vừa nói (t/g: joq heo thịt)

-Coi chừng mắc ngẹn, phim tình cảm dĩ nhin phải hay ròi – hắn nhìn nó mà ôn bụng cười quả là biệt danh hắn đặt cho nó là hông sai

-Hay cái con monkey – cầm chai nước cam lên uống chưa đầy 3s phèo.. ui za áo hắn có màu mới trắng thành cam

-Em.. làm cái gì zậy ăn uống ko cẩn thận – hắn gắt lên tiu banh cái áo hiệu mới mua đau lòng óa

-Vậy đó ròi sao hứ - nó ko thèm nhìn hắn có tội mà coi như ko có vậy

-Giận – Hắn lấy giấy chùi cái áo mới toanh của mình

-E hèm..tuôi đây hỗng có dám giận mấy người – nó thừa hội lấy ngay cái rì mốt bấm siu nhơn coi

-Vậy thôi – hắn nói thêm nữa chắc tối ny ngủ mệt mền chết mất ko có nó là ko bao giờ hắn ngủ được làm như có thuốc ngiện

-Vèo…bắn chết nó đi..haha.. giỏi – nó chã thèm chú ý đến hắn cho dù một giây mắt cứ dán vào tv còn la làng la xóm lên nữa

Trang thì ngồi xích đu ngoài vườn cảm nhận hương thơm từ những bông hồng đủ màu sắc do tự tay nó trồng. Từng cơn gió nhẹ nhàng lướt qua làm tung bây mái tóc dài màu nâu xoăn nhẹ nhìn Trang tựa như một cô công chúa vừa được trời ban xuống. Trang nghĩ đến chuyện lúc xưa lúc mà cô và Bảo Thiên cùng nhau sống những ngày hạnh phúc nhưng anh đã ở một nơi xa xa lắm cô không thể đến thăm anh được. Chợt Trang cất giọng hát

I often close my eyes

And I can see you smile

You reach out for my hand

And I'm woken from my dream

Although your heart is mine

It's hollow inside

I never had your love

And I never will

And every night

I lie awake

Thinking maybe you love me

Like I've always loved you

But how can you love me

Like I loved you when

You can't even look me straight in my eyes

I've never felt this way

To be so in love

To have someone there

Yet feel so alone

Aren't you supposed to be

The one to wipe my tears

The on to say that you would never leave … (Kiss the rain – Yiruma)

Từng giai điệu Trang hát đều rất thê lương nó rất đau 1 giọt…2 giọt một thứ chất lỏng từ mắt cô chảy ra nó mặn chát cô ghét nó mà vì sao nó vẫn rơi nó rơi vì một người con trai đã bỏ cô đi sao anh ác với cô thế cô ghét anh. Trong đầu cô bay giờ chỉ có hình ảnh của Bảo Thiên cô mún hét thật to BẢO THIÊN EM NHỚ ANH… Và mún hỏi rằng ở nơi kia anh có nhớ cô ko? có còn yêu cô ko? Trang như hóa đá ngồi thẩn thờ ánh mắt vô hồn nhìn vào nơi nào đó mà ko ai bít được chỉ cô thấy mà thôi

Đằng xa có một bóng dáng đang nhìn Trang mà đau lòng vì sao cô ta hát bài đấy chứ? Sao Trang lại khóc? Sao lại ngồi một mình? Đó là những câu hỏi trong đầu của người đó thật khó hỉu anh ta vội bước vào nhà tránh bị bắt gặp.

Zô tới nhà tu một hơi hết chai nước ép cam mà chai nước cam đó là của nó. Thảm thảm rồi uống mà ko hỏi chủ

-Hừ.. bít chai nước này của ai không – Nó chỉ tay vào chai nước bị quăng vào góc sopha

-Ko – trả lời ngắn gọn mệt mỏi nằm xuống ghế sopha

-Giỏi ha dám uống của TUÔI đừng trách sao mòa ĐỘC ÁC – Nó nhấn mạnh chữ độc ác nhầm cảnh báo bực ko tả nổi chai nước mới uống có vài ngụm mà bây giờ sạch bách ko còn 1 giọt

-HẢ - hết hồn chết chết đụng tới ổ kiến lửa ngàn năm rồi

-Giờ áo anh si – Nó đứng dậy khoanh tay bước lại trước mặt

-À My zễ thưn…….. ơi cho anh xin lỗi nữa anh sẽ bao kem My một tuần nha – kéo dài tám thước chữ thưn (thương) như đường

-Ờ vậy còn được hjhj – Nó thay đổi 1800000000 độ lun cười tươi như hoa vừa nở ghê hok

-Ờ…ừm – gật đầu ui sắp mắc toi một đống tiền của anh rồi oh no

-Hì hì CẢ NHÀ TẬP HỢP – cả nhà tập hợp là câu khẩu hiệu mới của nó để tập hợp cả bọn lại khi có chuyện j đó

-Có tuôi – Trân nhanh nhất chạy từ phòng ngủ xuống

-Anh đây babe – Tiếp theo là Huy lại gần nó bẹo má, má nó công nhận mềm mại ghê nhĩ

-Xuống rồi đây – Người nối đuôi theo Huy là Khoa

-Còn thíu một đứa – Nó đứng lên điểm danh y hệt quân đội vậy

-Ủa hai đứa mà – Khoa chọt vào thì nhìn thấy nó mặt hầm hầm nên nín lun

-Gì nữa – Trang từ vườn bước vào trên tay còn cầm một bông hoa hồng trắng

-Rồi đông đủ - Nó ngồi bệt xuống sopha

-Còn tuôi – hắn nảy giờ mất dạng thì hiện hình

-Hờ.. ko phải gia đình mình đừng quan tâm nha mọi người nghe tuôi nói đây – nó quay mặt qua chỗ tụi kia nói ko thèm nhìn hắn

-Chuyện gì – Cả đám đồng thanh trừ hắn

-Tối đi bar – Nó nói xong uống ly nước lọc giải nhiệt mắc công bị bốc hỏa nữa

-Ừ - Đồng thanh chỉ có mình hắn cô đơn lẻ loi

-À.. mọi người tối nay đi Cham Charm tuôi bao ăn xả láng đi bar mệt lắm - Hắn cười làm kiểu lãng tử ra lăng

-OK – Bọn kia liền bay sang hắn bao ăn mà ngu gì ko đi nhưng có mỗi mình nó là im thin thít

-Vậy chuẩn bị đi 7h nhé – Hắn

-Ừ - đồng thanh trừ ai kia

-Mấy người giỏi vậy đi nhé vui vẻ - Nó hậm hực

-Dĩ nhiên – hắn đớp lun cả bọn cứng đơ chả hiểu mô tê gì chắc là có vấn đề gì giữa 2 người này rồi

. . . . .