Ảnh Hậu Siêu Hộ Thực

Chương 90: Sinh Đứa Bé Cho Mẹ Chơi!






Bạch Dã đang cùng Hân Nhiên xem ti vi, đột nhiên cảm giác bờ vai chìm xuống, nghiêng đầu nhìn một cái, đầu của mẹ gối ở trên người mình, nhắm mắt lại, mê man mà ngủ.Hạ Tiểu Tử thấy thế, vội đem thanh âm của TV điều chỉnh nhỏ chút, mọi người đứng dậy, đỡ Hân Nhiên nằm nghiêng ở trên sô pha, Bạch Dã cầm gối dựa gối lên cho nàng, lại cầm thảm len khoát lên trên người nàng.Tiểu Dã ngồi xổm ở bên sofa nhìn nàng một hồi, thấy nàng ngủ rất say, liền cùng Tô Dự và Hạ Tiểu Tử đồng thời lặng lẽ đứng dậy rời khỏi, sợ quấy rối đến nàng nghỉ ngơi."Kỳ quái, Lâm a di đâu." Trái phải tìm mới phát hiện Lâm a di không biết đi đâu."Vừa rồi vừa rồi thấy được nàng cùng Phương Di lên lầu, hình như đã xảy ra chuyện gì."Bạch Dã nghe vậy, vội cũng đi lên lầu theo."Lâm a di?" Đi tới trước phòng Lâm Úc Thanh, đẩy cửa ra, thò đầu vào."Hả? Làm sao vậy tiểu Dã?"“Không có chuyện gì, nhìn các ngươi đang nói cái bí mật nhỏ gì đây.""Này này này, ta cùng với nàng cũng không bí mật gì có thể nói, ta đi ra ngoài gọi điện thoại, các ngươi dính đi." Phương Di cũng rất thức thời, nhìn hai người một chút, cầm điện thoại quay người thì ra phòng rồi."Làm sao không theo Hân Nhiên?""Mẹ ngủ rồi.""Nga.""Lâm a di, con có chút lo lắng.""Hả? Lo lắng cái gì?""Con cảm giác mẹ khoảng thời gian này trạng thái tinh thần rất không tốt, hiện tại con có chút hối hận để nàng trở về rồi, đây còn không bằng để nàng ở trong núi trồng hoa, chí ít mỗi ngày đều rất có sức mạnh, tinh khí đặc biệt đủ, dì xem nàng hiện tại, nhìn TV đều có thể ngủ, hơn nữa luôn là ngơ ngẩn xuất thần, người xem ra cũng là dáng vẻ không có tinh thần gì."Lâm Úc Thanh cau mày, tiểu Dã nói cũng có đạo lý, có thể là Hân Nhiên ở đây không có chuyện gì làm, cùng thời đại cũng lạc quỹ đạo, nàng mới hơn bốn mươi tuổi a, đường phải đi còn rất dài, không thể luôn như vậy tiếp tục tiếp."Lâm a di, nếu không chúng ta mang mẹ ra ngoài đi dạo, để nàng tiếp xúc nhiều một hồi sự vật mới mẻ, ít nhất có thể làm cho nàng lên tinh thần."Lâm Úc Thanh lập tức lắc đầu, ra ngoài là không có khả năng, lỡ như bị người chụp trúng...Nhưng mà xác thực như tiểu Dã nói, để nàng mỗi ngày ở nhà buồn bực, người tốt cũng phải buồn sinh ra bệnh vặt.Lâm Úc Thanh cũng có chút khó khăn, "Vậy nếu không, chúng ta mua chút hoa lan trở về để nàng dưỡng trước?""Hoặc là mua sủng vật để nàng nuôi?""Sủng vật nào có dễ nuôi như con.""..." Bạch Dã cũng rất giận giận.Lâm Úc Thanh xoa đầu của tiểu gia hỏa, đem nàng kéo đến bên giường ngồi xuống, "Được rồi, đừng nghĩ trước, nàng có lẽ chỉ là đột nhiên trở lại trong thành phố còn không quá quen thuộc, chúng ta thế nào cũng phải để nàng chút thời gian thích ứng thích ứng, sẽ khá hơn, con cũng chớ xem thường nàng.""Ừm...""Được rồi, ngươi xem một chút ngươi, thật vất vả đút mập chút, nửa tháng này lại gầy về rồi." Lôi kéo cánh tay của tiểu gia hỏa, để nàng nghiêng người dựa vào trong lồng ngực của mình, một tay từ sau hông vòng tới trước người, khoát lên trên bụng của nàng vỗ về khe khẽ.Vuốt thân thể mềm mại của tiểu gia hỏa, Lâm Úc Thanh đột nhiên trong lòng hơi động, hồi tưởng lại Phương Di nói với cô.


"Tiểu Dã.""Hả?"“Ngươi xem, chúng ta hiện tại đã thành hôn rồi, có phải nên...!Tiến thêm một bước rồi hả?""Hả? Cái gì tiến thêm một bước?"“Chúng ta...!Muốn đứa bé?""Đứa trẻ!? "Bạch Dã cả kinh.


Muốn đứa bé? Quá sớm chứ? Chính mình cũng còn là một hài tử đại học còn không có tốt nghiệp đâu!!Nhưng mà, Lâm a di cũng đã là người gần 40 rồi, là nên có một đứa trẻ hầu hạ dưới gối, thế nhưng...!Ai nha, việc này nói thế nào còn quá để người xấu hổ đây...."Ngươi nếu như cảm thấy quá sớm, chúng ta sẽ chờ chút nữa, chờ sau ngươi khi tốt nghiệp đại học suy nghĩ thêm." Lâm Úc Thanh nhìn thấy dáng dấp khiếp sợ của tiểu gia hỏa, liền biết nàng chưa từng nghĩ tới việc này."Ừ...!Vậy để con sinh đi, dì lớn tuổi, cũng đừng xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn."Lâm Úc Thanh chau mày, "Nói cái gì."Đồng thời trong lòng lại có chút ấm, tiểu gia hỏa thực sự là tại mọi thời khắc đều nghĩ cho chính mình!"Vừa vặn, sinh đứa bé để mẹ nuôi, như vậy nàng chắc cũng sẽ có lối ra tiếp tục sống!" Tiểu Dã sáng mắt lên.Lâm Úc Thanh suy nghĩ một chút, vừa muốn gật đầu, lại cảm thấy nơi nào không đúng lắm."Chờ chút, ngươi...!Ngươi sinh con, là vì tìm lối thoát cho Hân Nhiên sống tiếp?""Đúng vậy, mẹ vẫn rất đáng tiếc bỏ lỡ tuổi thơ của con, vậy để nàng đến nuôi con của chúng ta, nàng nhất định sẽ rất vui vẻ!"“..." Lâm Úc Thanh cũng rất không nói gì, chuyện như vậy, còn có thể qua loa như thế sao!Suy nghĩ, tiểu gia hỏa ôm lấy đặt ở trên đùi, "Dì hỏi con, hiện tại ở trong lòng con, xếp ở vị trí thứ nhất chính là ai?""Hả? Là mẹ...""Đương...Đương nhiên là Lâm a di của con ya~" Tiểu gia hỏa vừa muốn nói lời nói thật, đột nhiên ý thức được không đúng, lập tức sửa lại miệng, hì hì cười ôm cái cổ của Lâm Úc Thanh, "Lâm a di của con lại chu đáo lại ôn nhu, còn biết thương người, con đương nhiên yêu Lâm a di nhất~""Ha! ha!" Lâm Úc Thanh nặng nề cười lạnh hai tiếng, vừa mới cái chữ "Mẹ" kia cô là nghe rõ rõ ràng ràng!Quả nhiên a, cô ở trong lòng tiểu Dã đã không phải là người thứ nhất rồi! Điều này có thể nhịn sao! Cho dù đối phương là Hân Nhiên, cô cũng không phục!Bạch Dã nhìn lên mặt Lâm Úc Thanh lộ vẻ không thiện, lúc này không chút nghĩ ngợi bỏ chạy, Lâm Úc Thanh tay mắt lanh lẹ, một cái kéo lại tiểu gia hỏa, trên tay hơi dùng sức, thân thể ngửa ra sau, lôi kéo tiểu gia hỏa đồng thời nằm nghiêng ở trên giường, nhấc chân đem nàng đè lấy, "Còn muốn chạy?" Đang khi nói chuyện, tay đã đặt ở trên thịt ngứa của nàng.Tiểu gia hỏa bị cô thọt léc vui khôn tả, liên tiếng xin tha, "Lâm a di~ Lâm a di tốt~~ tha cho con đi ~! ai ya~ tay của dì thả chỗ nào chứ!"Lâm Úc Thanh tay kẻ trộm này, gãi gãi liền chui đến trong quần áo tiểu gia hỏa, đồng thời còn không thành thật đi khắp hướng lên trên, Bạch Dã vội giơ tay nhấn lấy cô, khuôn mặt đỏ lên, quýnh lên, lão sắc quỷ này! Trong nhà còn có khách mời đó!Lần này vẫn đúng là không trách Lâm Úc Thanh, dù sao qua loa tính tiếp, hai người từ trước khi kết hôn đến bây giờ, đã sắp hai tháng không có âu yếm! Hơn nữa trở về khoảng thời gian này, ngay ở trước mặt Hân Nhiên, cô cũng là không dám quá mức biểu lộ tình cảm, cho nên nói, cái tên này, là thật muốn nhịn gần chết."Sờ người yêu của chính mình, để chỗ nào đều là nên." Lâm Úc Thanh cũng rất lẽ thẳng khí hùng."Phi, không biết thẹn." Bạch Dã hết cách với cô, xoay người lại nhìn cô, chớp chớp mắt to, "Tiết tiểu di nói rồi, phải dũng cảm nói không với thế lực ác!""Ai là thế lực ác?" Lâm Úc Thanh con mắt trợn lên tròn xoe, ta? Thế lực ác? Ngươi nghĩ rõ ràng rồi?Bạch Dã đem đầu tiến đến trước mặt cô, cũng trợn to hai mắt, dường như muốn cùng với cô so con mắt ai lớn hơn, "Con hiện tại cũng không sợ dì trừng mắt nha, hơn nữa, nói thật, con mắt của dì trừng lên, không có lớn bằng mắt con!" Còn đẹp đẽ chớp chớp."...." Lâm Úc Thanh cũng rất giận, ranh con này, là thật rất thích ăn đòn a!"Nha? Thật sao?" Lâm Úc Thanh mặt mày uốn cong, cười cười, đứng dậy tới cửa, dứt khoác đem cửa phòng khóa trái.Nhìn thấy động tác của cô, nụ cười trên mặt Bạch Dã rõ ràng hơi ngưng lại, một giây sau, trực tiếp từ trên giường bò lên, chui về phòng tắm.Nhưng mà Lâm Úc Thanh đã sớm liệu đến động tác của nàng, không tốn sức chút nào liền đem nàng chặn ở cửa phòng tắm."Ngươi mới vừa nói, không sợ ta?"“Không không không, sợ, rất sợ, vô cùng sợ!" Tiểu gia hỏa quả đoán phục tùng."Lâm a di, bên ngoài còn có khách mời đây, dì đừng..." Nhìn Lâm Úc Thanh từng bước áp sát, thực sự là khóc không ra nước mắt, làm gì miệng tiện chọc giận cô, đây không phải điển hình họa là từ miệng mà ra sao!Lâm Úc Thanh hoàn toàn không có thời gian để ý, ngẩng đầu lên, vểnh lên môi, "Huh?"Bạch Dã nhếch miệng, tự mình thẹn thùng một hồi, vạn phần không tình nguyện nhón chân lên, nhanh chóng hôn môi Lâm Úc Thanh một cái.Nhìn dáng dấp nhỏ nàng xấu hổ, Lâm Úc Thanh cũng rất đắc ý, cô thích nhất xem bộ dáng xấu hổ của tiểu gia hỏa này, hơn nữa mỗi lần thời điểm gì, nàng đều sẽ rất thẹn thùng, vô cùng mê người!"Lâm a di a, ban ngày ban mặt, chúng ta có thể chờ đến thời điểm trời tối người yên hay không..." Tiểu gia hỏa thả xuống da mặt đến thương lượng với cô."Hả? Đến thời điểm trời tối người yên làm cái gì nữa?" Lâm Úc Thanh không biết xấu hổ cùng với nàng cười ha hả."Làm...." Bạch Dã suýt chút nữa cắn trúng lưỡi, làm cái gì ngươi không phải rõ ràng trong lòng sao, nhất định phải ta nói ra sao? Cũng quá xấu hổ đi! ! !"Hả?" Lâm Úc Thanh nháy mắt mấy cái, lộ ra bảng hiệu giả ngu."A? Làm sao con biết dì muốn làm cái gì?""Ta...!" Bạch Dã một hơi nghẹn ở ngực, người này...!Người này đúng là tập hợp không biết xấu hổ! ! ! !"Hả?" Lâm Úc Thanh dùng đốt ngón tay trỏ cọ cọ môi của tiểu gia hỏa, trêu đùa nàng, môi non béo mập của tiểu gia hỏa này sờ lên rất thoải mái.Bạch Dã giận rồi, há mồm cắn cô một cái, "Chán ghét, không để ý tới dì." Nói qua, bàn tay đến sau lưng, đè ép tay cầm cửa phòng tắm, mở ra cửa phòng tắm, quay người lại liền chạy vào, đồng thời vô cùng nhanh chóng đem cửa khóa trái, trọn bộ động tác làm liền một mạch, cũng không cho Lâm Úc Thanh thời gian phản ứng!Dựa lưng vào cửa phòng, thở dài một cái, chính là cảm thấy thán mính cơ trí, đột nhiên nghe được ngoài cửa truyền đến một trận tiếng đinh đang va chạm của chìa khóa.Xong rồi..."Một." Thậm chí còn truyền đến thanh âm đếm số của Lâm Úc Thanh.“Hai." Thanh âm của Lâm a di vô cùng vui vẻ, âm cuối giương lên, cách cửa phòng, Bạch Dã cũng có thể cảm giác được khóe miệng giương lên trắng trợn không kiêng dè kia của cô!Bạch Dã hơi làm một hồi đấu tranh trong lòng, ở trước khi Lâm Úc Thanh đếm ba, nhận mệnh mở cửa, cúi đầu ủ rũ đi ra ngoài, "Lâm a di, con vừa rồi...!Chính là muốn đi đi nhà vệ sinh..." Biện giải trắng bệch vô lực."Nha.." Lâm Úc Thanh gật gù, đem chìa khóa trong tay ném tới trên tủ đầu giường, Bạch Dã quay đầu liếc nhìn một chút, lại là sững sờ, rõ ràng là chìa khóa xe a..."Dì...!Dì lại gạt con!" Tức giận giậm chân, chính mình thật là đần!!!Lâm Úc Thanh một mặt vô tội, vẫy vẫy tay, cô là thật sự cái gì cũng không làm a!"Con còn muốn đi toilet sao?" Lâm Úc Thanh cười hỏi.Bạch Dã liếc cô một chút, lắc lắc đầu, người xấu!"Vậy chúng ta tiếp tục tán gẫu về đề tài vừa rồi kia." Lâm Úc Thanh lại cười xấu xa một hồi."...!Không được!"Hết chương 90:.