Ảnh Hậu Làm Quân Tẩu

Chương 74-3




Chương 74.3: Lượng tiêu thụ
Editor: Mẹ Bầu

“Anh Tài nói có chuyện gì không?” Ứng Uyển Dung hướng về phía  căn phòng duy nhất có điện thoại của đoàn làm phim. Chung quanh tối như mực mang theo một chút gió lạnh của  tiết trời mùa thu, làm lộ ra cái nóng nực của mùa hè còn sót lại.

“Không có chuyện gì đâu! Anh ấy liền hỏi em có nghe radio hay không.” Tống Tiểu Nha không hiểu ra sao, cả ngày bận rộn như vậy, làm sao có thời giờ mà đi nghe radio cái gì chứ.

Ứng Uyển Dung nghe xong liền ngừng chân. Trong mắt cô thoáng qua một ánh mắt chợt hiểu ra. Đúng rồi, Dịch Bắc nói tháng mười sẽ phát hành album, đến lúc đó Dịch Bắc sẽ kí gửi cho cô một bản. @MeBau*diendan@leequyddonn@  Không nghĩ tới album còn chưa tới, điện thoại của Vưu Lương Tài đã gọi đến.

Chẳng lẽ là album đã bán được số lượng lớn, Vưu Lương Tài đặc biệt gọi điện thoại đến chúc mừng chăng? Ứng Uyển Dung cười cười, không nghĩ tới anh Tài lại có thể khẩn cấp như vậy.

Mang theo ý cười, nói vài câu cùng với người gác cổng, sau đó Ứng Uyển Dung đón lấy điện thoại, gọi một cuộc điện thoại ra ngoài. Điện thoại vừa vang lên vài tiếng thì đã được Vưu Lương Tài đón nhận.

“A lô, là Uyển Dung phải không?” Giọng nói của Vưu Lương Tài khi nói có chút hấp tấp.

“Vâng, anh Tài, die,n;da.nlze.qu;ydo/nn anh gọi điện thoại cho em có phải là muốn nói cho em biết về chuyện album ca nhạc của chị Dịch Bắc hay không? Có phải là số lượng. . .” bán được rất lớn.

Lời nói này của Ứng Uyển Dung còn chưa nói ra miệng, Vưu Lương Tài liền vội vàng ngắt lời cô, nói: “Hãy nghe tôi nói đây, Uyển Dung à. Cô cứ ở nguyên trong đoàn làm phim nhé, không nên chạy loạn. Mặc kệ truyền thông có nói cái gì thì cô cũng đều đừng nóng vội trả lời, biết không?”

Ứng Uyển Dung nghe ra từ bên trong đã có một vẻ gì đó không thích hợp, giữa lông mày liền nhăn lại hỏi: “Đã xảy ra chuyện gì vậy?”

Vưu Lương Tài thở dài mới nói:Diiễn~đaàn~leê~qღuý。đôn   “Tôi biết ca khúc mà cô và Dịch Bắc hợp xướng với nhau sẽ rất hot. Nhưng thực sự lại không nghĩ rằng nó lại nóng quá mức nhanh như vậy.”

Album của Dịch Bắc một khi tiêu thụ gần như đều bán hết rất nhanh. Đừng nhìn đầu năm nay đầu DVD mới ra, nhưng mà hình ảnh đẹp, tinh xảo, thu hút người ta vào cuộc chơi. Có thể ca hát ở nhà, ở KTV, có thể nói là phát triển thịnh hành rất lớn trong quảng đại quần chúng.

Hầu hết các bài hát được thu âm trong album của Dịch Bắc gần như đều có một MV truyện ngắn. So với những hình ảnh đơn điệu của các ca sĩ hát cùng giai đoạn này, thì có thể nói, diⓔn♧đànⓛê♧quý♧đⓞnđây chính là một tác phẩm được chế tác rất có thành ý.

Hơn nữa, ca khúc mà Dịch Bắc hợp xướng cùng với Ứng Uyển Dung thì gần như đã ngang ngửa với mức độ phổ biến của ca khúc chủ đề đầu tiên. Album bán chạy như vậy, Thời Đại vui mừng không sao kìm được, giống như là hình dáng giếng phun bộc phát ra vậy. Dựa vào dư luận, năm nay lượng tiêu thụ album mới lập nên đỉnh cao trong lịch sử.

Thế nhưng ngay vào lúc mấu chốt này, một tấm ảnh mờ mờ ảo ảo cùng với tin tức được một tờ báo giải trí đưa ra. Tiếp nhiên sau đó càng trở nên diễn biến nóng hơn cho tới bây giờ.

“Là tin tức gì vậy?” Ứng Uyển Dung hỏi lại vẻ nghi ngờ.

“Nói cô quan hệ nam nữ bừa bãi, tụ tập xx, nói tuy rằng  cô có giọng hát tốt đấy, nhưng mà về nhân phẩm thì không được.” Vưu Lương Tài bực tức nói. Ứng Uyển Dung là một người như thế nào dạng, Vưu Lương Tài anh lại có thể không rõ ràng hay sao?

Tống Tiểu Nha mỗi ngày đều sẽ báo cáo cho Vưu Lương Tài anh biết ngày hôm nay Ứng Uyển Dung đã làm cái gì. Nếu như Ứng Uyển Dung không bận quay phim hay là ở tại phòng để xem tin tức hoặc là xem kịch bản, hoặc sẽ là chỉ chơi đùa cùng với nhóm Lục Manh các cô cho hết thời gian. Đến ngay cả cổng chính của đoàn làm phim cũng chưa đi ra ngoài quá hai lần, dịu dàng ít nói không ai bằng.

Hiện tại ngược lại, lại có người nói cô quan hệ nam nữ bừa bãi! Thật sự là tức cười.

Ứng Uyển Dung nghe vậy liền mỉm cười nói: “Anh Tài, không cần thiết phải tức giận đâu ạ! Cái chuyện như thế này, bọn họ không lấy đâu ra được chứng cứ, trừ bỏ miệng nói suông thì còn có thể làm được cái gì nữa sao?”

Vưu Lương Tài thấp giọng nở nụ cười, nghiêm túc nói: “Tôi biết chuyện này là do người khác nói xấu. Đoán chừng là do nhóm đối thủ của Thời Đại làm ra, muốn chèn ép khí thế của Dịch Bắc, nghĩ muốn làm dao động gốc rễ của Thời Đại mà thôi. Việc này cô đừng để ý, cứ chú ý quay phim cho tốt, có thể nói làm các tác phẩm của mình cho tốt, so với việc biện giải thì càng hữu dụng hơn.”

Ứng Uyển Dung gật gật đầu đồng ý với Vưu Lương Tài. Nhưng trong lòng cô khó tránh khỏi phân tâm chú ý sự tiến triển của việc này. Ứng Uyển Dung âm thầm phỏng đoán, nếu như không có một chút chứng cớ nào, bọn họ cũng sẽ không thể nào làm chuyện náo loạn lớn một cách chắc chắn như vậy đi?

Quả thực, ngày hôm sau Ứng Uyển Dung mua nhiều tờ báo khác mang về. Cô đã nhìn thấy tấm ảnh trắng đen trong đó hình người có chút mơ hồ. Nhìn chính diện là mặt của cô, một người khác nhìn không thấy rõ khuôn mặt, đang ôm lấy hông của cô, gục đầu xuống hôn cô.

Ứng Uyển Dung mím môi cười. Đối tượng mà cô hôn môi duy nhất chính là Cao Lãng. Cái tư thế này, cảnh tượng này, Ứng Uyển Dung liếc mắt một cái là có thể nhìn ra. Tấm ảnh chụp này, hẳn là ngày đó cô từ kinh đô sắp sửa lên xe để rời đi. Cao Lãng đã đưa cô đến một ch ỗ kín đáo để hôn cô. Khi ấy, cũng không biết là đã bị ai chụp trộm. . .

Đợi đã, người trong tổ đều có mặt ở đây, trừ bỏ Lâm Tuyết có thể nói là người đối địch ra… Không, vẫn còn có Vương Phương, một người luôn che giấu bản thân rất kỹ! Chẳng lẽ ảnh này chính là do cô ta chụp? Cô ta làm như vậy là vì cái gì đây?

Ở trong lòng Ứng Uyển Dung đang âm thầm phỏng đoán. Cô không biết rằng, ở phía bên Thời Đại quả thực là tức giận không để đâu cho hết. Hơn nữa, hiện tại camera để theo dõi giám sát thì lại khuyết thiếu. Bọn họ cũng bắt đầu điều tra từ báo chí đi lên. Thế nhưng mà người nọ thật cẩn thận, đã gởi ảnh qua thư, mặt trên đến một chút vân tay cũng không hề lưu lại.

Nhưng Ứng Uyển Dung cũng có thể nghĩ ra được, thì không có lý do nào mà Thời Đại không thể nghĩ ra được. Vưu Lương Tài hỏi thăm Ứng Uyển Dung một chút về chuyện này, hỏi xem chuyện xảy ra với tấm ảnh chụp là như thế nào. Sau khi đã biết cụ thể tình tiết, thì mọi chuyện về sau sẽ dễ làm hơn.

Ngày đó là Đoàn làm phim Hồng lâu mộng phải ngồi tập thể trên xe, cùng nhau rời đi. Trừ bỏ Cao Lãng, Vưu Lương Tài hỏi thăm các nhân viên công tác có liên quan, mọi người đều xác định, thật sự không có người ngoài.

Chẳng lẽ là diễn viên nào đó trong đoàn làm phim thấy Ứng Uyển Dung thành công, cho nên người đó đã ghen tị, dẫn đến việc muốn phá hư Ứng Uyển Dung chăng? Nhưng mà. . . thời điểm tấm hình này được chụp, bộ phim mà Ứng Uyển Dung thủ vai, cũng vẫn còn chưa được phát hành kia mà. Người này đã mang một tâm tình như thế nào, mà đi chụp ảnh giữ lại làm chứng cớ, để rồi hiện tại liền chọc cho Ứng Uyển Dung một đao.

Trong lòng Vưu Lương Tài tràn ngập lạnh lẽo. Anh cảm giác, cảm thấy người đang ẩn núp ở sau kia thật sự giống một con rắn độc cực kỳ. Người ấy đã theo dõi Ứng Uyển Dung, sau đó thừa dịp Ứng Uyển Dung không chú ý liền cắn trộm một miếng.

Tuy rằng Ứng Uyển Dung có nghi ngờ cho Vương Phương, thế nhưng mà việc này không có chứng cớ. Cô nói với Vưu Lương Tài rằng, toàn bộ quá trình đều là theo sự phỏng đoán của cô, cũng không thể chắc chắn được. Ứng Uyển Dung nói, tuy rằng cô hoài nghi như thế, nhưng nếu quả thật mọi việc đúng như cô đã dự đoán, thì nhất định cô ta có thể sẽ còn lại ló đầu ra.

“Anh Tài, em nghĩ muốn hỏi thăm anh về một người. Anh ngươi giúp em điều tra thêm bây giờ cô ta đang ở chỗ nào.” Ứng Uyển Dung cười nói ở trong điện thoại.

Vưu Lương Tài cảm nhận sâu sắc rằng, có lẽ người này sẽ chính là nhân vật mấu chốt, liền hỏi lại: “Ai vậy?”

“Vương Phương! Anh còn nhớ rõ chuyện của em hồi ở thành phố S hay không? Vương Phương chính là bạn tốt của Lâm Tuyết. Khi đó chúng em là thành viên trong một đoàn làm phim. Em muốn biết bây giờ cô ta đang ở chỗ nào, có phải đang ở kinh đô hay không?”

Vưu Lương Tài trầm giọng nói: “Cho tôi thời gian hai ngày, tôi sẽ điều tra thêm về chuyện này.”

Trên thực tế không cần đến hai ngày. Chỉ sau một ngày Vưu Lương Tài liền đã tra được, cô gái có tên là Vương Phương kia, hiện tại đã đổi tên là Vương Nhạn Lan, người xuất hiện dưới danh nghĩa đã ký hợp đồng ở Tân Ngữ, là thành viên của nhóm nhạc nữa Lam Cáp. Thời gian này nhóm nhạc Lam Cáp liên tiếp xuất hiện cùng nhóm nhạc Long Đồ, trước mặt mọi người thi độ hưng thịnh.

Từ việc nhìn biểu cảm trên mặt, thì thấy thái độ của Vương Nhạn Lan khá thân thiết, đối với người nào gương mặt cũng giữ vẻ tươi cười. Dù bị các thành viên trong cùng nhóm nhạc ức hiếp, cũng không có nơi nơi để tố khổ. Xem ra đều không thấy có chuyện gì liên quan đến với Ứng Uyển Dung.

Dù sao một bên lăn lộn trong giới Điện Ảnh và Truyền Hình, một bên lăn lộn trong giới ca hát. Thậm chí hai người còn là người của hai công ty khác nhau, càng không có liên quan gì về ích lợi.

Nhưng Vưu Lương Tài sờ sờ cằm nhíu mi lại nhìn nhìn cô gái thanh tú ở trên ảnh chụp. Anh sẽ không nói xấu bất cứ người nào, càng sẽ không xem nhẹ bất cứ người nào. Một nhân vật nhỏ nhưng có sức lực lớn đến mức không ai có thể nào tưởng tượng được.

Người này, đáng giá chú ý.