Chương 45.1: Thích hợp
Editor: Mẹ Bầu
Đinh Văn Ngạn, trong giới điện ảnh hoàn toàn xứng đáng là vua không ngai. Vẻ bề ngoài tuấn mỹ của anh cũng khác hẳn với Ngô Minh. Đinh Văn Ngạn mày rậm, mắt to, hình thể cao lớn, một thân thiết huyết con người rắn rỏi khí chất. Hầu hết những vai mà anh tham gia diễn xuất đều là những nhân vật trong các phim có chủ đề cách mạng và các vai nhân sĩ chính phái. Các nhân vật do anh tạo hình đều là những nhân vật kinh điển như ở trong sách giáo khoa.
Thấy Ứng Uyển Dung tiến vào, @MeBau*diendan@leequyddonn@ Đinh Văn Ngạn cũng không có đắn đo thân phận tiền bối của mình. Ngược lại, anh còn cười cười đối với cô rất thân thiết. Ứng Uyển Dung hướng về phía anh nhẹ nhàng gật đầu chào rồi đứng ở chính giữa tự giới thiệu về bản thân.
“Xin chào ban giám khảo! Tên tôi là Ứng Uyển Dung, hôm nay tôi đến đây để diễn xuất quay phim thử cho nhân vật Sở Vân.” Ứng Uyển Dung nâng đôi con ngươi lên không chút kiêu ngạo, cũng không siểm nịnh nhìn vào Lý Hữu Đạo ở chính giữa.
Mấy người Lý Hữu Đạo bọn họ, toàn bộ đều là một bộ dạng không nói không cười. Nhìn thấy Ứng Uyển Dung giương mắt nhìn, dien⊹dan⊹le⊹quy⊹don⊹com Tào Tinh trừng mắt nhìn sang Ứng Uyển Dung, ý muốn bảo cô chớ khẩn trương.
Trên thực tế Ứng Uyển Dung cũng không hề có chút khẩn trương. Lớn lớn nhỏ nhỏ, các buổi quay phim thử như thế này, cô cũng không phải là không từng đã tham gia, đã sớm luyện cho mình thành một bộ dạng buồn vui cáu giận không lộ bản sự. Lần này không được thì vẫn còn có cơ hội lần sau. Có nhiều bộ phim điện ảnh như vậy, thế giới cũng không phải chỏ có xoay chung quanh cô. Sẽ luôn có đủ loại nguyên nhân ảnh hưởng đến kết quả.
“Văn Ngạn, diễn♪đàn♪lê♪quý♪đôn cậu ra diễn với cô ấy một chút đi.” Phó đạo diễn Thái Thụy Đức nói điểm danh. Đinh Văn Ngạn gật gật đầu đứng lên.
Nội dung quay phim thử rất đơn giản, không có ghi chú gì về phần diễn nội tâm. Chỉ có hai câu nói, còn lại đều xem Ứng Uyển Dung phát huy cùng nắm bắt như thế nào.
Đinh Văn Ngạn mặc một thân tây trang hưu nhàn. Khi đi qua phía trước liền cởi áo khoác ra, xắn tay áo lên lộ ra cánh tay cường tráng. Ứng Uyển Dung lại dường như không hề có một chút cảm nhận được nội tiết tố nồng đậm kia của anh. Cô lặng yên, không tiếng động đứng đó lắng đọng lại cảm xúc.
Đinh Văn Ngạn hướng về phía cô gật gật đầu, die»n。dٿan。l«e。qu»y。d«on ý bảo cô đã có thể bắt đầu. Ứng Uyển Dung chớp chớp mắt, lên tiếng chất vấn: “Vì sao? !” Trong mắt cô tràn ngập vẻ không dám tin, nỗi đau triệt để biểu hiện sự thất vọng của nội tâm. Nước mắt từ trong mắt chậm rãi chảy xuống.
Ứng Uyển Dung không phải là nữ diễn viên đầu tiên mà Đinh Văn Ngạn diễn cùng để quay phim thử. Nhưng lại là nữ diễn viên nói ra câu nói kéo anh tiến vào cảnh này chỉ trong một câu. Bản lĩnh để nói ra lời kịch này, thực sự có thể nhìn thấy một hai người.
Đinh Văn Ngạn trầm giọng nói: “Không có vì cái gì, tôi không thẹn với lương tâm. Hiện tại tôi không có cách nào khác để nói rõ ràng với cô. Nhưng mà ngày sau rồi cô sẽ biết, tôi không sai!”
Ứng Uyển Dung tiến lên, hai tay nắm vào cánh tay của Đinh Văn Ngạn tức giận nói: “Thu Sinh! Anh đã quên rồi sao? Khi chúng ta ở cùng với nhau đã từng nói với nhau như thế nào? Lý tưởng của chúng ta, khát vọng chúng ta… Vậy mà bây giờ anh lại! …”
Giọng nói chất vấn kia giống như là một thanh trường kiếm có thể đâm thấu đến tim phổi của người ta. Người đàn ông ở trước mắt thờ ơ. Cô rống giận cô thất vọng, cô ra sức đánh đấm vào ngực người đàn ông. Chỉ hận không thể đào được tim của anh ra để nhìn xem, đến cùng ở nơi này có điều gì giả dối!
Chỉ chốc lát sau Ứng Uyển Dung liền nới cánh tay của Đinh Văn Ngạn ra. Đôi mắt trong veo mang theo vẻ ướt át hơi chớp chớp, ngượng ngùng nói một câu xin lỗi: “Tiền bối, thật xin lỗi, tôi đã không làm đau anh đấy chứ?”
Đinh Văn Ngạn lắc lắc đầu, nhìn nhìn Ứng Uyển Dung nói: “Cô diễn cực kỳ tốt.” Nói xong, anh trực tiếp đi trở về chỗ ngồi của mình luôn.
Chỉ ngắn ngủn mấy phút khiến cho mấy người Lý Hữu Đạo bọn họ được thưởng thức được một màn diễn xuất chân chính bùng nổ. Đối với khả năng tiếp thu và diễn xuất thoải mái tự nhiên của Ứng Uyển Dung, cũng đã làm cho trong lòng mọi người phải liên tục thầm khen.
Lý Hữu Đạo không nói không rằng, không có một câu bình luận. Tào Tinh thấy bầu không khí trở nên có chút khó xử, liền không nhịn được mà ho nhẹ một tiếng. Tầm mắt của mọi người đều trực tiếp chuyển dời đến trên người của Tào Tinh. Nhưng lúc này Tào Tinh lại dường như không có việc gì xảy ra, cô mở ra kịch bản che mặt mình lại.
Ứng Uyển Dung không nhịn được khẽ cười lên một tiếng. Cô nhẹ nhàng cúi đầu nói: “Phần diễn xuất của tôi đã kết thúc, xin cám ơn ban giám khảo đã chỉ đạo.”
Bước chân Ứng Uyển Dung xê dịch liền chuẩn bị đi ra cửa. Cung Tín đột nhiên cũng nhịn không được nữa, ho khụ lên một tiếng. Phỏng vấn cá nhân nhiều như vậy, thế nhưng Lý Hữu Đạo đều không tỏ ra có ý gì là vừa lòng. Nếu như lại tiếp tục chọn lựa nữa, bọn họ còn có thể tuyển chọn được nữ chính sao?
Tốt xấu cũng lưu vài người phòng bị để tuyển chọn…
“Này, cô là Ứng Uyển Dung đúng không? Cô đang quay phim ở đoàn làm phim của Tiểu Nhạc phải không? Liệu đến cuối năm lịch trình có thể rảnh rỗi hay không?” Cung Tín đột nhiên hỏi.
Ứng Uyển Dung xoay người lại trực tiếp trả lời: “Kỳ thực tiếp theo đây, tôi sẽ tham gia diễn xuất trong bộ phim của đạo diễn Khang sắp sửa mở máy quay. Đến cuối năm tôi sẽ xem lại, nếu đạo diễn Lý có thể chọn tôi, tôi sẽ dành vài tháng đó để quay.”
Ngón trỏ của Lý Hữu Đạo hơi cong lại, gõ gõ lên cái bàn nói: “Trong bộ phim này cũng có nhiều cảnh hành động. Tôi hy vọng cô có thể cố gắng tránh không phải sử dụng diễn viên đóng thế. Vì vậy một tháng trước khi tham gia đoàn làm phim, cô sẽ phải đi đi huấn luyện cùng với các diễn viên khác. Các chuyên gia sẽ hướng dẫn cô sử dụng hành động Kikura.
Tào Tinh và Đinh Văn Ngạn, mấy người bọn họ ào ào ghé mắt nhìn sang Lý Hữu Đạo, trong mắt lộ ra vẻ kinh ngạc. Đây là lần đầu tiên Lý Hữu Đạo ngồi suốt nửa ngày, mới mở miệng nói ra một câu nói dài như vậy. Chính là, chỉ một câu nói như vậy, đã định ra người đóng vai nữ chính rồi.
“Vâng ạ! Tôi hiểu rồi! Cám ơn Đạo diễn Lý đã cho tôi cơ hội này. Tôi sẽ cố gắng.” Sắc mặt của Ứng Uyển Dung trở nên hồng rực. Gương mặt lộ ra vẻ vui sướng giống như là một người mới đến thử vai diễn, chân chính nhận được tin tức tốt vậy.
Lý Hữu Đạo liếc cô một cái, gật gật đầu, “Cô đi ra bên ngoài cùng với nhân viên công tác lưu lại số điện thoại một chút. Sau khi ký hợp đồng xong, đến lúc đó sẽ có người liên hệ với cô.”
“Cảm ơn Đạo diễn Lý.” Ứng Uyển Dung lại cúi người chào nói lời cảm ơn.
Khi Ứng Uyển Dung đi ra ngoài, những người còn lại giống như trước, nhìn vào cửa có chút không yên và chờ mong. Phát hiện Ứng Uyển Dung đi ra, lại cúi đầu để nghiền ngẫm kịch bản của mình lần nữa.
Rất nhanh có nhân viên công tác dẫn đường Ứng Uyển Dung đến một gian phòng cuối hành lang để ký hợp đồng. Những người bên ngoài lúc này cũng nhận được tin tức, biết được Lý Hữu Đạo đã xác định được nữ chính rồi. Những thí sinh tiếp sau được mời đến để quay phim thử liền được xóa bỏ, đạo diễn gửi lời cảm ơn đến mọi người đã đến tham gia… vân vân.
Rất nhiều nữ minh tinh thành danh đã lâu sắc mặt lộ vẻ khó coi. Người địa diện bên cạnh lôi kéo nhân viên công tác, nói lời khách sáo muốn biết đến cùng là Đạo diễn Lý đã tuyển được ai rồi. Bất quá Đạo diễn Lý giữ bí mật hiệu quả phi thường đúng chỗ, những người này có hỏi thế nào, trừ bỏ biết được tin tức đó là người mới, liền không có tin tức cụ thể nào khác nữa.
“Hừ, người mới! Cho dù kỹ thuật diễn xuất có tốt đi nữa, lại có thể tốt hơn chúng tahay sao? Đừng có nói đây là do nhà sản xuất cứng rắn nhét vào nhé!” Một nữ minh tinh tuổi trẻ khí thịnh không nhịn được, lạnh giọng hừ nói.