Giản Ngân cảm thấy kẻ đứng sau đã hết trò rồi, nhưng xin lỗi, cô sai rồi.
Ngay khi vừa mở mắt dậy, cư dân mạng lại nói cô là tiểu tam được người ta bao nuôi, mà người đó lại là Lương Minh.
Giản Ngân có chút mờ mịt. Thằng cha mập ú này là ai? Hắn muốn giành miếng cơm với chồng cô à?
Đường Tấn giải thích: "Tên này là một trong những nhân vật máu mặt của Kinh thành. Vì Lâm gia và Lãnh gia ở một cấp độ khác, nên rất nhiều các diễn viên đều tìm hắn để được đổi đời.
Nhưng Lương Minh này lại là một kẻ vô cùng biến thái, hắn thích nhất là ngược đãi người khác. Nghe nói có một nữ diễn viên nào bị hắn ép uống rượu đến xuất huyết dạ dày cũng không tha."
Giản Ngân nghe xong, giật giật khóe miệng. Tại sao gã biến thái này bỗng trở thành kim chủ của cô rồi?
"Sao không nói tôi bị Lãnh gia bao nuôi mà lại nói kẻ này? Nhan sắc, tài năng tôi đều có mà, sao lại dính với biến thái?"
"..." Tư duy của bà chủ thật khác người. "Rất nhiều người không biết Lãnh tộc, nên nếu nói ra thì mọi người sẽ nghĩ chúng ta đang bịa chuyện."
"Bên phía Lương Minh có giải thích gì không?"
"Tôi đã liên hệ, nhưng bên đó không có ý định giải thích. Còn nói đây là sự thật."
"Ồ?"
"..." Ồ là cái quỷ gì, bà chủ đừng làm tôi sợ.
Giản Ngân không biết lấy từ đâu ra một con dao rọc giấy, bỏ vào túi quần mình rồi cười cười. "Đi thôi, trò chuyện với vị kim chủ của tôi một lát nào."
Hành động này ngay lập tức bị Đường Tấn và Lãnh Thiên Hàn ngăn cản. Đi nói chuyện mà cầm theo dao, cô định giết hắn ta à...
Lãnh Thiên Hàn vội lấy con dao ném ra ngoài, nắm tay cô. "Vợ, anh đưa em đến công ty."
"Được."
...
Tin tức Đại thiếu gia đi cùng với một người phụ nữ chỉ một lát đã truyền cả công ty. Mọi người đều liếc mắt ra nhìn bà chủ tương lai như thế nào, nhưng...
Vì để tránh bị nhận ra nên Giản Ngân mang một chiếc kính râm to đùng, đầu đội mũ lưỡi trai cùng một chiếc khẩu trang hồng in hình con thỏ. Dù tổ hợp này có chút kì quái, nhưng an toàn vẫn là trêи hết.
"..." Gu bà chủ tương lai có chút dị nha.
Đến phòng làm việc, Lãnh Thiên Hàn ngồi vào bàn làm việc, còn cô lấy laptop của anh chui vào phòng nghỉ.
Lãnh Thiên Hàn gọi Nolan vào, bảo kêu tên Lương Minh đến đây.
Gần 20 phút sau, hắn đã mang thân hình mập ú đến. Đại thiếu gia thần bí của Lãnh gia đã gọi, sao hắn có thể không tranh thủ được.
"Ngài... ngài là?"
"Tôi gọi ông qua không phải để bàn chuyện hợp tác."
"Vậy..."
Lãnh Thiên Hàn nhếch miệng. "Nghe nói ông đang bao nuôi Ảnh Hậu Giản Ngân?"
Thằng nhóc này tự nhiên hỏi chuyện này làm gì? Bao nuôi ai thì kệ ông ta chứ.
"Vâng vâng đúng vậy."
Anh liếc về phía phòng nghỉ, lên tiếng. "Vợ ơi, gã béo em đang kiếm đây này."
Ngay lập tức, Giản Ngân từ trong bước ra, trêи tay là con dao gọt hoa quả. Lương Minh thấy vậy vội chạy về phía cửa nhưng nó đã bị khóa từ bên ngoài.
Nolan: Xin hãy gọi anh là trợ thần của ông chủ.
Mở cửa không được, hắn ta nhìn về phía hai người. Lãnh Thiên Hàn cầm con dao bỏ lên bàn làm việc, ôm cô vào lòng.
Lương Minh thấy hai người như vậy, hắn vẫn không biết điều. "Đúng là đàn bà, chỉ cần dạng chân ra là câu được đàn ông."
Anh liếc về phía hắn: "Không câu ông ông tức à?"
"..."
"Em muốn làm gì với hắn?"
"Chơi chết hắn. Cmn hắn dám bảo vợ của anh như vậy kìa Lãnh Thiên Hàn. Không được, em không nhịn được cục tức này."
"Để anh."
Lãnh Thiên Hàn gọi Nolan vào, bảo anh ta tìm một vài người đồng tính, sau đó ném gã béo này cho bọn họ.
Nolan nhanh chóng hiểu ý, vội lập tức lôi gã đi. Anh ta còn mua thêm vài loại thuốc kϊƈɦ thích cho bọn họ, ai bảo dám chọc giận bà chủ.