Ảnh Hậu Là Hacker Đại Nhân

Chương 18: Anh là bùa may mắn của tôi




Hôm sau, tại phòng khách căn hộ của Giản Ngân.

John thở hổn hển nói: "Satan, mới sáng sớm ngài gọi tôi có việc gì vậy?"

Lãnh Thiên Hàn tây trang gọn gàng nói: "Tôi muốn cậu đi theo Giản Ngân, làm quản lý cho cô ấy."

John giật giật khóe miệng. Đây là lý do mới 6 giờ sáng gọi anh đến?

"Ngài biết tôi sẽ không đồng ý. Bây giờ tôi chỉ là thuộc hạ của ngài không hơn không kém."

"Chậc, quản lý vàng năm đó chê tôi đấy à?"

Cả 2 người nhìn về phía phòng ngủ. Giản Ngân đã thay 1 bộ quần áo thể thao, ánh mắt đang nhìn vào họ.

Cô bước ra đó, ngồi xuống kế bên Lãnh Thiên Hàn. Chưa kịp nói tiếp thì âm thanh lạnh lùng mang chút tức giận vang lên: "Mới có 6 giờ em dậy làm gì? Sao không ngủ tiếp đi?"

John nghe câu đó, cảm giác như vạn tiễn xuyên tâm vậy. Ngài lo cho mỹ nhân như vậy, còn thuộc hạ ngài ngài bỏ đi đâu?

"Hôm nay tôi có việc phải đi sớm. John, à không, phải gọi là Đường Tấn, tôi muốn anh làm quản lý của tôi."

"Có rất nhiều người sao cô lại chọn tôi?"



"Anh ẩn nấp như thế nào tôi còn tra ra được, anh nghĩ những người kia tôi không xem xét à?

Tôi biết việc của chị Kỷ Tuyết đã đem lại 1 cú sốc rất lớn cho anh. Nhưng tôi tin tôi sẽ không làm anh thất vọng."

Đường Tấn hiểu Giản Ngân đang nói gì. Anh biết cô gái này rất có khiếu, chỉ cần thông qua đoạn diễn của cô ấy là đủ hiểu.

Thấy đối phương bắt đầu dao động, Giản Ngân nói thêm: "Yên tâm, sẽ không ai biết anh là John. Anh chỉ có 1 thân phận là Đường Tấn, là 1 người quản lý."

Lãnh Thiên Hàn kế bên chen thêm 1 câu: "Cậu mấy năm nay cũng vất vả rồi, coi như đây là kì nghỉ phép tôi cho cậu."

Đường Tấn suy nghĩ 1 hồi rồi gật đầu. "Được tôi đồng ý làm quản lý của cô. Nhưng lúc đó cô phải chấp nhận mọi sắp xếp của tôi."

"Đồng ý. Vậy hợp tác vui vẻ. Về phần hợp đồng anh ta sẽ đưa anh."

Đường Tấn chỉ cười nhẹ. "Ngài ấy sẽ không làm cô thua thiệt gì đâu."

Sau khi Giản Ngân và Đường Tấn trao đổi xong, cô nói Lãnh Thiên Hàn: "Cảm ơn anh, nếu không có anh tôi không thể đem người quản lý vàng này về đội mình đâu."

"Tôi chẳng làm gì cả."

"Tôi biết, nhưng không phải anh nói mấy câu thì chắc chắn anh ta sẽ không đồng ý. Anh quả thật là bùa may mắn của tôi đấy."

Lãnh Thiên Hàn nhìn cô gái trước mặt đang vui mừng, khóe miệng hơi nhếch lên. "Không phải em nói có việc sao? Đến giờ chưa?"



"Tính sau đi. Để ăn mừng hôm nay tôi có quản lý, để tôi nấu bữa sáng cho anh. Lần đầu tôi nấu cho anh đấy, anh phải ăn nhiều vào."

"Ừ."

Sau đó Lãnh Thiên Hàn ra bàn ngồi, nhưng ánh mắt vẫn luôn hướng về bóng dáng nhỏ nhắn trong bếp. Phải chi mỗi ngày đều như thế này thì vui biết bao!

10 phút sau, Giản Ngân bưng 2 tô mì ra. Mùi mì thơm phức lan tỏa khắp không gian. Để thêm hấp dẫn, cô cho thêm 2 quả trứng lòng đào cùng 1 ít rau thơm.

"Xong rồi nè, đảm bảo anh không thể nào chê được."

Lãnh Thiên Hàn gắp 1 ít mì lên cho vào miệng. Giản Ngân nhìn anh, hồi hộp hỏi: "Ăn được không?"

"Ngon lắm."

Nghe câu trả lời đúng ý mình, Giản Ngân mỉm cười rồi cầm đũa lên. Bữa ăn này 2 người trông vô cùng hòa hợp.

Đột nhiên Lãnh Thiên Hàn mở miệng: "Tối nay em có bận gì không?"

"Không có, chi vậy?"

"Vậy 6 giờ tôi qua rước em. Tôi muốn đưa em đến nơi này."