*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Băng Linh đứng trên bục, phát biểu vài lời với mọi người rồi nhanh chóng đi xuống hướng về phía đám người Thượng Quan Quân mà đến.
Hiện tại tam đại thiếu gia nhà Thượng Quan đang tụ họp tại một góc của bữa tiệc, xung quanh được vệ sỹ đứng gác rất kỹ. Băng Linh đến ngồi trên sô pha đối diện với ba anh trai mình, không thấy người cần tìm liền nhíu mày lên tiếng hỏi:
- Anh ấy đâu?
Thượng Quan Quân nghe em gái hỏi thì ngồi thẳng dậy cười như không cười nhìn em gái nói:
- Đúng là con gái lớn rồi khó giữ, mới không gặp có mấy phút đã hỏi rồi. Chồng em vừa nãy ra ngoài nghe điện thoại rồi lát nữa sẽ vô, không trốn đâu mà sợ.
- Hừ, còn nói em con gái lớn khó giữ, anh thì sao? Từ 15 năm về trước Thượng Quan gia trong lòng anh cũng đã đứng sau chị Nguyệt Anh rồi.
Thượng Quan Quân nghe cô nói thì đen mặt, Thượng Quan Triệt và Thượng Quan Hạo thì không kiêng nể gì bật cười.
Đúng lúc này từ xa, Olearn đi đến, trên tay cầm một hộp nhung đỏ. Băng Linh thấy anh liền cất tiếng gọi, Olearn bước nhanh đến chỗ cô.
- Đây, tặng em.
- Cái gì vậy?
Olearn đưa tay mở chiếc hộp nhung ra thay cho câu trả lời với cô. Bên trọng là một chiếc vương miện rất đẹp được đính nhiều kim cương nhưng không thô tục ngược lại toát lên vẻ sang trọng quý phái. Không chỉ đính kim cương bình thường, chiếc vương miện còn được đính rất nhiều kim cương đỏ cực kỳ quý giá, đủ để nói lên món trang sức này xa xỉ tới mức nào.
( Hình ảnh chỉ mang tính chất tượng trưng)
Băng Linh nhìn thấy cũng không khỏi bất ngờ. Sống hai kiếp đều trưởng thành trong nhung lụa, có món đồ xa xỉ nào chưa từng thấy. Kim cương đỏ cô cũng gặp qua không ít, tủ trang sức của cô cũng không thiếu kim cương đỏ. Nhưng xa xỉ tới mức nạm nhiều kim cương như thế quả thật là lần đầu.
Mà tam đại thiếu gia nhìn thấy món quà của Olearn cũng không khỏi chậc lưỡi, Olearn đối với em gái bọn họ quả thật giá nào cũng chơi được. Hôm nay chỉ là ngày con bé ra mắt với tư cách người thừa kế mà đã thế này rồi. Tương lai sinh nhật con bé lại mang quà gì tới nữa đây.
Thương Quan Hạo uống một ngụm rượu rồi nhìn Olearn nói:
- Olearn, cậu quả nhiên ra tay rất hào phóng. Kim cương đỏ giá trị như thế nếu bán đi là một con số khổng lồ nhưng cậu lại tặng em gái tôi. Đúng là cách hành xử của ông trùm đá quý có khác.
Olearn bị Thượng Quan Hạo trêu chọc cũng chỉ cười nhẹ. Đưa hộp nhìn cho Băng Linh cầm, sau đó đưa tay khoát vai cô như bình thường hai người vẫn làm khi đi chơi với nhau, nói:
- Chẳng lẽ trong mắt Thượng Quan Hạo cậu, cô ấy cũng không đáng giá bằng mấy viên đá màu đỏ này sao. Năm nay thương hiệu QUEEN thành công vang dội hơn những năm trước là nhờ sự đóng góp của cô ấy, về công hay về tư thì món quà này so với những gì tiểu Angel đem đến thì chẳng là gì cả. Tội định mang thêm mấy món tới nữa tặng cô ấy nhưng lại không muốn cô ấy trở thành ma nơ canh giúp tôi trình diễn trang sức nên chỉ mang cái vương miện này tới thôi. Không ngờ nó lại hợp với bộ đồ em đang mặc như vậy.
- Nhưng mà Olearn, chiếc vương miện này giá trị không nhỏ, em muốn có nó thì có thể mua nhưng anh tặng em lại không dám nhận đó.
- Tiểu Angel, chúng ta chơi thân với nhau lâu như vậy em cũng hiểu rõ tính anh mà phải không? Đồ anh đã tặng sao có thể lấy lại. Không cho phép từ chối, anh giúp em đeo lên.
Vừa nói xong không đợi Băng Linh phản ứng hay nói gì, Olearn liền cầm lấy hộp trong tay cô, lấy vương miện ra rồi ném hộp lên bàn. Đeo vương miệng lên cho cô. Nhìn kết quả mang lại thì hài lòng gật đầu.
- Rất đẹp, cũng chỉ có mình em có thể hiện được giá trị của chiếc vương miện này mà thôi. Người khác đeo lên sao có thể có được hiệu ứng tốt như em chứ.
Những lời Olearn nói quả thật không sai. Khí chất của Băng Linh vốn cao quý, kiêu ngạo mà chiếc vương miện này được chế tác tinh xảo, xa hoa. Nếu người đeo không đủ khí thế trấn áp khí chất của món trang sứ này thì sẽ như bị lép vế trước một món trang sức. Băng Linh sinh ra là con nhà quý tộc, linh hồn lại là công chúa hoàng thất, ngoài cô ra còn ai có thể đeo chiếc vương miện này hoàn hảo như thế.
Nhóm người bên này náo nhiệt một lúc thì Huyền Thương cung quay lại. Nhìn thấy Băng Linh thì không khỏi nhếch miệng cười tự hào. Cô thấy anh đến cũng nhanh chóng đi đến đứng cạnh anh, hai người liền đi đến ghế ngồi trò chuyện. Những người còn lại cũng như vậy.
Đúng lúc này Thượng Quan Triệt lại hô một tiếng.
- Yến Thành Hi!
Sau đó đi ra nói vài ba câu với anh rồi đưa người vào chỗ tụ họp của bọn họ. Yến Thành Hi đi đến, nhìn thấy Băng Linh thì không khỏi kinh diễm nhưng không thể thất lễ chỉ đành mỉm cười lễ độ.
- Thượng Quan tiểu thư, đã lâu không gặp!
- Yến thiếu tướng, đã lâu không gặp.
Băng Linh cũng không keo kiệt nở nụ cười lịch sự chào hỏi.
- Yến tiểu thư không đến cùng với anh sao?
- Con bé cũng muốn đến nhưng tôi không cho. Đến Trung Quốc chỉ để tham gia buổi tiệc của gia chủ, không ở lại lâu nên không cần dẫn theo con bé, vả lại con bé còn phải đi học.
- A, ra vậy. Dạo này mọi việc trong quân đội vẫn ổn chứ.
- Vẫn ổn nên mới có thời gian đên đây!
- Vậy thì tốt!
Mọi người trò chuyện thêm vài phút thì bắt đầu ăn uống, dù sao buổi tiệc bắt đầu từ lâu, mọi người ngồi tuy cách trung tâm bữa tiệc không xa cũng không gần có thể tự nhiên muốn làm thế nào cũng được. Băng Linh lâu lâu lại liếc nhìn đồng hồ, Huyền Thương thấy vậy thắc mắc hỏi:
- Còn đợi ai sao?
- Mặc Thần ca ca!
- À, anh quên mất. Nhưng sao cậu ta vẫn chưa đến nhỉ hay là công ty có việc?
- Em cũng không biết nhưng anh ấy nói là nhất định sẽ đến. Anh ấy không đến em cũng không giận chỉ sợ anh ấy xảy ra chuyện bất trắc nếu không báo lại không báo cho em.
- Thôi đừng lo lắng nữa, dựa vào năng lực của cậu ta chắc sẽ không có chuyện gì đâu.
- Biết là vậy nhưng mà...
- Em đang lo lắng cho anh đó hả?
Nghe tiếng nói Băng Linh liền nhìn lại, vui vẻ gọi:
- Mặc Thần ca ca, anh cuối cùng cũng chịu đến.
Sở Mặc Thần đi đến ngồi vào chiếc ghế cạnh Băng Linh hướng cô nói xin lỗi:
- Xin lỗi, công ty có chút việc gấp, điện thoại lại hết pin nên anh không báo cho em được. Anh vừa mói tới thì tiệc đã bắt đầu rồi, anh phải đi bồi tội với bố em nên đã để mọi người đợi lâu, thật xin lỗi.
Thượng Quan Triệt liền lên tiếng thay mọi người:
- Sở Mặc Thần cậu không cần nói xin lỗi như vậy đâu, chúng tôi đều hiểu mà. Có thể đến là tốt rồi. Nào chúng ta cũng nhập tiệc thôi.
- Được!
Một bàn gồm tuấn nam mỹ nữ cũng nhau thưởng thức bữa tiệc của riêng họ mãi đến khuya thì ai về nhà nấy.
***
Sáng hôm sau, ảnh của Băng Linh liền lên trang nhất tạp chí kinh tế, thương mại và cả báo giải trí.
Người thừa kế trẻ nhất của Thượng Quan gia từ trước tới nay là một cô gái tuổi mới đôi mươi nhanh chóng chiếm lĩnh các kênh tin tức. Ai cũng không nghĩ đến Thượng Quan gia sẽ để cả để chế thương nghiệp này cho một cô gái quản lý. Lúc trước khi Thượng Quan Trung còn tại vị đã không ít lần nhắc đến cô công chúa duy nhất của đế chế thương nghiệp này bằng giọng điệu rất đỗi yêu thương và tự hào. Mọi người cứ nghĩ ông sẽ để sự nghiệp của mình lại cho một trong ba người con trai, còn ái nữ nhà Thượng Quan tiếp tục sống cuộc sống như công chúa nhưng hiện tại bọn họ liền hiểu tại sao ông ấy cứ luôn nhắc đến con gái với công chúng mà không hề đả động một tiếng tới 3 cậu quý tử của mình. Hóa ra người thừa kế từ lâu đã được chọn rồi, không công bố với bên ngoài là bởi vì cô ấy còn quá nhỏ, nếu công bố sớm sẽ chỉ khiến cô ấy gặp nhiều nguy hiểm hơn thôi. Dù sao để có được vị trí hiện tại thì Thượng Quan gia cũng đã gây không ít thù oán, có không ít kẻ thù lăm le dòm ngó. Nhưng cô tiểu thư này hiện tại mới 20, 21 bọn họ đã cho bên ngoài biết cô là người thừa kế chẳng lẻ cô gái này đã đủ lông đủ cánh để tự bảo vệ mình sao?
Không chỉ sự kiện lộ diện người thừa kế của Thượng Quan gia đang làm xôn xao dư luận mà mối liên hôn giữa hai gia tộc Thượng Quan và Đông Phương cũng đang tốn không ít giấy mực của cánh phóng viên nhà báo. Có người lại nói hai người thừa kế này phải chăng là thanh mai trúc mã, có người lại nói liệu có phải là hôn nhân thương mại như hai nhà Ngọc - Trịnh. Rất nhiều suy đoán được đưa ra nhưng hai nhân vật chính vẫn không mảy may để ý. Duy chỉ có tin tức báo giải trí là khiến Huyền Thương và Băng Linh không thể bỏ qua.
Đơn giản là vì tin tức đó nói rằng, Angela là Thượng Quan tiểu thư. Cô đã sớm có hôn ước vớ cậu chủ nhà Đông Phương thế nhưng đối với Will đế lại là mập mờ không rõ, hai người lại bị đồn là đang yêu nhau. Liệu Thượng Quan tiểu thư có đang đùa giỡn với tình cảm và sự nghiệp của Will đế. Dù sao cô ấy là hôn thê
của Đông Phương thiếu gia, lại không rõ ràng với một nam minh tinh, nếu hôn phu cô ấy tức giận thì sự nghiệp của Will đế có thể sụp đổ trong chốc lát chỉ với một câu nói của Đông Phương thiếu gia. Nếu sự nghiệp của Will đế vì Băng Linh mà sụp đổ thì dù có gia tộc Thượng Quan che chở, cô cũng khó mà sống yên ổn với dàm hậu cung hùng hậu của Will đế.
Băng Linh không tức giận khi người khác nói cô là hồng nhan họa thủy, ảnh hưởng đến sự nghiệp cả đời của Huyền Thương. Cái cô tức giận ở đây là việc này đã tạo cơ hội cho các antifan của anh lợi dụng nói xấu anh. Bảo Thương của cô là người thứ ba xen vào chuyện tình giữa Thượng Quan tiểu thư và Đông Phương thiếu gia. Người khác nói xấu cô, cô có thể rộng lượng bỏ qua nhưng bôi nhọ danh tiếng anh thì cô không cho phép.
Còn Huyền Thương thì ngược lại với Băng Linh. Bị gọi là người thứ ba không tức giận nhưng lại giận kẻ khác nói cô gái của anh không biết xấu hổ. Đã có hôn phu lại còn đi quyến rũ anh. Mặc dù hai người đàn ông trong chuyện này đều là anh nhưng anh không cho phép kẻ khác nói cô như vậy. Bảo bối anh nâng trên tay đến lớn tiếng với cô còn không nỡ há lại để cho kẻ khác nói xấu.
Hai người Băng Linh và Huyền Thương quyết định chọn ngày tỏ chức họp báo, phơi bày quan hệ của hai người với công chúng. Đáng lẻ mọi việc sẽ không phức tạp như hiện tại nếu như không có kẻ phía sau giật dây. Người này sớm muộn gì cô cũng phải tìm ra nhưng trước tiên phải giải quyết những tin tức khiến người ta không mấy thoải mái này đã.
Huyền Thương liên hệ với công ty Thiên Phong để báo cho bọn họ chuẩn bị tổ chức họp báo sắp tới. Mà Băng Linh cũng gọi cho Kỳ Tuyết để chị ấy sắp xếp thời gian và công việc để cô có thể họp báo. Sau họp báo có lẽ cô sẽ ít hoạt động trong giới giải trí hơn, cô phải đến tập đoàn làm quen với môi trường làm việc sắp tới. Trở thành tân chủ tịch để điều hành một tập đoàn vốn dĩ không phải chuyện dễ dàng gì huống chi là một tập đoàn lớn như Thượng Quan. Đặc biệt là những vị thủ lĩnh ở độ tuổi đôi mươi này lại càng khó khăn hơn.
Một tuần trôi qua cũng đã đến thời gian tổ chức họp báo. Hiện tại là buổi trưa rồi, buổi chiều là đến lúc họp báo nhưng Băng Linh và Huyền Thương vẫn còn rất bình tĩnh vui vẻ bên nhau như cặp tình nhân xa nhau lâu ngày mới gặp lại. Nếu không có Kỳ Tuyết hối thúc thì không biết khi nào hai người mới chịu đi thay đồ để đến nơi diễn ra họp báo.
Băng Linh quả thật chịu không được Kỳ Tuyết lảm nhảm bên tai nên cũng ngoan ngoãn đi thay đồ sau đó cùng Huyền Thương đến khách sạn nơi tổ chức buổi họp báo.
***
Happy New Year mọi người!
Mình đang viết bản thảo của một cuốn cổ đại, có ai hóng không?