Sau khi đưa cô lên phòng ngủ thì anh đặt cô xuống vô cùng cẩn thận như sợ sẽ làm cô khó chịu. Khi cô đã được chăm sóc đầy đủ, chu đáo, anh mới nhìn kỹ bố trí phòng ngủ của cô. Căn phòng lấy hai màu chủ đạo là trắng và tím nhạt, trong đó màu trắng lại chiếm phần lớn. Đặc biệt phòng cô có rất nhiều gấu bông và tranh cổ phong thời xưa, ngoài ra còn có các tranh ảnh về hoa oải hương. Trong phòng còn có các món đồ lấy hình ảnh hoa oải hương làm họa tiết trang trí như hình hoa, khung tranh, ảnh. Anh nhìn kỹ quanh phòng một lượt thì thấy có thêm một cây đàn tranh và một cây sáo trúc bằng bạch ngọc thượng hạng, một cây đàn violon,một cây đàn guitar cỡ nhỏ, ngay cả đàn ukulele cũng có. Phòng của cô cực kỳ rộng thậm chí có thể chứa cả một chiếc piano trắng loại cao cấp. Phòng cô chứa rất nhiều đồ đặc biệt là các nhạc cụ dù là nhạc cụ dân tộc hay nhạc cụ hiện đại đều có. Tuy chứa rất nhiều đồ nhưng căn phòng rất gọn gàng sạch sẽ, không một chút bừa bộn lại còn thoang thoảng hương hoa lavender nữa chứ, thật khiến lòng người thấy bình yên. Mọi thứ ở đây giúp anh hiểu ra một điều là cô vợ nhỏ của anh vô cùng đa tài, gần như cái gì cũng biết, cô còn bao nhiêu điều thú vị mà anh chưa biết đây, haizzz, cô tài năng như vậy, anh nhất định phải giữ kỹ mới được đặc biệt là khi cô sẽ gia nhập Showbiz thì sẽ được nhiều người biết đến, nếu cô bị kẻ khác cuỗm mất thì anh không biết mình sẽ làm gì đâu.
Sau khi ghi nhớ bố trí và tất cả đồ vật có trong căn phòng này, anh đã nảy ra một ý định vô cùng đặc biệt. Trước khi rời khỏi phòng, anh nói với quản gia:
- Nhớ chuẩn bị trà giải rượu cho Băng Linh trước khi cô ấy tỉnh lại.
- Tôi biết rồi.
Sau khi rời khỏi biệt thự, anh gọi cho cấp dưới của mình:
- Mạc Hoàng, cậu giúp tôi làm một việc...
***
Sáng hôm sau
Băng Linh mơ màng tỉnh dậy, sau khi liếc nhìn một lượt phòng mình thì phát hiện áo khoác của anh đang vắt trên sofa trong phòng. Hóa ra tối qua cô ngủ quên trên xe anh rồi được anh đưa về tận nhà, ôm lên tận giường vậy mà cô chẳng hề hay biết gì trong khi bản tính cô vô cùng nhạy cảm. Có lẽ từ lâu trong tiềm thức mình, cô đã phụ thuộc vào anh rồi, tin tưởng anh sẽ không làm hại cô, ở bên anh cô có thể hoàn toàn là chính mình, có thể tháo bỏ lớp phòng bị của mình.
Cô ôm chặt chiếc áo khoác của anh vào ngực, cảm nhận một chút hơi thở còn sót lại của anh. Cô tự hỏi có nên giữ lại cái áo này của anh để làm kỷ niệm hay không, dù gì nhà anh vô cùng giàu có, mất một cái áo thì có là gì. Nghĩ thì nghĩ vậy nhưng cô vẫn phải giặt sạch nó trước đã, chiếc áo đã bị ám mùi rượu rồi.
Cô cũng đi tắm và uống canh giải rượu cho đỡ đau đầu. Sau đó cầm laptop xuống phòng khách nghiên cứu nội dung bộ phim sắp tới cô sẽ đóng.
"LẠC LỐI"
Bộ phim lần này của chú Quan là một bộ cổ trang.
Lạc lối kể về hành trình nhất thống thiên hạ của nam chính Lăng Thiên - vai của William. Trước kia chàng là đương kim thái tử của nước Tần - quốc gia hùng mạnh nhất đại lục lúc bấy giờ. Nhưng vì tuổi đời còn trẻ, phụ hoàng lại già yếu nên đã bị cữu cữu ruột thịt ám hại, âm mưu soán ngôi đoạt vị, không những vậy, vị cữu cữu này còn truy sát Lăng Thiên tới cùng, không chừa lại đường sống nào. Trải qua biến cố, Lăng Thiên từ một vị thái tử từ nhỏ sống trong nhung lụa, cẩm y ngọc thực đã trưởng thành và lột xác thành một đấng anh hùng. Chàng cũng không quên lời trăn trối cuối cùng của phụ hoàng là giành lại bằng được Tần quốc, nhưng dã tâm của một người mình đầy hận thù như Lăng Thiên đã không còn dừng lại ở Tần quốc nữa mà cái chàng muốn chính là cả thiên hạ này. Trên đường lưu lạc, chàng đã đi vào lãnh thổ của Nhạc quốc, đất nước hùng mạnh so với Tần quốc không kém. Lăng Thiên lại càng may mắn khi đã gặp được đệ nhất công chúa của Nhạc quốc - Bạch Ngọc Vũ do Băng Linh thủ vai. Là đích công chúa của Nhạc quốc, cô con gái mà Nhạc vương yêu thương cưng chiều nhất, cô nổi danh khắp đại lục vì tài năng không nữ nhân nào sánh được và dung mạo quốc sắc thiên hương, đẹp tựa tiên nữ của mình. Bạch Ngọc Vũ lần đầu gặp Lăng Thiên đã cảm thấy nam nhân này vô cùng thú vị, đặc biệt yêu thích nên đã giúp đỡ cho chàng. Lâu dần cô công chúa này nhận ra tình cảm sâu đậm của mình dành cho Lăng Thiên và đã dùng cả trái tim mình để yêu chàng. Còn Lăng Thiên, chàng cũng nhận ra tình cảm của đệ nhất công chúa Nhạc quốc dành cho mình, mặc dù không có tình cảm gì với cô nhưng chàn biết muốn nhất thống thiên hạ không phải là ngày một ngày hai, nếu muốn mau chóng thì phải có được Nhạc quốc làm bàn đạp. Mà cô gái này lại chính là bảo bối của Nhạc quốc, nắm được cô trong tay chính là đã nắm được hơn phân nữa đất nước nênđã không từ chối tình cảm của cô mà đã chấp nhận trở thành phò mã. Nếu là nam nhân khác được đích công chúa để mắt tới thậm chí là đem lòng yêu thương thì chắc chắn người đó chỉ hận không thể đem hết những gì tốt đẹp nhất đặt dưới chân cô nhưng Lăng Thiên thì khác, chàng chưa động lòng với công chúa vì trong lòng chàng vẫn còn vấn vương hình bóng mối tình đầu của mình cũng là thanh mai trúc mã của chàng - Lộ Tử Liên do Từ Mộng đảm nhận. Đây là thiên kim của nhà Lại bộ thượng thư Tần quốc. Mối tình đầu luôn khó quên nhưng không phải không quên được, khi Lăng Thiên sắp quên thì cô lại xuất hiện. Cảm động vì tình yêu mà Lộ Tử Liên dành cho mình, đau lòng vì những khổ sở mà cô phải chịu trên đường đến đây, tình cảm trong Lăng Thiên đối với Tử Liên lại nổi dậy. Chàng thúc đẩy kế hoạch của mình nhanh chóng để hai không phải lén lút gặp nhau nữa, chàng cũng muốn cho người chàng yêu 1 danh phận. Còn đối với Bạch Ngọc Vũ, Lăng Thiên cũng không phải không có tình cảm, chàng cũng vô cùng yêu thương công chúa xem cô như ân nhân của mình nhưng chàng cũng không nhận ra mình đã động lòng với cô. Đến ngày Nhạc quốc đổi chủ, Ngọc Vũ mới nhận ra tình yêu của mình hóa ra lại là một mồi lửa thêu trụi Nhạc quốc của cô. Đau đớn và hối hận tràn ngập trong lòng mình, Ngọc Vũ đã tự vẫn để tạ lỗi với vong linh của phụ hoàng, mẫu hậu, những người đã hi sinh trong cuộc nội chiến ấy. Cô sinh ra là một công chúa cao quý, chết đi vẫn mất di tôn nghiêm của mình. Điều duy nhất cô hối hận trong cuộc đời này là thay vì yêu Lăng Thiên thì tại sao cô không yêu Tống Quân Hoàn - người bạn thân nhất của cô từ nhỏ đến lớn cũng đã hy sinh vì sự ngu ngốc của cô. Còn Lăng Thiên, bản thân chàng cuối cùng cũng đã nhận ra mình yêu Bạch Ngọc Vũ nhiều như thế nào, nhận ra thì cũng đã quá muộn rồi, chàng đã mất nàng mãi mãi rồi. Cả cuộc đời này của mình, Lăng Thiên lạc giữa tình ái và quyền lực đến người mình yêu cuối cùng là ai cũng không nhận ra, nhận ra rồi thì đã không thể cứu vãn. Đến cuối cùng cũng chỉ có Tử Liên ở bên cạnh Lăng Thiên nhưng chàng vẫn không hạnh phúc. Đó là cái giá của quyền lực chí cao vô thượng.
Đọc xong kịch bản, phải một lúc sau Băng Linh mới có thể tiếp thu hoàn toàn. Quả là chú Quan, kịch bản đúng thật vô cùng sâu sắc. Mặc dù chỉ đảm nhận vai phụ nhưng đã khiến cô muốn thử sức rồi, không biết bộ phim sắp tới mà cô đóng vai chính sẽ như thế nào. Thật đáng mong đợi!