Ảnh Hậu Của Chàng Tổng

Chương 488: Kịch vẫn phải tiếp tục diễn




“Nhưng tôi có thể không phải là thương nhân thuần thục nhất các vị đã từng gặp, hoặc có lẽ sau khi chính thức hợp tác với tập đoàn DK, mọi người sẽ cảm thấy cuộc nói chuyện hôm nay rất kỳ quái.” Tống Như cười trả lời.

Lúc này mấy đại biểu của tập đoàn DK đều cảm thấy Tống Như là một người giấu tài, bất kể là lễ nghi trên bàn ăn hay là hợp tác làm ăn, cô đều có thể xử lí rất tốt.

“Cô Tống, tôi có thể mạo muội hỏi một câu không, chức vụ hiện tại của cô ở tập đoàn Tống thị là?” Có một vị đại biểu đi thẳng vào vấn đề hỏi.

Tống Như cười nhìn cô ấy, bình tĩnh trả lời: “Tôi ở tập đoàn Tống thị không có bất kỳ chức vụ nào, cũng không có bất kỳ cổ phần nào.”

“Điều này là thật sao?” Tổng giám đốc DK kinh ngạc xòe bàn tay ra: “Nhưng cô vì vãn hồi lần hợp tác này, dụng tâm như vậy!”

Bất kể là lựa chọn hôm nay gặp mặt ở sân bóng, hay là cách nói chuyện của Tống Như trên bàn ăn, phương diện nào DK cũng vô cùng hài lòng, bọn họ dường như có thể lập tức ký hợp đồng với Tống Như, nhưng bây giờ Tống Như lại nói cho bọn họ, đối với tập đoàn Tống thị mà nói, cô chỉ là một người ngoài!

“Đúng vậy, mặc dù tôi là người nhà họ Tống, nhưng không có quan hệ lợi ích với công ty, thật xin lỗi, tôi không có thể biểu đạt rõ lập trường của tôi, nhưng tất cả điều vừa nãy tôi đã cam kết đều sẽ thực hiện một trăm phần trăm.”

Tống Như đứng dậy, cúi người hướng về phía mấy vị đại biểu: “Một lần nữa cảm ơn các vị đến.”

Tổng giám đốc DK cũng đứng lên, đưa tay ra với Tống Như: “Cô Tống, cô thật sự là cao thủ đàm phán lợi hại nhất tôi từng gặp, nhân cách, sức hấp dẫn của cô tuyệt đối sẽ khiến việc hợp tác đồ trang sức kim cương bán chạy ra hải ngoại!”

“Tôi đại diện cho DK, thừa nhận năng lực của tập đoàn Tống thị, hợp tác lần này nhất định sẽ vô cùng thuận lợi.”

Tống Như thu lại nụ cười, thật ra thì cô sớm đã nghĩ đến đối phương sẽ bởi vì thân phận diễn viên và Đại Thiên của cô lần nữa cân nhắc đồng ý hợp tác lần này, chỉ là nhất định phải bày tỏ thành ý tuyệt đối của Tống thị ra!

“Việc ký hợp đồng cụ thể sẽ có nhân viên làm việc chuyên môn phụ trách, có điều, tôi có lẽ không thể đồng hành cùng các vị, tôi còn có một ít chuyện cần xử lý, mong các vị thông cảm.”

“Không sao cả, mong rằng có thể cùng cô Tống dùng bữa lần nữa.” Tổng giám đốc DK cười trả lời.

Mấy vị đại biểu khác cũng đều lộ ra nụ cười, ý đã hiểu, bởi vì bọn họ cũng không biết có một màn kịch sắp mở ra.

“Chị Như, buổi chiều chị thật không đi sao?” Sau khi dùng cơm xong, Anh Mạt đi theo sau lưng Tống Như hỏi.

“Chị vẫn chưa muốn kết thúc trò chơi này sớm như vậy, chị muốn cho Tống Nhu đắc ý một trận nữa.” Tống Như vừa nói, ôm lấy áo khoác lên xe, Anh Mạt tỉ mỉ giúp cô đóng cửa xe, lên xe từ bên kia.

“Đưa chị về đi thôi, sau đó, đi xem Hạo Dịch một lần nữa, chị biết khoảng thời gian này, nó chỉ chịu gặp em.” Tống Như nghĩ đến tình trạng gần đây của Tống Kiệt, lòng liền tràn đầy lo âu.

“Ừ... Gần đây công ty cũng thông cảm cho tâm trạng của anh ấy, rất nhiều công việc cũng dời lại, có điều em thấy tình trạng khôi phục của anh ấy không tệ, chờ sau khi thu âm album kết thúc sau, anh ấy bận bịu tuyên truyền, chắc hẳn cũng sẽ không đắm chìm trong những chuyện kia nữa.”

Xe lái về phía trước được một đoạn, Tống Như chậm rãi mở miệng: “Anh Mạt, về tình về lý, chị cũng phải cám ơn em, sau này em trai chị còn phải lệ thuộc vào em chiếu cố, cơ thể hiện tại của chị không tiện, xin em nhất định phải chăm sóc kỹ Hạo Dịch, nó giống như chị vậy, đi đường sẽ không quay đầu, nhưng tóm lại trải qua một ít chuyện, tâm tính của nó cũng sẽ xảy ra thay đổi, cần một người ở bên cạnh chỉ đường cho nó, chị hy vọng người đó là em.”

“Chị yên tâm, chị Như, em sẽ để ý.” Anh Mạt nghiêm túc hướng về phía cô cam kết: “Ngày hôm qua em ở công ty họp, nghe nói phim điện ảnh mới “Đồng lúa” của chị sắp chiếu rồi.”

“Phải không? Chị cũng không có chú ý thời gian trôi qua nhanh như vậy...”

Thời gian chớp mắt một cái, cô cũng gia nhập làng điện ảnh lâu như vậy rồi.

Nhớ lại tất cả chuyện xảy ra ở đoàn phim lúc đó, cứ như là chuyện ngày hôm qua vậy.

“Chị Như, em muốn chúc chị trước chúc chị đã đại bạo rồi!”

Tống Như cười ôn nhu, tay từ từ vuốt ve bụng, thần sắc trong con ngươi vui mừng, cô biết mình đi tới ngày hôm nay có bao nhiêu không dễ dàng, mà con đường sau này cô phải càng kiên định tiếp tục bước đi.

Anh Mạt sùng bái nhìn Tống Như: “Vậy chúng ta bây giờ đi đâu đây?”

“Đại Thiên.”

Cô có chút nhớ Dương Gia Cửu rồi.

Mười mấy phút sau, xe vững vàng dừng ở dưới lầu tập đoàn Đại Thiên, Tống Như xuống xe, đi thẳng lên phòng làm việc cao nhất của tổng giám đốc.

“Vê rồi?” Dương Gia Cửu thấy cô đi tới, lập tức buông cây bút máy trong tay xuống, nghênh đón, nắm eo cô: “Có mệt không? Anh đã nghe nói phu nhân ở trên thương trường làm ra chuyện rung trời chuyển đất.”

“Làm gì có…”

“Em ở trong mắt anh mãi mãi hoàn mỹ như vậy.” Dương Gia Cửu nắm chặt tay cô, thở dài nói: “Anh tin, với năng lực của em, cho dù quản lý Đại Thiên, cũng không thành vấn đề.”

Hai vợ chồng bọn họ luôn có thể thấy điểm mạnh của đối phương.



Tống Nhu biết ba giờ chiều phải tổ chức hội đồng quản trị lần thứ hai rồi, cô ta đã sớm ăn mặc trang điểm thật tốt, chờ ông cụ Tống gọi cô.

“Cô cả, ông cụ Tống gọi cô, cùng đi Tống thị.”

“Được!” Nghe thấy lời của lão quản gia, Tống Nhu hưng phấn đứng lên, bụng của cô ta đã vô cùng rõ, vì đứa bé này, cô ta cố gắng như vậy, bây giờ lập tức phải lấy được công ty, cô ta nhất định phải hoàn mỹ đánh thắng trận này!

Chỉ là xe mới vừa đến Tống thị, thì có thư kí ở cửa chờ bọn họ.

“Chủ tịch, cô cả, tập đoàn DK phái mấy vị đại biểu tới, nói muốn gặp mặt bàn chuyện ký hợp đồng.”

“Thật sao?” Tống Nhu càng kích động, đây chính là ông trời cũng đang giúp cô ta, mang trên mặt nụ cười sáng lạng: “Ông nội, vậy con đi gặp bọn họ trước, lấy hợp đồng.”

“Được, đi đi.” Ông cụ Tống nhìn cô ta một cái, bình tĩnh dời ánh mắt.

Tống Nhu đã bỏ lỡ cơ hội cuối cùng.

Tống Nhu hết sức phấn khởi đi gặp mặt các đại biểu của DK, căn bản không nghĩ tới những người này đều là Tống Như mời tới, hợp đồng này cũng là Tống Như vãn hồi.

Mà các đại biểu của DK cũng không biết thân phận của Tống Nhu, chỉ coi cô ta là một nhân viên làm việc ở tập đoàn Tống thị mà thôi.

Tống Nhu cùng bọn họ trò chuyện một hồi, liền nói chuyện muốn tổng giám đốc DK buổi chiều dự hội đồng quản trị, biết được đây là hội nghị nội bộ của Tống thị, tổng giám đốc DK George rất không hiểu, có điều nhìn gương mặt Tống Nhu, ông ta vẫn đồng ý.

Trong thời gian nghỉ ngơi chuẩn bị hội nghị, ông ta bấm gọi điện thoại cho Tống Như, muốn hỏi một chút cụ thể cần bọn họ làm gì.

Lúc này, Tống Như cũng không cố ý giấu diếm, đem tất cả sự việc nói ra, George không nghĩ tới lại có ẩn tình như vậy, vì vậy đặc biệt đi tìm bí thư mới Đới Bội Thanh do Tống Như chỉ định.

Đới Bội Thanh công tác ở Tống thị đã bốn năm, là người chính trực, làm việc cẩn thận, là một trợ thủ làm ăn vô cùng có thực lực, cô ấy đã từng làm việc với Tống Như, cho nên lúc tiếp đãi mấy người George, rất thuận buồm xuôi gió.

“Cô Tống cần chúng tôi làm gì? Chúng tôi nguyện ý phối hợp.” George bày tỏ thái độ trước nói.