"Lần này, không có đơn giản như vậy."
Ngụy Lãng đã chuẩn bị một loạt kế hoạch, anh ta sẽ không để cho Tống Như có cơ hội thay đổi tình thế.
Và lần này, cho dù là ai cũng không cứu được cô.
Đúng như Ngụy Lãng dự tính, khi thông tin được phát ra, rất nhiều người đã bắt đầu công kích Tống Như.
"Thật là biết người biết mặt không biết lòng, nhìn cô ta thanh cao như vậy nhưng bên trong thực chất lại phóng túng."
"Tôi nghe nói khi cô ta tới nơi khác quay phim hay chụp ảnh quảng cáo đều không hề ở khách sạn mà công ty sắp xếp, xem ra là thường xuyên ra ngoài hẹn hò.”
"Trước kia cô ta nói không có bạn trai à? Lẽ nào thật sự là lừa gạt fan hâm mộ!"
"Người mẫu của nước ngoài rất đẹp trai? Tôi cảm thấy chắc là không bằng nam thần sau lưng cô ta, ánh mắt Tống Như như thế nào vậy nhỉ!"
Các phương tiện truyền thông đăng thông tin này có lượt truy cập gia tăng nhanh chóng, mừng rõ cười không ngậm được miệng, xem ra lần này hợp tác cùng Ngụy Lãng là lựa chọn chính xác, đủ cho công ty bọn họ nổi tiếng.
Mà khi các phương tiện truyền thông khác muốn phỏng vấn quản lí cấp cao của Oatlets để hỏi thông tin sự việc thì đều bị Ngụy Lãng ngăn cản, đồng thời thông báo trong nội bộ là không ai được phép tiết lộ nửa lời tất cả các câu hỏi liên quan đến Tống Như, nếu không lập tức sẽ bị đuổi việc.
Bên phía Oatlets cũng không đưa ra bất kỳ lời giải thích nào, dường như cứ để mọi chuyện phát triển theo tự nhiên, lại nhớ đến biểu hiện của Tống Như mấy ngày trước trên chương trình phỏng vấn của Vân Lộ, không khỏi khiến cho người ta phải suy nghĩ sâu xa, rốt cuộc quan hệ của Tống Như và Oatlets là như thế nào!
Phía truyền thông cũng liên lạc tới Tiêu Dịch Trạch, nhưng Tiêu Dịch Trạch đang bận bịu giúp Tống Như xử lý công việc, không thể phân thân ra nên để cho chị Hy đi tìm hiểu tình hình.
Sau khi chị Hy tìm hiểu xong, hận không thể lập tức mua vé máy bay trở về tìm Trương Vân tính sổ.
"Tạm thời đừng nói cho Tống Như biết, đừng để ảnh hưởng đến màn trình diễn cuối cùng của cô ấy.”
"Chuyện này chắc chắn là do Trương Vân và Ngụy Lãng bày ra..."
Tiêu Dịch Trạch cũng tìm một nơi yên tĩnh bấm điện thoại gọi cho Trương Vân.
"Đây chính là bằng chứng mà các người chuẩn bị trước để hãm hại Tống Như sao? Không nghĩ tới cô cũng sẽ chơi trò trẻ con như vậy."
Trương Vân đã sớm không còn là người mà anh ta quen biết trước kia.
"Tôi làm thế nào là chuyện của tôi, bản thân Tống Như có hành vi không thích đáng, không thể trách trên người tôi, tôi cũng khuyên anh một câu, nếu bây giờ anh rời khỏi Tống Như tôi sẽ còn trọng dụng anh, đừng đợi đến khi sự nghiệp của Tống Như đi xuống, lúc đó hội hận đã không còn kịp.”
"Tôi sẽ không hối hận."
Tiêu Dịch Trạch rất rõ ràng, anh ta sẽ không rời bỏ thân phận người đại diện của Tống Như, mà trong thời gian Trương Vân từng bước ép sát, anh ta cũng càng cảm thấy lúc trước Trác Ngọc chết cũng không phải là chuyện ngoài ý muốn.
"À, vậy anh cứ đợi mà xem đi, tôi sẽ để cho tên tuổi của Tống Như hoàn toàn biến mất khỏi giới nghệ sĩ.”
"Không làm theo ý của cô liền bị cô đối xử ác như vậy, xem ra vị trí Tổng giám đốc Oatlets của cô chắc cũng không ngồi lâu được nữa đâu." Tiêu Dịch Trạch hít sâu một hơi, hỏi: "Chuyện đã tới tước này tôi hỏi cô một lần cuối cùng, Trác Ngọc chết có phải có liên quan đến cô hay không?"
Nghe được cái tên đã chìm sâu trong trí nhớ, Trương Vân ngơ ngác một chút: "Cô ta chết là chuyện ngoài ý muốn! Tống Như không giống với cô ta, Tống Như là tự làm tự chịu!"
Tiêu Dịch Trạch nghe tiếng ngắt điện thoại, đôi mắt tối sầm lại.
Trương Vân không đưa ra bất kỳ lý do gì để phản bác cho cái chết của Trác Ngọc...
Tiêu Dịch Trạch gửi ngay phần ghi âm vừa rồi cho Dương Gia Cửu, ở thời điểm này, chỉ có thế lực của anh mới có thể giải trừ khó khăn lúc này của Tống Như.
Mà Dương Gia Cửu cũng trả lời anh ta một câu: "Cho dù có phát sinh chuyện gì đi nữa, hãy bảo vệ tốt cho Tống Như."
Dương Gia Cửu nghe lại đoạn ghi âm, bảo Trần Viễn cắt bỏ đoạn liên quan tới Trác Ngọc, sau đó đem đoạn ghi âm này đăng lên mạng, đồng thời treo vào danh sách tìm kiếm hot một tháng!
Bọn họ bắt nạt Tống Như vì cô không có người hậu thuẫn, anh liền để tất cả mọi người mở to hai mắt thấy rõ ràng, Tống Như là người bọn họ không dễ bắt nạt!
Thông tin Ngụy Lãng vừa mới ném ra liền bị bản ghi âm này đập tan.
Hóa ra đây mới là sự thật!
Tổng giám đốc Oatlets trước mặt một kiểu, sau lưng lại kiểu khác, đối với nghệ sĩ bên dưới đối xử ác như vậy, tự mình bôi đen nghệ sĩ của mình, thật sự lợi hại.
Trương Vân hoàn toàn bất đắc dĩ, đối mặt với hàng loạt phóng viên đành phải đóng cửa không ra ngoài, rốt cuộc cô ta đã ý thức được, không thể để Tiêu Dịch Trạch và Tống Như ở cùng nhau!
Cô ta muốn hoàn toàn loại bỏ tất cả những người bên cạnh Tống Như.
"Lập tức gọi Tiêu Dịch Trạch từ Paris về, tùy tiện chọn cho Tống Như một người đại diện hết thời.”
Cô ta không có cách nào khống chế Tống Như, vậy thì phá hủy đi.
Nhưng Trương Vân không thể biết, sở dĩ cục diện bị đảo ngược nhanh như vậy, không chỉ là công lao của một mình Tiêu Dịch Trạch, còn có người đứng phía sau hậu thuẫn Tống Như là Dương Gia Cửu.
Toàn bộ Đại Thiên đều là đường lui của Tống Như, hơn nữa, không bao giờ lay động.
...
Tại tuần lễ thời trang Paris.
Hai ngày nay Tống Như vội vàng chạy show, mượn cơ hội lần này, quen biết không ít người trong giới thời trang quốc tế, có rất ít thời gian xem điện thoại, nên không chú ý tới vấn đề truyền thông trong nước.
Cô đem toàn bộ thời gian nghỉ ngơi đều dùng để gọi video nói chuyện với Dương Gia Cửu, nhưng ông chồng thân ái của cô không hi vọng cô vì những chuyện này mà phân tâm, cho nên không nhắc tới một lời.
Do Oatlets tự đặt mình vào trong nước sôi lửa bỏng, hoàn toàn là bọn họ tự làm tự chịu.
Bước ra sân khẩu, Tống Như ít nhiều đều có chút khẩn trương, cô nắm chặt váy, không ngừng an ủi chính mình.
Dù sao cô cũng không phải người mẫu chuyên nghiệp, chẳng may trên sân khấu có chuyện gì ngoài ý muốn... Ai cũng không giúp được cô, tất cả đều chỉ có thể dựa vào chính mình!
"Đừng lo lắng, hôm nay em là người mẫu đẹp nhất trong số các người mẫu ở đây!" Chị Hy ở bên cạnh giúp cô sửa sang quần áo, một bên cổ vũ cô.
Tống Như ngồi bên trong phòng hóa trang, hít sâu một hơi: "Em có cảm giác như lần đầu tiên đứng trước ống kính vậy, rất kỳ lạ..."
Đây là cơ hội tốt nhất để cô chứng minh bản thân!
Kết thúc chương trình này, cô nhất định sẽ nhận được sự công nhận của tất cả mọi người, cô chính là nữ diễn viên Châu Á đầu tiên biểu diễn tại tuần lễ thời trang quốc tế.
Phần vinh quang này, cô muốn ra sức tranh thủ.
"Cố lên, chúng ta đều ở dưới sân khấu, chờ màn biểu diễn đặc sắc của em." Chị Hy cười thần bí.
Tống Như cầm tay chị Hy, nghe được trợ lý đạo diễn bên kia hô tất cả chuẩn bị: "Chị đi ra ngoài trước đi, một lát gặp."
Chị Hy gật đầu rời đi, không nói cho Tống Như, bây giờ tại dưới sân khấu chờ xem cô không chỉ có chị và Tiêu Dịch Trạch, còn có một người vì vợ mình mà không tiếc đường xa vượt biển đến đây.
Lúc này Tiêu Dịch Trạch cũng nhận được thông báo của tổng công ty Oatlets gửi đến.
Tuyên bố anh ta không còn là người đại diện của Tống Như.
Lúc chị Hy từ phía sau sân khấu rời đi, vừa hay nhìn thấy Tiêu Dịch Trạch ở ngoài cửa ngẩn người, mở miệng gọi anh ta một tiếng: "Sắp bắt đầu rồi cậu không đi vào sao?"
Lúc này Tiêu Dịch Trạch mới lấy lại tinh thần, anh ta muốn nói lại thôi nhìn Chị Hy một chút, cuối cùng vẫn là đem những lời kia nuốt xuống bụng, bây giờ chuyện gì cũng không so được với chương trình trình diễn thời trang này.
Mà cách đó không xa, hai phóng viên ngoại quốc đang chuẩn bị máy ảnh.
"Tin tức của cậu chuẩn không? Hunter thật sự sẽ ra tay ở trên sân khấu, đem cô diễn viên Châu Á kia đẩy ngã?"
Nữ diễn viên Châu Á?
Ở chương trình trình diễn thời trang này, sợ là chỉ có một mình Tống Như!