Ảnh Hậu Của Chàng Tổng

Chương 135: Quanh co




Mà bên kia, mẹ của Hạng Tuyết Lê hoàn toàn không dám ra mặt.

Bởi vì trong lòng bà ta hiểu rõ, người hút thuốc phiện là Hạng Tuyết Lê, bà ta chỉ muốn lợi dụng tự sát mê hoặc tầm mắt của người ngoài, muốn mượn cơ hội bào chữa cho con gái, nhưng Tống Dương căn bản lười ầm ĩ với bà ta, trực tiếp đi kiểm tra.

Buổi chiều cùng ngày, Oatlets công khai kết quả kiểm tra đo lường của Tống Như, kết quả chứng minh, Tống Như chưa từng hút thuốc phiện.

Ảnh chụp có thể giả, người nhìn thấy có thể giả, nhưng chứng nhận từ phía nhà nước này, tuyệt đối là chân thật trăm phần trăm.

Từ khi có tin đồn đến nay, đây có lẽ là một lần phản kích đanh thép nhất của Tống Như với Hạng Tuyết Lê.

Cô không giải thích một chữ nào, trực tiếp đưa ra chứng cứ.

Fan của Tống Như hoàn toàn nổi giận, cuối cùng Tống Như nợ bọn họ cái gì vậy, nước bẩn gì cũng hất lên người Tống Như! Không chỉ muốn lợi dụng độ nổi tiếng của Tống Như, còn muốn phá hủy con đường ngôi sao và cuộc đời của cô.

Các dân mạng đều kêu gọi, xin Hạng Tuyết Lê tự mình hủy diệt, đừng làm chậm trễ Tống Như!

Trên thế giới này, chỉ có một Tống Như, mấy cái Tiểu Tống Như gì đó, các fan tuyệt đối không chấp nhận.

Mà sau khi Tống Như bên này nói rõ, mẹ của Hạng Tuyết Lê liền trốn tránh các phóng viên.

Các phóng viên truy đuổi không tha, chen lấn ở cửa phòng bệnh của bà ta.

"Bây giờ bà còn gì để nói nữa không? Tống Như hoàn toàn trong sạch, lúc trước bà chắc chắn Tống Như nói xấu con gái bà như vậy, bây giờ nói sao đây?"

"Bà luôn miệng nói Tống Như là ma quỷ, vậy mấy người thì sao?"

"Vì Hạng Tuyết Lê có vẻ ngoài giống Tống Như, mấy người bèn lợi dụng tiếng tăm của Tống Như đi rêu rao, bà không biết áy náy hay sao?"

"Cuối cùng Tống Như làm gì sai, sao các người lại đối xử với cô ấy như vậy!"

Từng câu chất vấn khiến mẹ của Hạng Tuyết Lê không còn lời nào để nói, bà ta cũng không có mặt mũi để nói dối nữa, ở trước ống kính, bà ta hối hận rơi nước mắt, bởi vì chuyện của Hạng Tuyết Lê, bà ta đã quá mệt mỏi tâm sức, không còn cách nào mới đi tới một bước hôm nay.

Các phóng viên tra hỏi tới tấp làm bà ta không thể ngẩng đầu.

"Tôi...... tôi thừa nhận, tôi sai rồi."

"Tôi không dạy tốt con gái, còn nói dối, tôi xin lỗi Tống Như......"

Mẹ của Hạng Tuyết Lê đau khổ nói, giọng nói có thêm mấy phần nghẹn ngào: "Là lỗi của bọn tôi, tôi thật lòng xin lỗi......"

Nhưng lúc bà ta đau khổ van xin tha thứ vì con gái, Hạng Tuyết Lê đang ở đâu vẫn là một ẩn số.

Từ khi ảnh chụp và bài viết được công khai, cô vẫn luôn trốn ở nhà bạn trước kia, nhìn thấy dáng vẻ giống như già đi rất nhiều của mẹ trên màn ảnh, trong lòng cô cũng rất đau lòng, rất chán nản.

Cô ta hoàn toàn không thể tưởng tượng được, phía sau chuyện này, tư liệu quá khứ và tên thật của cô ta đều bị công khai, bao gồm chuyện cô ta từng bỏ học, xúi giục bạn học ăn cướp đả thường người khác đều bị đăng lên mạng, từng việc xấu của cô ta trước kia đều trở thành một kích trí mạng hôm nay.

Khi những tài liệu thật bị người ta đào ra, trên mạng xuýt xoa một trận.

Ai có thể nghĩ đến cô gái trẻ tuổi vui tươi động lòng người trên màn ảnh, lại có vết xấu loang lổ, đáng giận như thế.

Cảnh sát cũng nhanh chóng nắm giữ toàn bộ chứng cứ, có thể chắc chắn người xuất hiện ở quán bar đêm đó, còn hút thuốc phiện là Hạng Tuyết Lê, năm đó sau khi cô ta làm ra chuyện như vậy, vì tương lai sau này, đã sửa lại tên thật và tuổi tác, trên thực tế, năm nay cô ta đã mười chín tuổi rồi.

Những chuyện này chồng chất lại với nhau, Hạng Tuyết Lê hoàn toàn không có khả năng xoay người nữa.

Trong một đêm, từ thần tượng thời đại mới của giới giải trí trở thành người bị cảnh sát truy xét.

Sau khi Hạng Tuyết Lê nhìn thấy sự phát triển của câu chuyện đã hoàn toàn sụp đổ, công ty phong sát cô ta, mẹ bị phóng viên truy đuổi, cô ta có thể làm sao đây? Cô ta có thể dựa vào ai!

Bạn của cô ta là người mới vừa tốt nghiệp học viện hí kịch, tên là Tương Hoan.

"Cô đi đi, tôi không thể để cô ở lại nữa." Cô ta đã nhìn thấy tin tức trên mạng, cực kỳ thất vọng với Hạng Tuyết Lê, đem hết hành lý từ trong phòng ngủ ra: "Tôi tin tưởng cô như vậy, nhưng cô hoàn toàn không xứng."

Hạng Tuyết Lê không chỗ để đi, thấy cô ta muốn đuổi mình đi, lập tức quỳ xuống xin cô ta: "Tôi thật sự không có chỗ để đi, xin cô đừng đuổi tôi đi! Bây giờ tôi không thể lộ mặt, nếu bị phóng viên và cảnh sát bắt được, cuộc đời tôi sẽ hoàn toàn xong luôn!"

"Bắt đầu từ khi cô làm những chuyện này, cuộc đời của cô đã kết thúc rồi, cô đi đi, bây giờ tôi sẽ báo báo cảnh sát, cảnh sát đến rồi, tôi sẽ nói hết sự thật."

Hạng Tuyết Lê sợ hãi nhìn chằm chằm cô ta: "Cô điên rồi, cô cho tôi ở đây nhiều ngày như vậy, nếu cô báo cảnh sát, cảnh sát cũng sẽ truy cứu trách nhiệm của cô! Đừng ngốc thế."

Tương Hoan kiên trì muốn báo cảnh sát: "Tôi sẵn lòng chịu trách nhiệm nên chịu, trước kia cùng giúp cô bôi nhọ Tống Như, là vì tôi tin lời cô!"

Lúc Tưởng Hoan lấy điện thoại ra, Hạng Tuyết Lê không quan tâm sống chết nhào tới, Tương Hoan luống cuống tránh né, Hạng Tuyết Lê không đứng vững, ngã xuống chỗ góc bàn, trong lúc hoảng loạn bị đập trúng đầu.

Mặt của cô ta, đã bị hủy.

Khuôn mặt giống Tống Như đến sáu phần kia, vĩnh viễn thay đổi.

Có lẽ đây là ông trời trừng phạt cô ta, nửa giờ sau, cảnh sát dẫn Hạng Tuyết Lê đi từ trong nhà Tương Hoan, Tương Hoan cũng bị dẫn đến cục cảnh sát, làm ghi chép tỉ mỉ.

Chuyện này cuối cùng cũng kết thúc, các dân mạng nhìn thấy tình trạng thê thảm của Hạng Tuyết Lê, đều nói cô ta gieo gió gặt bão, rõ ràng có cuộc sống rất tốt, lại cứ thích âm mưu thủ đoạn, cuối cùng tự mình đẩy mình đến đường cùng.

Mẹ của Hạng Tuyết Lê thấy một màn như vậy, cam chịu ngã xuống trên giường bệnh.

Cho dù bà ta có giỏi bao nhiêu, cũng không thể che giấu được sự thật, người làm chuyện xấu cuối cùng sẽ bị pháp luật trừng phạt, không liên quan đến tuổi tác, không liên quan đến bối cảnh.

Chỉ là qua chuyện của Hạng Tuyết Lê, người của mọi ngành mọi nghề ở ngoài nghề đều có nhận thức mới, dạy dỗ thật sự có ảnh hưởng quan trọng đến một người.

Bên kia, Chúc Thanh Hà vẫn trốn ở trong nhà, nhìn thấy kết cục của Hạng Tuyết Lê, cô ta sợ hãi không dám ra khỏi cửa.

Cô ta đã không còn là người đại diện của Oatlets, mất đi nguồn kinh tế, còn có áp lực bởi tiền nợ khổng lồ, cô ta không thể không bán nhà cửa đổi lấy tiền, đi xa tha hương.

Cũng may, ngày đó cô ta đã nói trước mặt phóng viên là mình chủ động từ chức, chứ không phải bị Oatlets sa thải, chỉ cần đợi chuyện này trôi qua, cô ta có thể dựa vào kinh nghiệm trước kia, tìm được một công việc lương cao.

Nhưng cô ta vẫn bị cảnh sát tìm đến, vì có người báo buổi tối lúc Hạng Tuyết Lê hút thuốc phiện gây ra chuyện ồn ào kia, nhìn thấy cô ta ở quán bar, cảnh sát có lý do nghi ngờ cô ta cũng tham gia hút thuốc phiện.

Chẳng mấy chốc, Chúc Thanh Hà cũng bị kéo xuống nước.

Cảnh sát theo manh mối điều tra ra trước kia cô ta thường xuyên gặp mặt Hạng Tuyết Lê, tiếng tăm của Chúc Thanh Hà hoàn toàn nát.

Góc cạnh và kiêu ngạo của cô ta đều bị mài nhẵn, bất chấp nhếch nhác và tự ái, gọi điện thoại cho Ngụy Lãng, xin anh ta đóng tiền bảo lãnh cho mình, trước khi gọi điện thoại, cô rất lo lắng, sợ Ngụy Lãng sẽ không xuất hiện.

Nhưng mà sau nửa đêm, Ngụy Lãng vẫn xuất hiện đúng hẹn.

"Cảm ơn......"

Chúc Thanh Hà cúi đầu, cau mày, khép chặt áo khoác, lên xe với Ngụy Lãng.

Ngụy Lãng vừa mới đóng cửa xe, chuẩn bị đạp lên chân ga, chợt nghe tiếng khóc nghẹn ngào của Chúc Thanh Hà, lúc trước khi bọn họ chia tay, Chúc Thanh Hà không rơi dù là một giọt nước mắt, có thể thấy, lần này cô ta thật sự thất bại rồi.