Anh Hai Gặp Chị Đại

Chương 18




Ngọc Linh không biết rằng sau những lời mắng đầy “tâm huyết” của mình, người nằm trên giường đã có phản ứng lại, dù đó chỉ là cử động nhỏ của đầu ngón tay, nhưng điều đó đã nói được rằng, Như Kỳ hoàn toàn có khả năng nghe được những âm thanh xung quanh.

Sau ngày hôm đó, Thiên Kỳ đã tỉnh táo hoàn toàn, cậu bắt đầu thực hiện kế hoạch mà mình đã vạch ra.

Kế hoạch một : Từ hôn.

Lúc trước cậu không biết cô nàng Cẩm Quyên kia lại là em gái cùng cha khác mẹ với Như Kỳ. Bình thường, cô nàng cũng chỉ hơi nhõng nhẽo một chút nhưng trong mắt Thiên Kỳ cô ta còn tốt bụng, thế nhưng qua chuyện này, cậu hoàn toàn nhận ra rằng, giả tạo cũng là một nghệ thuật, mà Cẩm Quyên hoàn toàn có thể giật giải nữ diễn viên xuất sắc được rồi, nghĩ tới những gì cô nàng đã làm, Thiên Kỳ thật không muốn có một chút dính dấp gì với cô ta.

Sau một thời gian dài, cuối cùng vào một buổi sáng đẹp trời Thiên Kỳ cũng chịu trở về nhà. Lúc này, ông Trình đang ngồi đọc báo trong phòng khách, liếc mắt thấy cậu con trai bảo bối tay xách nách mang một đống hành lý vào nhà, ông ngạc nhiên đến độ quên mất cách để nói mất mấy giây, cũng đừng trách tại sao ông lại có phản ứng như thế này, cũng chỉ tại ông quá hiểu tính cách con trai mình, chính là được nuông chiều quá sinh hư đây mà. Lần này, ông còn chưa kịp xuống nước đã vác xác về, hôm nay trời không mưa mới lạ, có khi bão cũng nên.

- Ba thôi nhìn như vậy đi, không nhầm đâu, con chính là Thiên Kỳ.

Ông Trình đẩy kính lão lên, nhìn vẻ mặt mất sổ gạo của con trai, ông bỗng nhiên bật cười, nghĩ thầm chắc là bên ngoài chịu thiệt rồi đây mà, nghĩ đến đây, ông nhíu mày, cũng có kẻ to gan làm con ông chịu thiệt? Ông đây còn phải chịu thiệt với cậu ấm nhà này, ai mà có gan to như vậy? Với chuyện này cũng đừng ai có khó hiểu, ai kêu lão kén chọn, hơn bốn mươi tuổi mới có vợ, mãi đến gần năm mươi tuổi mới có được mụn con, không chiều cậu ta thì chiều ai bây giờ.

- Sao? Có chuyện gì? Mang vẻ mặt đó về đây là cho ai nhìn hả?

Nghe lão Trình nói, Thiên Kỳ cười hô hô trong bụng, lão cha đây là mắc mưu rồi, vậy nên cậu vừa trả lời, vừa tỏ vẻ thật đáng thương thả đóng hành lý rồi ngồi phịch lên ghế tiu nghỉu.

- Không có chuyện gì.

- Không có chuyện gì? Con lừa ba à? Còn không nói mau hả?

- Còn không phải là ba sao, la mắng ai chứ?

- Ba?

Ông Trình kinh ngạc nhìn con trai mình hậm hực, này ông có làm gì đâu? Nhưng chưa kịp hỏi đầu đuôi tai nheo, đã nghe tiếng bà Trình vọng lại từ xa.

- Con trai bảo bối của mẹ đã về rồi à? Chơi có vui không con.

Chơi ?

Nghe bà Trình nói cả cha lẫn con đều kinh ngạc đến trố cả mắt, bỏ nhà đi bụi có thể gọi là đi chơi?

Trấn an xong cậu con trai, rồi quay qua tàn sát lão chồng, đây chính là phong cách của Trình mama.

- Ông định làm gì hả? Muốn bắt nạt con trai bảo bối của tôi? Thích chết?

Thiên Kỳ thật muốn rống to: Mẹ ơi, mẹ có thôi gọi con là bảo bối này bảo bối nọ được không? Thiên hạ mà nghe được, cậu còn có đất để trốn không đây.

- Tôi còn chưa kịp làm gì nó, bà la lối làm gì hả?

- Vậy thì tốt.

Thiên Kỳ thật muốn tìm cái lỗ chui xuống, hai người này đều đã già như vậy rồi.

- Con trai, con có chuyện gì cứ nói cho mẹ nghe, mẹ sẽ đòi lại công đạo thay con.

Công đạo?

Lần hai, hai cha con nhà này muốn sặc nước miếng của chính mình, Trình mama đây là xem quá nhiều phim kiếm hiệp hay là đọc quá nhiều truyện xuyên không? Tuy gào thét trong lòng là vậy nhưng Thiên Kỳ vẫn ngoan ngoãn trả lời mẹ già thân yêu, ai kêu mẹ già nhà này chính là người luôn đòi “công đạo” cho cậu cơ chứ?

- Thật không?

Thiên Kỳ giả vờ kinh ngạc nhìn mẹ yêu của mình.

- Thật đau lòng quá, sao hôm nay con trai tôi lại không còn tin tưởng tôi nữa vậy nè.

Bà Trình tỏ vẻ đau lòng, nhưng rất nhanh đôi mắt hồ ly kia chuyển nhanh sang người ông Trình.

- Là ông đúng không? Ông ghen tị tình cảm mẹ con của chúng tôi, ở giữa dở trò chia rẽ tình cảm đúng không?

Ông Trình bị bà Trình giáng một cú oan uổng mà không rõ nguyên nhân, sinh khí quay sang cậu con trai bảo bối, bắt cậu phải thành thành thật thật mà nói rõ sự tình. Thiên Kỳ chỉ đợi thời cơ này mà thôi, làm sao có thể bỏ qua được, và thế là cậu từ tốn kể lại toàn bộ câu chuyện chị em nhà họ Hoàng, cuối cùng còn bỏ lại một câu chớt vớt.

- Đó, ba còn nói không phải tại ba, nếu không phải tại ba, sao con lại có thể có một vị hôn phu độc ác như vậy được chứ.

Lúc này, không cần làm rõ anh mới là thủ phạm chính của vụ này, cả Ông Trình cùng bà Trình không hẹn mà cùng im lặng nhìn về phía cậu con trai bảo bối của mình, ông Trình nhíu mày, bà Trình nheo mắt, nhưng hai người có chung một biểu cảm đó là: hoài nghi. Thiên Kỳ cũng không thấy lo lắng, cậu bồi thêm một câu:

- Bây giờ Như Kỳ còn đang nằm trong bệnh viện kia kìa, nếu không tin ba mẹ có thể đến đó xem.

Bà Trình ngập ngừng hỏi lại.

- Thật sao?

Thiên Kỳ không do dự mà gật đầu cái rụp, ánh mắt kiên định.

Bà Tình thở dài một cái, có cảm giác thất bại, bà tất nhiên là tin tưởng con trai mình rồi, nhưng Cẩm Quyên Kia, thật khó khăn bà mới vừa ý được một cô con dâu vậy mà... Ông Trình ngồi bên cạnh vỗ vỗ vào tay bà mấy cái, xem như an ủi. Thật ra ông cũng đã nhìn thấy được ít nhiều bản chất của Cẩm Quyên, nhưng mà, đây là vợ ông thích, vả lại ông hoàn toàn tin tưởng vào bản lĩnh của con trai mình, làm sao lại không quản nổi một cô vợ có chút tâm tư đây, nên cũng nhắm mắt chiều theo ý vợ. Bây giờ thì... Vợ yêu của ông đã phải thất vọng rồi . Haizzz!!!

- Vậy nên... Con muốn từ hôn.

Thiên Kỳ dứt khoát mà đưa ra chủ ý của bản thân.

Ông Trình nhìn cậu con trai tinh ranh của mình, lúc đầu còn không phải lý do này mà cậu ta bỏ nhà đi sao, bây giờ còn ra vẻ, xí... Ông không thèm chấp, nhìn về phía vợ mình, gì chứ, vợ ông vẫn là số một nha. Con trai à... Con tạm xếp thứ hai vậy.

- Được rồi, từ thì từ đi.

Bà Trình buồn bã mà trả lời, con trai bà đây là có chuẩn bị mà đến nha. Thật lòng, bà cũng định như vậy rồi, gì chứ cảm giác của con trai vẫn là nhất, coi như Cẩm Quyên kia không thể làm con dâu thì làm con gái cũng được, nhưng mà giờ đây, con dâu hay con gái gì đều không thể, bà đúng là đã già rồi, còn có thể bị một đứa trẻ miệng còn hôi sữa lừa gạt.

- Được rồi, mẹ sẽ tìm cho con một cô vợ khác, mẹ đảm bảo lần này sẽ không có sai lầm.

Sau lời nói của bà Trình, cả Thiên Kỳ lẫn ông Trình đều nghẹn ngào lần ba, kinh ngạc đến há hốc miệng, này có phải là thay đổi nhanh quá không vậy, cài này người ta hay nói là nhanh đến chóng mặt đấy. Ngay lập tức, Thiên Kỳ đã nhận định rằng, đây chính là cơ hội để cậu thực hiện bước thứ hai.

Bước hai : Giới thiệu con dâu.

- Mẹ, không cần mẹ phải cực khổ đâu, con đây đã tìm được rồi

Lần này Thiên Kỳ thành công đem ông Trình lẫn bà Trình làm cho im lặng.

Này, tên ranh này là biết yêu rồi sao?