Cố Diễn ngồi trong phòng của Giang Nguyên uống cacao nóng, cùng anh tám chuyện trời Nam đất Bắc, không hiểu sao chủ đề bị kéo tới tiêu chuẩn chọn vợ kén chồng.
“Thầy thích Beta à?” Cố Diễn không thể không vỗ tay trong lòng vì sự dũng cảm của chính mình.
Giang Nguyên lắc đầu.
Cố Diễn múa may quay cuồng trong lòng, cảm nhận được mình tiến thêm một bước trên con đường theo đuổi vị Beta ôn hòa này: “Vậy thầy thích Alpha hay Omega?”
“Trước mặt người mình thích, giới tính không phải là thứ khiến hai người không thể đến với nhau.” Giang Nguyên nhìn thiếu niên muốn gạt mình này khẽ mỉm cười, gương mặt điểm thêm chút dịu dàng.
“Thầy nói hay quá! Vậy…”
“Có một số việc để tôi nói vẫn tốt hơn.” Đột nhiên Giang Nguyên đưa một ngón tay ra, nhẹ nhàng đặt lên môi Cố Diễn.
“Em có đồng ý cùng tôi không?”
“Tôi…”
Ngay lúc Cố Diễn chuẩn bị đáp ứng, mùi pheromone trộn lẫn của Vân Hoàng cùng tên Alpha cùng y trở về từ ngoài cửa sổ bay vào, mùi nồng đến độ khiến cậu sặc sụa, trong lòng không ngừng kêu không ổn.
Lần chích thuốc ức chế gần đây nhất cũng đã gần một tháng, hiện tại muốn áp chế cũng có chút khó khăn.
“Tên Troy ngu xuẩn kia..”
Giang Nguyên chửi một câu, ngay lập tức ngồi xuống, đè lại bàn tay đang nổi đầy gân xanh, mùi cam cùng cacao tràn ngập xoang mũi Cố Diễn, hai chén cacao nóng trên bàn cũng không thể che giấu được nguồn cơn từ Giang Nguyên.
“Thế mà lại là Alpha!” Cố Diễn vỗ bàn đứng dậy, cậu cũng không quan tâm pheromone của bản thân, miệng nói như thể mình thực sự là một Omega có pheromone mùi cam ngọt lịm.
“Tôi không đồng ý! Thật ta tôi là đồng tính đó!”
“Vậy à?” Giang Nguyên cũng đứng lên, miệng vẽ ra một độ cong, tuy cười nhưng không ấm áp như xưa, đôi mắt màu xanh lam hiện tại cũng không có chút cảm xúc nào.
“Thật trùng hợp, tôi cũng là đồng tính đấy.”
“Ahahahaha, vừa hay, chúng ta chia tay đi.” Cố Diễn lúng túng chột dạ, cười trừ vài tiếng chuẩn bị chuồn êm, thế nhưng lại bị Giang Nguyên xách trở về, nhét vào trong chăn trắng như nền tuyết trên giường.
“Chạy cái gì? Chẳng phải ban nãy còn đang dụ dỗ tôi sao?” Giang Nguyên cong một chân giữ cậu lại, bình thản cởi nút áo sơ mi ra, “Khi đó em không phải là Alpha sao?”
Nụ cười của Cố Diễn dần tắt ngúm.
“Tôi có thể thu hồi lại mấy quả thính không?”
Giang Nguyên ngẩng đầu, liếc mắt nhìn: “Trễ rồi.”
“Anh điên rồi hả?! Hai Alpha giải quyết kỳ động dục thế quái nào được?!” Cố Diễn hoảng loạn nhìn anh, có vẻ anh muốn làm thật.
Giang Nguyên kéo tay cậu lên đỉnh đầu trói lại, thân mật hôn lên môi cậu: “Vợ chưa cưới chưa bao giờ nghe tới việc cưỡng chế động dục sao?”
Hở??? “Ai là vợ chưa cưới của anh hả?” Cố Diễn còn chưa kịp nói xong thì bỗng chốc nhớ lại.
“Anh là tên Alpha thần kinh kia á?!”
“Phải.” Giang Nguyên nheo mắt nhìn cậu.
“Tuy rằng em là Alpha, nhưng pheromone của chúng khớp tới 100%.
Nếu em không tin thì để J8 kiểm tra lại cho em thấy.” Anh nói xong liền gọi J8 đến.
J8: “Xin lỗi thiếu tướng, độ tương xứng của ngài và Cố Diễn là 0%.”
“…” Giang Nguyên không tin, hơi nghiến răng.
“Đo lại.”
J8 lạnh lùng vô tình lặp lại thêm một lần.
“…” Giang Nguyên nói.
“Đo lại lần nữa!”
Âm thanh máy móc của J8 muốn hỏng luôn: “Ngài có đo thêm cả tỷ lần nữa thì độ tương xứng của hai Alpha chỉ có thể là 0%.”
Giang Nguyên đem J8 vướng víu đuổi ra ngoài, đem đầu gối luồn vào giữa hai đùi Cố Diễn rồi co lên.
“Không sao, sau khi cưỡng chế động dục em sẽ chủ động chấp nhận tôi.” Bên dưới lớp da dịu dàng ấm áp chính là một con sói đuôi to!.