"Xong đời!"
"Quả nhiên Thẩm ảnh đế bão nổi rồi!"
"Còn nhớ rõ Thẩm ảnh đế ác miệng không? Anh ấy nói Dương Linh Tư, kỹ thuật của cô là heo dạy sao? Có thể khiến người ta nhục nhã chết!"
"A, lần này, Thẩm ảnh đế muốn làm chị Kiều?"
"Trời ạ, chờ nhìn chị Kiều khóc đi!"
"..."
Kiều Luyến:...
Kiều Luyến đứng đó, vừa muốn đi về phía Thẩm Lương Xuyên, cánh tay chợt bị níu lại.
Cô quay đầu, liền thấy trợ lý nơm nớp lo sợ nhìn Thẩm Lương Xuyên, mở miệng nói: "Chị, bây giờ làm sao đây?"
"Thẩm ảnh đế là muốn để giáo huấn chị sao?"
"Chị, nếu như anh ấy mắng chị, chị tuyệt đối đừng khóc! Em nghe nói, Thẩm ảnh đế ghét nhất người khóc sướt mướt!"
"Chị, hay là chị đừng nghênh đón, chúng ta làm sao bây giờ?"
"Tại sao em cảm giác, chúng ta sắp bị Thẩm ảnh đế ăn hết?"
Kiều Luyến:...
Có khủng bố như vậy sao?
Lại nhìn Thẩm Lương Xuyên, tuy vẫn mặt không biểu tình như cũ, nhưng rõ ràng không có tức giận!
Lại nói, chính mình là một một người mới quay, đương nhiên không biết, anh có gì phải tức giận!
Nghĩ tới đây, Kiều Luyến liền cầm tay trợ lý: " yên tâm đi, không có gì."
"Làm sao lại không có chuyện..." Trợ lý đều sắp khóc.
Nhưng câu nói kế tiếp cũng không nói ra được, bời vì! Thẩm Lương Xuyên đã đi tới trước mặt Kiều Luyến và trợ lý!
Trợ lý bị anh nhìn thoáng qua, bị dọa vội vàng buông lỏng Kiều Luyến, lui về sau một bước.
Cô cho là, câu tiếp theo của Thẩm ảnh đế: "Kiều tiểu thư, kỹ thuật của cô, là heo dạy sao?"
Mọi người cũng đều cho là, Kiều Luyến sẽ bị giáo huấn khóc, sau đó liền nghe thấy Thẩm Lương Xuyên nói câu đầu tiên: "Hiện tại, có chút cảm giác không?"
Mọi người:...
Cái gì?
Bọn họ nhất định nghe nhầm rồi!
Có chút cảm giác không?
Có cảm giác gì?
Cảm giác sợ hãi, hay là cảm giác xấu hổ muốn khóc?
Chẳng lẽ, Thẩm ảnh đế lại đổi một loại phương thức mắng chửi người khác?
Đang nghĩ như vậy, đã nhìn Kiều tiểu thư lắc đầu: "Vẫn không hiểu. Em không hiểu rõ, cái loại cảm giác gì..."
Mọi người:...
Cho nên, cô vì cái gì mà đáp trả?
Lại còn dám nói không rõ... Cô là ghét bỏ đại ảnh đế mắng không đủ ác sao?
Tất cả mọi người cho là, tiếp theo đại ảnh đế sẽ mắng cô ngốc giống như heo, lại nghe thấy Thẩm Lương Xuyên mở miệng: "Vậy anh nói cho em một chút."
Mọi người:...
Quả thực là rớt kính mắt?!
Đây là Thẩm ảnh đế sao?
Anh nhất định là bị người nhập rồi!!!
Lại nhìn Kiều Luyến, quả nhiên lộ ra bộ dạng nghé con mới sinh không sợ cọp, cô khẽ gật đầu: "Ừm, vậy anh nói một chút, làm sap tưởng tượng căn phòng là vườn hoa? Rõ ràng không có vườn hoa!"
Mọi người:...!!
Toàn bộ mọi người trợn mắt hốc mồm, từng người kinh ngạc nhìn Thẩm ảnh đế và Kiều Luyến đang chăm chú giảng giải cái gì.
Vấn đề Kiều Luyến hỏi, vẫn luôn rất ngu ngốc.
Thế nhưng Thẩm Lương Xuyên lại trả lời toàn bộ.
Bộ dạng kia không sợ người khác làm phiền, để mọi người cảm thấy, tất cả kiên nhẫn của Thẩm ảnh đế đều dùng vào hôm nay rồi!
Mà Thẩm ảnh đế không hổ là Thẩm ảnh đế, giảng giải nửa giờ, lúc này Kiều Luyến mới đứng lên: "À, vậy em thử lại lần nữa! Lúc này có chút cảm giác!"
Mọi người:...
Sự thật chứng minh, Kiều Luyến vẫn rất thông minh, cô có cảm giác, lần tiếp theo quay, tiến bộ rất nhiều.
Tuy nhiên vẫn động tác cứng ngắc như cũ, nhưng miễn cưỡng cho qua.
Sau đó, là cảnh diễn cô và Chu Du thân mật!