Sự tình kéo tới Hạ Noãn Noãn, ánh mắt của mọi người đều ảm đạm.
Tiếng Mai Phượng, liền lập tức yếu xuống: " Cô nói loạn gì vậy? Sao Thiếu phu nhân lại lấy tiền?"
Cái giúp việc kia trực tiếp mở miệng: " Sao lại không thể? Trong nhà Thiếu phu nhân cũng rất nghèo! Nếu quả thật là phu nhân nói nhiều tiền như vậy, sao cô ấy nhìn thấy không thèm!"
Hạ Noãn Noãn nghe nói như thế, siết chặt tay.
Trong nhà nghèo... Lại bị người chỉ trích ra như thế.
Cô chỉ cảm thấy trên mặt nóng bỏng.
Mà cô giúp việc sợ bị bắt, liên lụy đến cục cảnh sát, cho nên đứng lên: " Tôi nguyện ý để phu nhân tìm người lục soát phòng của tôi, lục soát thân thể của tôi, để tôi chứng minh chính mình căn bản là không có trộm tiền!"
Mai Phượng nghe nói như thế, nhìn Thẩm Tu một chút.
Ánh mắt Thẩm Tu hoài nghi, đã rơi vào người Hạ Noãn Noãn.
Hạ Noãn Noãn cắn môi, cô nhìn về phía Thẩm Tu: " Cha, con không có."
Thẩm Tu nhíu lông mày, một lúc sau mới mở miệng: " Tìm mấy người, qua phòng bảo mẫu lục soát!"
Lời này rơi xuống, quản gia liền liền chỉ mấy người, cùng tiến vào phòng giúp việc.
Sau năm phút, mấy người đi ra.
Quản gia nhìn Hạ Noãn Noãn một chút, lắc đầu nói: "Không có."
Giúp việc nhất thời nhẹ nhàng thở ra, đặt mông ngồi trên mặt đất, cô ta khóc lóc mở miệng: "Thật sự không phải là tôi mà!"
Nói đến đây, cô ta bỗng nhiên quay đầu nhìn về phía Hạ Noãn Noãn: " Thiếu phu nhân, vì sao cô trộm tiền của phu nhân, còn kém chút liên lụy đến tôi!"
Cái này vừa nói, Mai Phượng nhất thời răn dạy cô ta: " Cô nói loạn gì đó? Sao Thiếu phu nhân lại trộm tiền! Xem như có... Đó cũng là tôi cho!"
Loại hành động rõ ràng muốn che chở Hạ Noãn Noãn, để nhóm giúp việc chung quanh đều lộ ra biểu lộ như có điều suy nghĩ.
Ánh mắt mọi người nhìn Hạ Noãn Noãn, giống như là đang nhìn một kẻ trộm, để người ta đặc biệt không thoải mái.
Vẻ mặt Hạ Noãn Noãn nghiêm nghị, cô nhìn về phía Mai Phượng và Thẩm Tu: "Cha, dì Mai, con làm việc từ trước đến nay quang minh lỗi lạc, con không có lấy tiền."
Mai Phượng mở miệng: " Đúng, lúc ấy tôi kêu Noãn Noãn vào phòng, cùng con bé bàn giao chuyện tiền mừng của Tử Hào, không thể nào là nó trộm."
Giúp việc lại không buông tha, cô ta biết, nếu như hôm nay không bắt được hung thủ, cô ta vẫn là nghi phạm, có thể sẽ bị Thẩm gia khai trừ!
Hào môn như Thẩm gia, tiền lương dĩ nhiên không phải địa phương khác có thể so! Mà ở nơi như vậy, Cô ta cũng có cảm giác thành công, tại sao có thể rời đi?
Cho nên, cô giúp việc trực tiếp hùng hổ dọa người hỏi thăm: "Phu nhân, toàn bộ quá trình đều ở cùng thiếu phu nhân sao? Bà nhìn thấy toàn bộ quá trình thiếu phu nhân đi vào, nhìn thiếu phu nhân đi ra sao?"
Mai Phượng nghe nói như thế, rõ ràng sững sờ, giống như nghĩ đến cái gì, nhíu lông mày, nhìn về phía Hạ Noãn Noãn, sau đó bà ta liền ho khan một tiếng, rõ ràng là che giấu cái gì: "Đúng, đúng..."
Nhưng bộ dạng của bà ta, nhất thời để Thẩm Tu nhíu mày: "Nói thật!"
Mai Phượng chọc chọc Thẩm Tu: " Được rồi, không phải là năm vạn sao? Đừng tra xét..."
"Không được!"
"Không được!"
Thẩm Tu và Hạ Noãn Noãn đồng thời mở miệng, nói ra câu nói này.
Sau đó, Thẩm Tu liền nhìn Hạ Noãn Noãn, trong ánh mắt lộ ra thâm ý: " chuyện này nhất định phải tra rõ, Thẩm gia chúng ta, không thể có con dâu tay chân không sạch sẽ!"
Nói đến đây, trực tiếp nhìn về phía quản gia, dùng ngữ khí không thể nghi ngờ ra lệnh: "Qua phòng thiếu phu nhân lục soát!"