Tống Nguyên Hi ở Thẩm gia, thân phận đặc thù, thế nhưng Kiều Luyến gả cho Thẩm Lương Xuyên hơn mấy tháng, đến bây giờ cũng không biết, Tống Nguyên Hi là ai, đến từ đâu...
Hạ Diệp Hoa nghe nói như thế, liền thở dài : " Con bé là cô nhi. Tám năm trước Thẩm Lương Xuyên mang nó trở về, ta hỏi nó, thì cha mẹ anh em của nó đều đã chết, chỉ còn lại một mình nó. Thế nhưng..."
Hạ Diệp Hoa nhíu mày : " Ta cũng không biết vì sao Lương Xuyên mang nó trở về, chỉ là giao nó cho ta, nói là chiếu cố thật tốt. Con cũng biết, ta sinh hai đứa con trai, không có con gái, Nguyên Hi biết điều như vậy, ta lập tức thích nó, kỳ thật đến bây giờ, ta cũng không biết nó là ai."
Kiều Luyến: ...
Tám năm ở chung, đích thật là có thể tín nhiệm một người.
Thế nhưng, Thẩm Lương Xuyên trịnh trọng để Hạ Diệp Hoa chiếu cố Tống Nguyên Hi như vậy, rốt cuộc Tống Nguyên Hi là ai?
Cô đang nhíu mày, chỉ thấy Thẩm Lương Xuyên từ phòng vệ sinh đi ra.
Anh rút ra một tờ giấy, lautay, mở miệng nói: "Thời gian không còn sớm, chúng ta đi thôi."
Kiều Luyến nhìn anh một cái, khẽ gật đầu.
Đúng lúc này, Tống Nguyên Hi đã tắm vội đi xuống.
Co bé mặc áo ngủ rất bảo thủ áo, đang xoa tóc, xuống lầu nhu thuận nói với Thẩm Lương Xuyên và Kiều Luyến: "Anh Lương Xuyên lái xe chậm một chút."
Đây là đặc biệt xuống lầu tiễn bọn họ.
Kiều Luyến khẽ gật đầu với Tống Nguyên Hi, không nói gì.
Thẩm Lương Xuyên lại giống như nghĩ đến cái gì, quay đầu : " Ngày mai em phải tiến tổ, anh để Tống Thành mang em tới. Sau khi tới đó thì đừng chạy tới chạy lui, lãng phí thời gian, thứ hai ở lại đoàn làm phim, em còn có thể học tập kỹ thuật diễn."
Động tác Tống Nguyên Hi lau tóc dừng một hồi, sững sờ ngẩng đầu lên, không thể tin nhìn anh.
Chợt, hốc mắt đỏ lên, cúi đầu, thưa dạ mở miệng: "Vâng."
Sau đó nhìn về phía Hạ Diệp Hoa : " Thần thể dì không tốt lắm, em ở lại đoàn làm phim, anh Lương Xuyên hãy chuyển tới, ở cùng dì đi."
Thẩm Lương Xuyên nghe nói như thế, nhìn thoáng qua Hạ Diệp Hoa, khẽ gật đầu.
Hạ Diệp Hoa nhìn Tống Nguyên Hi, lại nhìn Kiều Luyến, sau cùng nhìn chằm chằm Thẩm Lương Xuyên, miệng ngập ngừng.
Lúc Tống Nguyên Hi quay phim, con bé từng nói chuyện với Thẩm Lương Xuyên, lúc ấy nói ở nhà, Thẩm Lương Xuyên không có phát biểu ý kiến.
Nhưng bây giờ đột nhiên thay đổi chủ ý, khẳng định là bởi vì Tống Nguyên Hi hoài nghi Kiều Luyến, để Thẩm Lương Xuyên không vui rồi.
Bà muốn nói mấy câu cho Tống Nguyên Hi, dù sao là một cô gái, vừa mới tiến tổ lại ở trong đoàn làm phim, có chút để cho người ta không yên lòng.
Thế nhưng trông thấy hai người đứng ở trước mặt, lời vừa tới miệng, cứ nuốt trở vào như vậy.
Tống Nguyên Hi hoài nghi Kiều Luyến, chuyện này bản thân không đúng.
Nếu như mình bao che con bé, như vậy lại để Kiều Luyến nghĩ như thế nào?
Hạ Diệp Hoa thở dài, Khẽ gật đầu : " Ừ, cứ như vậy đi."
-
Kiều Luyến và Thẩm Lương Xuyên trở lại biệt thự số 8, đã mười một giờ đêm.
Hai người lần lượt tắm rửa, nằm ở trên giường.
Cùng nhau vượt qua một buổi tối lãng mạn, đương nhiên giờ phút này muốn làm một số chuyện không thích hợp thiếu nhi, tay Thẩm Lương Xuyên sờ trong chăn, ở giây tiếp theo, ngón tay dừng lại, sắc mặt cứng đờ.
"Dì cả em còn chưa đi?"
Kiều Luyến nín cười, vô tội nhìn anh: "Đúng vậy, dì cả phải tới nhưng năm sáu ngày, nào nhanh như vậy."
Thẩm Lương Xuyên buồn bực "Ừ" một tiếng.
Kiều Luyến ôm cánh tay của anh, không nhịn được hỏi thăm: "Này, Tống Nguyên Hi rốt cuộc là ai?"