Tử Tiên Tử đứng mạnh dậy, kinh ngạc nhìn cô chằm chằm: "Cô nói cái gì?!"
Mặc dù máy tính thiết lập cao, nhưng kỳ thật lúc Kiều Luyến, cũng không đến một vạn một chiếc.
Tất cả 5 máy tính, ra giá 10 vạn, Tử Tiên Tử Đô cảm thấy đắt, nhưng...
Cô ta chỉ Kiều Luyến: "Cô lại dám mở miệng!"
Kiều Luyến cười: "Bỏ lỡ 5 chiếc này, phải đợi thêm nửa tháng. Mà nửa tháng sau, cũng là mùa tranh tài. Nếu không, vì sao côlại mua giá cao 5 máy của tôi?"
Đổi máy vi tính mới, luôn luôn phải có lúc làm quen, đương nhiên đổi càng sớm càng tốt.
Tử Tiên Tử mở to hai mắt nhìn.
Kiều Luyến không để ý tới cô ta, quay đầu nhìn về phía giám đốc, nghiêm mặt nói: "Giám đốc, tôi hi vọng 5 máy tính này 1 tiếng sau sẽ đưa đến biệt thự của tôi, bằng không, tôi sẽ gọi điện thoại khiếu nại các người! Máy tính tôi đã sớm đặt, nếu như ông dám tự mình đầu cơ trục lợi, tôi không sợ phiền phức làm lớn chuyện, ông thì sao?"
Giám đốc tìm cô tới, chỉ là vì cho cô liên hệ với Tử Tiên Tử.
Bọn họ là cửa hàng mắt xích cả nước, làm sao có thể bời vì mấy vạn tiền liền hủy tấm biển của mình!
Nghe được Kiều Luyến nói, ông ta lập tức mở miệng: "Được rồi, hiện tại tôi sẽ cho người chuẩn bị đưa tới."
Kiều Luyến khẽ gật đầu.
Tử Tiên Tử tức giận chỉ về phía cô: "Thật sự là không biết trời cao đất rộng!"
Thấy cô muốn đi, lại cắn môi: " Cô dừng lại!"
Kiều Luyến quay đầu.
Tử Tiên Tử mở miệng: "Cô giúp tôi chuyển lời Vong Xuyên, xem như chuyện bỏ phiếu trên internet, cô ta may mắn thắng, nhưng nửa tháng sau, chúng ta gặp mặt tranh tài! Tôi nhất định sẽ làm cho cô ta thua không tìm thấy nam bắc!"
Kiều Luyến nghe cô ta phách lối như vậy, nhịn không được hỏi thăm: "Cô họ gì?"
Tử Tiên Tử cảnh giác mở miệng: "Làm gì?"
Kiều Luyến cười: "không có gì, chỉ nhìn xem, có phải cô ngay cả mình họ gì cũng không biết hay không."
Tử Tiên Tử sững sờ, chợt ý thức, Kiều Luyến nói cô ta đắc ý quá mức!
Cô ta bị chọc tức lần nữa, lại phát hiện Kiều Luyến đã rời đi.
Cô ta hít thở sâu mấy hơi, lúc này mới cắn môi, cầm điện thoại di động lên, gọi điện cho người đầu tư câu lạc bộ King, điện thoại vừa kết nối, giọng cô ta nũng nịu mở miệng: "Tôn tiên sinh..."
Đối diện truyền đến một giọng nam: "Là Tử tiểu thư, xin hỏi có chuyện gì sao?"
Tử Tiên Tử chớp mắt: " là như vậy, có chút việc, tôi muốn thương lượng với anh một chút, anh ở đâu?"...
Kiều Luyến đi ra khỏi cửa hàng, chỉ cảm thấy xúi quẩy.
Làm sao mà đánh tranh tài, cũng có thể đụng tới loại người như cô ta?
Cô mới đi ra, điện thoại di động liền vang lên, cúi đầu xem xét, phát hiện là Thẩm Lương Xuyên gọi tới.
Nghe, đối diện liền truyền đến tiếng của anh: " ở đâu?"
"Mới từ cửa hàng máy tính, sao vậy?"
Thẩm Lương Xuyên dừng một chút: "Đêm nay chúng ta ra ngoài ăn."
Trong lòng Kiều Luyến ngọt ngào: " Được."
Cúp điện thoại, một mình cô đứng tại cửa, ngây ngốc nhìn về phía trước, trên mặt lộ ra nụ cười thỏa mãn.
Từ lần trước hoà giải mâu thuẫn, hai ngày này, cả người cô đều là lạ.
Luôn luôn thỉnh thoảng nhớ đến anh, có đôi khi, sẽ giống như bây giờ, cười ngây ngốc.
Đợi ở bên đường hai mươi phút, liền thấy xe Thẩm Lương Xuyên lái tới.
Lên xe, Thẩm Lương Xuyên lái xe ra vùng ngoại thành: "Có một quán cơm không tệ, chúng ta đi thử xem."
Đến quán cơm, bọn họ vừa xuống xe, Kiều Luyến liền thấy Tử Tiên Tử từ trên xe taxi phía trước đi xuống.