Lúc Kiều Luyến tỉnh lại, trời đã sáng rồi.
Cô duỗi lưng một cái, đánh cái ngáp, gương mặt bắt đầu có đau một chút, lúc này mới nhớ tới hôm qua mình bị thương.
Cô đứng lên, đi đến trước gương, phát hiện tuy năm dấu tay trên mặt hết sức rõ ràng, nhưng đã tiêu sưng.
Thuốc bôi kia, thật đúng là có tác dụng!
Nghĩ như vậy, cô rửa mặt xong, lặng lẽ xuống lầu, phát hiện đồ ăn trong nhà đã làm xong, thế nhưng không thấy nhóm giúp việc.
Cô ngồi ở trong nhà ăn, ăn hết bữa sáng, sau đó về lại phòng ngủ chính.
Trên mặt mang vết thương, bộ dạng này đi ra ngoài chỉ sợ chướng tai gai mắt.
Cho nên... Trực tiếp ở nhà ngốc cả ngày?
Cô đang suy tư, điện thoại di động vang lên, đối diện vang lên tiếng người hợp tác phát sóng Cao Hữu Minh: "Vong Xuyên, đã lâu lắm cô không tới phát sóng trực tiếp, xế chiều ngày mai có rảnh không? Ngày mai có một trận đấu, chúng ta có thể thuyết giải."
Kiều Luyến nhìn mặt mình, nghĩ đến ở trong nhà cũng chán, thế là gật đầu: "Được, ngày mai gặp."
Cúp điện thoại, lúc này cô mới ý thức được, thật là... Rất lâu không có đi phát sóng trực tiếp rồi.
Trong nhà nhàn rỗi, cô cầm điện thoại di động lên, vốn muốn lướt weibo, nhưng quỷ thần xui khiến, lại ấn mở biểu tượng trò chơi Lot.
Nhìn thấy giao diện quen thuộc, ánh mắt của cô lập tức trầm xuống.
Có lẽ là bởi vì ăn đòn, tâm tình tương đối thấp, những ký ức tốt đẹp cữ, liền ôm vào trong đầu.
Lại một trận đấu kết thúc, tất cả mọi người chúc mừng vì thắng lợi, Tử Xuyên chợt gửi tin nhắn cho cô:
【 Tử Xuyên: Không vui?)
Kiều Luyến lập tức sợ ngây người.
【 Tiểu Kiều: Làm sao anh biết? 】
【 Tử Xuyên: Chơi game không nhập tâm, mù lòa mới nhìn không ra. 】
【 Tiểu Kiều:... Đúng vậy, không vui. 】
【 Tử Xuyên: Bây giờ anh đang nhàm chán, em có thể nói cho anh nghe một chút.? 】
Kiều Luyến cười.
Người này miệng cứng nhưn lại mềm lòng.
Rõ ràng là quan tâm cô, không nên nói mình nhàm chán.
Không vui lập tức vơi đi một nửa, cô tiếp tục đánh chữ:
【 Tiểu Kiều: Lần thi tháng trước, em tụt mười hạng, mẹ tìm em nói chuyện, nói để cho em thi đại học xong mới chơi game. Thế nhưng em mới lớp mười, thi đại học phải hai năm rưỡi sau đó! Em không đồng ý, mẹ ra lệnh cho em, nếu như lần thi tháng sau không thể tiến bộ lại mười bậc lùi này, sẽ tịch thu máy tính của em.)
Cái này vừa nói, đối diện trầm mặc thật lâu.
Lâu đến Kiều Luyến cho là Tử Xuyên chỉ tùy tiện nghe một chút.
Cô ảo não một mình, làm sao lại cảm thấy, có thể tìm kiếm ấm áp từ Tử Xuyên? Người này vô cùng ác miệng, cãi nhau còn có thể, để anh an ủi mình, trừ phi heo có thể leo cây!
Cô nhếch miệng, không vui đang định thoát khỏi trò chơi, cửa sổ trò chơi hiện lên tin nhắn.
【 Tử Xuyên: 1861XXXX123. 】
Kiều Luyến sững sờ, trong lòng bỗng nhiên cảm thấy khẩn trương, chẳng lẽ đây là...
Cô ép lại trái tim nhảy lên, trả lời:
【 Tiểu Kiều: Gì vậy? 】
【 Tử Xuyên: Đần độn! Số điện thoại di động của anh. 】
Trái tim Tiểu Kiều nhảy dựng "thình thịch thình thích".
Khi đó, bọn họ còn không phải bạn bè trai gái, chỉ là tranh cãi trên mạng, chơi game, luyện ba tháng, cô và Tử Xuyên phối hợp, có thể nói là hoàn mỹ vô khuyết lớn nhất.
Cô vẫn cho là, quan hệ bọn họ, bắt đầu trên mạng, dừng ở trên mạng, nhưng xưa nay không biết, lại có dính líu quan hệ trong thực tế.