Ảnh Đế Mỗi Ngày Đều Muốn Ly Hôn

Chương 32




[Truyện chỉ được đăng tại:

Wordpress: https://wordpress.com/page/didikhongmuondilam.wordpress.com/69

và truyenwiki1.com: https://www.wattpad.com/story/275429520?utm_source=android&utm_medium=link&utm_content=story_info&wp_page=story_det...mxiZ%2Fj]

----------------------------------------------------------------------------------------

"Thật ra, nếu nam chính đổi thành Chung Hoán chắc cũng còn tạm được, Chung Hoán với Đàm Khả Dao thì còn có thể coi như là tuấn nam mỹ nữ, già vị tương đương nhau, còn Lăng Thanh tuy rằng lớn lên khá là đẹp trai nhưng mà cũng chỉ là một tiểu trong suốt, còn không có fans gì"

(Già vị: có thể hiểu là danh tiếng.)

"Nếu tui nhớ không lầm thì bộ phim này chuẩn bị khởi động máy đúng không?"

"Má đừng nói là vị trí đó sẽ để trống nha!"

"Hoặc là nam chính quay trước rồi nữ chính mới vào đoàn."

"Nhưng mà ai lại nguyện ý cộng sự với một tiểu trong suốt như cậu ta? Đàm Khả Dao tuyến 2 đã không muốn rồi, đoàn phim chẳng lẽ lại muốn tìm thêm muốn diễn viên tuyến 18 nữa?"

"Nghe thảm dzay ba."

"Mấy người đoán thử xem, liệu có khi nào Chung Hoán cũng bỏ chạy luôn hay không hả? Bây giờ trong đoàn cũng chỉ còn cậu ta có già vị lớn nhất, vậy mà còn bị bắt diễn nam thứ? Đau lòng dùm Chung Hoán!"

Đồng Hồ Báo Thức Nhỏ - fans Chung Hoán thấy vậy, một đám lệ rơi đầy mặt, thậm chí còn có người nhắn tin cho người đại diện của cậu ta tỏ vẻ, hay là thôi bỏ đi, để ca ca của mình làm nam thứ của tiểu trong suốt như vậy thì thiệt thòi quá, hiện tại nữ chính cũng xách quần bỏ chạy, bộ phim này coi như bỏ luôn rồi, không cần thiết hi sinh anh nhà đâu mà, không cần phải thế huhu,

Người đại diện của Chung Hoán nhìn Weibo của Đàm Khả Dao thì không khỏi nhíu mi.

Lựa lúc này mà bỏ chạy, Đàm Khả Dao khác nào tự tay viết hai chữ: "Muốn nổi" lên mặt cô ta?

Tuy có thể hiểu được lý do cô ta làm như thế, nhưng ít nhiều gì vẫn có chút vô đạo đức.

Cũng không biết là ai sẽ tới thay Đàm Khả Dao diễn vai nữ chính nữa.

Cô quay đầu nhìn Chung Hoán, liền thấy cậu ta đang bắt chéo chân ngồi chơi game, làm gì được cái dạng nôn nóng sốt ruột như fans cậu ta nghĩ.

Bỏ đi, người đại diện thở dài, chính chủ còn chưa thèm chạy trốn, cứ đợi thêm vài ngày nữa vậy.

Dù sao chỉ quay có hai tháng thôi, cũng không chậm trễ cái gì.

Trên mạng sôi nổi nghị luận, Lăng Thanh bên này thập phần bình tĩnh, còn khá là nhàn nhã mà lướt diễn đàn trên Weibo.

Fans của Trần Hồng Minh đúng thật là không ngại chuyện xé to, rất nhanh liền đem đề tài này dời lên đầu hắn: "Ha! Biết ngay là có biến mà, ai mà thèm diễn chung với một kẻ tuyến mười tám như cậu ta cơ chứ, Đàm Khả Dao còn muốn mượn ca ca của bọn mình mà hồng lên, sao có thể nguyện ý giúp đỡ người nghèo như Lăng Thanh, bỏ chạy là đúng rồi!"

(Hồng lên: Nổi tiếng; người nghèo: ở đây có nghĩa là nghèo về danh tiếng)

"Nếu ngay từ đầu Trần Hồng Minh diễn thì làm gì có vấn đề xảy ra cơ chứ, giờ thì hay rồi, nữ chính không có, vậy tìm ai cứu tràng được nữa đây!"

(Cứu tràng: cứu diễn, thế diễn)

"Từ Trần Hồng Minh đổi qua Lăng Thanh, nếu là tôi thì tôi cũng sẽ như Đàm Khả Dao, xách quần chạy cmn cho rồi, khoảng cách quá lớn đó có hiểu không?"

"Tuy rằng ông đây ngày nào cũng khinh thường lưu lượng, nhưng mà có lưu lượng mới có bảo đảm, nếu có Trần Hồng Minh ở đó, Đàm Khả Dao còn có không khỏe hay không? Sợ là cho dù thật sự không khỏe, có bò đi cũng muốn bò đến đoàn phim ấy chứ."

Lăng Thanh nhìn một đám fans nhảy nhót, nghĩ ngợi một hồi, đăng kí một cái acc clone đi cmt dạo ——《 Tam Nguyệt Đào Hoa Tiếu đã có nữ chính mới, là một tiểu hoa tuyến một lưu lượng, mọi người cứ chờ thông báo đi! 》.

Bình luận này vừa gửi đi, nháy mắt khơi gợi một đám rảnh rỗi vào chí chóe.

"Chủ cmt nói giỡn hả, tuyến hai như Đàm Khả Dao mà còn không muốn diễn chung với Lăng Thanh, một tiểu hoa lưu lượng sẽ nguyện ý chắc? Đừng có hút luận trước khi bình cần!"

(Ý là đừng hất cùn trước khi bình luận :)) )

"Nè chủ cmt là fans nguyên tác hay fans của Lăng Thanh thế, lúc này mà còn mơ với tưởng, nhân lúc còn sớm thì thức tỉnh đi, cái bộ phim này từ ngày mà đổi Lăng Thanh thế cho Trần Hồng Minh, đã sớm toang cmnr."

"Nếu như mà nói tiểu hoa tuyến một thì đúng là có vài người, nhưng mà bọn họ nếu không phải đang đóng phim thì chính là dự định nghỉ ngơi một thời gian, xin hỏi chủ cmt đang nói đến ai thế?"

"Chắc chủ cmt không phải hiểu nhầm những người có già vị hơn Lăng Thanh đều là tuyến một hết đấy chứ ha ha ha!"

"Mà khoang, Lăng Thanh là người của Thần Khởi mà không phải sao? Bộ phim này cũng là của Thần Khởi đầu tư, tuyến một mà chủ cmt nói, có thể hay không là Tần Nhạn Dư?"

"Giỡn chơi quài má, Tần Nhạn Dư mà chịu đóng nữ chính với cậu ta? Lăng Thanh cứu mạng ông chủ Thần Khởi hay sao mà Thần Khởi đối tốt với cậu ta như vậy?"

"Không có khả năng đâu, Tần Nhạn Dư vừa mới đóng máy xong, cổ bảo muốn nghỉ ngơi một thời gian, làm sao có thể chịu diễn."

"Ôm Tần Nhạn Dư đi, vợ yêu của tui không có quan hệ gì với Lăng Thanh, cũng không dính dáng gì tới Tam Nguyệt Đào Hoa Tiếu luôn, bớt cue!"

(Cue: nhắc tới)

"Xí, tin giả! Tui mới không tin Tần Nhạn Dư diễn bộ này đâu, cũng không tin Thần Khởi nâng Lăng Thanh tới như vậy, chủ cmt là fans Lăng Thanh à? Vào đây giãy giụa hấp hối ảo tưởng phút cuối sao?"

"Lăng Thanh còn có fans??? Cậu ta có tác phẩm gì sao? Sao lại có fans?"

"Lầu trên, cô đừng vội phán, cậu ta thật sự có đó, mặt cậu ta đẹp, hôm qua lộ một tí mặt liền hút một đống fans nhan sắc."

"Ủa dzay luôn? Để mị đi xem thử hí hí."

Nhìn một đám người sôi nổi nghị luận kia, Lăng Thanh chỉ nhìn mà không reply ai. Hắn càng im lặng, đám người kia càng hăng, cuối cùng lên đến mấy trăm cmt, vừa thảo luận thật giả, vừa thảo luận về diện mạo của Lăng Thanh.

Lăng Thanh thấy mục đích cuối cùng cũng làm được, liền thoát khỏi diễn đàn, tiếp tục đọc lời thoại.

Hai ngày sau, 《 Tam Nguyệt Đào Hoa Tiếu 》một lần nữa thông báo, Tần Nhạn Dư thủ vai nữ chính Triệu An Ninh.

Fans của Tần Nhạn Dư khiếp sợ, một bên hoang mang bình luận ở dưới bài Weibo đoàn phim, một bên đi tìm người đại diện của Tần Nhạn Dư chất vấn, rốt cuộc chuyện này là như thế nào.

Cư dân mạng tiếp tục hành trình ăn dưa của 《 Tam Nguyệt Đào Hoa Tiếu 》, cảm thấy dưa của đoàn phim này dài như "Cô dâu tám tuổi" ấy, cứ một tập lại tiếp một tập mới, không biết khi nào mới đến hồi kết.

"Vãi nồi, nữ chính vậy mà lại là Tần Nhạn Dư, tui tưởng đâu là đi tuyển mấy mẹ tuyến 18 chứ, không nghĩ tới vậy mà từ xe đạp biến một phát thành motor."

"Lầu trên so sánh thế là sai lầm, Tần nữ thần sao có thể so sánh như siêu xe được, từ Đàm Khả Dao biến thành Tần Nhạn Dư, má lần này đoàn phim kiếm lớn rồi!"

"666, tui mà là Tam Nguyệt Đào Hoa Tiếu chắc tui cười nửa ngày chưa tỉnh luôn đó, đỉnh dzay trời, một bước lên trời cmnl."

(666: quá trâu bò)

"Vừa xuất đạo liền gặp Tần Nhạn Dư, Lăng Thanh có bối cảnh gì thế? Khác nào tuyên bố với bên ngoài là Thần Khởi đang dùng toàn lực phủng cậu ta trở thành tuyến đầu của công ty đâu?"

(Phủng: nâng lên)

"Thôi dẹp đi, nhìn cậu ta như vậy ai mà biết phủng rồi có hồng nổi hay không, tiểu hồng dựa vào phủng, còn đại hồng dựa vào mệnh, Lăng Thanh có cái mệnh đó chắc?"

(Tiểu hồng dựa phủng, đại hồng dựa mệnh: nổi tiếng một chút thì có thể là do nâng đỡ, nhưng muốn nổi tiếng lâu dài, được người người biết đến thì phải dựa vào mệnh.)

"Lầu trên là fans của Trần Hồng Minh à? Hai chữ chua xót tràn khắp cái màn hình rồi kia kìa, thế nào, hâm mộ ghen tị với người ta lắm chứ gì?"

"Trần Hồng Minh còn phải ghen tỵ với cậu ta? Nhìn cho kĩ đi, fans của Trần Hồng Minh bao nhiêu, rồi nhìn lại fans Lăng Thanh xem, Lăng Thanh đi xách giày cho Trần Hồng Minh còn không xứng!"

"Hồng Nhạn tỷ tỷ lầu trên bớt ngáo đá đi, người ta hiện tại diễn chung với Tần Nhạn Dư mà còn so với kẻ xách giày của Trần Hồng Minh? Fan cuồng xàm lờ bớt mơ tưởng!"

"Đúng thế, có thời gian như vậy, chi bằng lo mà đi quan tâm ca ca nhà mấy người bị đá xuống diễn ở xó nào rồi kia kìa, đi bô bô bên ngoài là diễn Hạ Triều Dương lâu như vậy, kết quả bị người mới đá ra chuồng gà, nhục dùm má ơi!"

"Ha ha ha ha, không phải là nhục nha má, người ta là không thèm đi thử kính luôn, chứ không phải là thử kính PK với người mới bị đá xuống, có gì đâu mà mất mặt [sticker cười ẻ]."

"Nói không chừng là cậu ta sợ thử kính thất bại nên mới không đi đó chớ, vậy mới nói, Trần Hồng Minh còn biết tự lượng sức mình lắm!"

"Ha ha ha ha ha ha ha ha."

Fans của Trần Hồng Minh nhìn thấy, nghiến răng nghiến lợi, một bên post bài bán thảm, một bên đi report mấy acc lăng nhục ca ca của mình.

Cuối cùng cũng có người nhớ tới: "Hình như hai ngày trước có người bảo là bộ phim này có nữ chính rồi, mà còn là tiểu hoa tuyến 1, đúng không nhỉ?"

"Đúng đúng đúng, tui còn nhớ lúc đó chả ai tin cậu ta."

"Vậy có thể nói, Đàm Khả Dao vừa đi, bên này đoàn phim đã liên hệ với Tần Nhạn Dư rồi."

"Hoặc là trước đó nữa ý chứ, nói không chừng, người ta đã sớm cùng Tần Nhạn Dư thương lượng rồi, không thì sao Tần Nhạn Dư có thể đáp ứng nhanh như vậy."

"Tui cũng thấy thế, hẳn là đã chuẩn bị hết cả rồi."

"Như bây giờ thật sự khá là tốt ấy chứ, nam chính coi như là được lòng khán giả, còn nữ chính thì nhân khí cao, hic fans nguyên tác Đào Hoa rất hài lòng, đẩy thuyền đêyyyy!"

"Xông lên đi! Đoàn phim cố lênnnnn!"

Trong sự chờ mong và chúc phúc của tất cả mọi người , 《 Tam Nguyệt Đào Hoa Tiếu 》 chính thức khởi động máy.

Trước đó một ngày, Vân Hà gọi trợ lý đến để đón Lăng Thanh vào đoàn.

Vu Thần hiếm khi tan làm sớm về nhà, nhìn Lăng Thanh bao lớn bao nhỏ thu thập một đống đồ, trong lòng có chút không thoải mái.

"Sao lại mang nhiều đồ như vậy?"

"Đi quay ba bốn tháng lận mà, chỗ này chưa tính là nhiều đâu, còn vài thứ nữa tôi còn chưa soạn ra." Lăng Thanh bình tĩnh nói.

"Không thì cậu viết sẵn một cái danh sách đi, hôm nào tôi đi thăm ban sẽ đem cho cậu."

Lăng Thanh nghe anh nói thế, đột nhiên ngẩn đầu nhìn anh.

Vu Thần dựa vào ngăn tủ, khó hiểu hỏi: "Nhìn tôi làm gì?"

Lăng Thanh cười cười, cầm lấy giấy bút trên bàn, nguệch ngoạc viết hai chữ rồi gấp lại đưa cho Vu Thần: "Nhớ đem cái này đến thăm ban tôi."

Vu Thần nhận giấy, mở ra liền thấy người kia viết —— Cá Nhỏ.

Vu Thần: . . . .

Lăng Thanh cười khẽ, dựa sát vào người anh: "Cục cưng à, anh đừng có quên đấy."

Vu Thần cạn lời, bất đắc dĩ nhìn hắn một cái, sau đem tờ giất cất vào túi trong.

Đúng 7 giờ tối, trợ lý mới của Lăng đến, cậu bé này lớn lên khá là đáng yêu, lúc nào cũng hi hi ha ha như ánh mặt trời nhỏ.

Lăng Thanh mời cậu vào nhà ăn cơm rồi mới cùng cậu lên xe bảo mẫu rời đi.

Vu Thần nhìn theo bóng xe dần xa, trong lòng không khỏi cồn cào khó chịu.

Tối đến, một mình anh nằm trên giường, vô cớ có chút tịch mịch.

Khoảng thời gian anh cùng Lăng Thanh ngủ chung thật ra cũng không dài, ít nhất là so với thời gian anh ngủ một mình 26 năm qua vẫn kém rất nhiều.

Thế nhưng mà, con người đại khái đều như thế này, sau khi ăn đường xong thì sẽ không nhai được thuốc nữa, có lẽ khi thói quen có người cùng mình bầu bạn hình thành, liền không cách nào chịu đựng được bản thân một mình lẻ loi cô độc.

Vu Thần nghĩ, có lẽ bây giờ, anh hơi nhớ Lăng Thanh rồi.

Người ta vừa mới rời đi, anh liền có chút không chờ nổi mà nhớ nhung.

Thậm chí, khi người ta còn chưa đi, anh có lẽ đã bắt đầu nhớ rồi.

Mà bên kia, Lăng Thanh cùng với trợ lý nhỏ thừa dịp trời tối mà cùng nhau vào khách sạn của đoàn phim.

Vân Hà gọi điện thoại qua hỏi thăm: "Hai người đến chưa?"

"Vừa đến thôi."

"Vậy là tốt rồi." Vân Hà ngồi ở trên giường, nhẹ giọng nói: "Tôi hiện tại không tiện lộ diện với người khác là tôi là người đại diện của cậu được, chắc cậu cũng hiểu lý do rồi."

"Em hiểu."

Tuy nói nhân vật Hạ Triều Dương này là nhờ hắn thử kính mà có, thế nhưng fans của Trần Hồng Minh cùng những người khác nhất định sau lưng sẽ cảm thấy hắn đoạt đi nhân vật trong tay Trần Hồng Minh.

Mà lúc này, nếu Vân Hà xuất hiện ở bên cạnh hắn, như vậy Trần Hồng Minh bên kia chỉ cần thêm mắm dặm muối một chút, sự việc liền biến thành nguyên do cậu ta bị đoạt vai diễn là do bị người đại diện đứng giữa làm khó dễ, chứ thật ra vai diễn đáng lẽ là của cậu ta.

Chuyện này đối với hình tượng của bản thân hắn không tốt lắm, lại còn giúp cho Trần Hồng Minh bán thảm, Vân Hà không muốn xuất hiện tình huống này, mà Lăng Thanh cũng không muốn, cho nên cô tạm thời sẽ không lộ mặt, đây là lựa chọn tốt nhất.

Vân Hà nghe hắn nói: "Em hiểu.", thầm nghĩ nói chuyện với người thông minh đúng là thoải mái hẳn.

"Tuy rằng chị nghĩ cậu ở đoàn phim nếu có gặp phải phiền toái gì hẳn là cũng có thể tự mình giải quyết, nhưng vì chị là người đại diện của cậu cho nên chị rất hoan nghênh cậu tùy thời đều có thể điện cho chị."

"Được."

"Vậy cậu nghỉ ngơi trước đi, có gì liên hệ chị."

"Vâng."

Lăng Thanh ngắt điện thoại, thuận tay mở ra WeChat, nhắn một tin báo cho Vu Thần: 【 Tôi tới rồi. 】

Vu Thần nhìn ba chữ này của cậu, cũng chỉ có thể dặn dò: 【 Đóng phim cho tốt, có chuyện gì thì nhất định phải nói cho tôi biết. 】

Lăng Thanh: 【OK~】

Hai người nói chuyện với nhau một lát rồi mới tắt để Lăng Thanh tắm rửa đi ngủ.

Một đêm mộng đẹp.

Buổi sáng ngày hôm sau, đoàn phim chính thức cử hành nghi thức khởi động máy, mọi người xếp hàng theo thứ tự lần lượt dâng hương, rồi cùng nhau nói chuyện làm quen.

Chỉ là nhóm người nói chuyện làm quen đó, không có Lăng Thanh, trừ bỏ trợ lý của hắn, bên cạnh hắn không có một ai đến kết bạn.

Tần Nhạn Dư cùng nữ 2 Khương Oánh Oánh đóng vai Nghiêm Thính Nam ghé vào nhau trò chuyện về quần áo.

Chung Hoán cùng nam 3 Chu Hạo Trát đứng bên kia vừa nói vừa cười.

Trợ lý Tiểu Lưu thấy vậy, không khỏi có chút đau lòng cho Lăng Thanh, thầm nghĩ nghệ sĩ nhà mình cũng quá đáng thương rồi, ai nhìn thấy cũng âm thầm xa lánh.

Cậu nghĩ thế, trong lòng không khỏi nhìn Tần Nhạn Dư thêm một chút, trong lòng bất mãn nghĩ: Đều là nghệ sĩ cùng một công ty, cô ta ở đây có già vị lớn nhất, cũng không biết giúp Lăng Thanh gì hết, thậm chí nói hai câu cũng không!

Lăng Thanh thấy bất mãn trong mắt cậu, cảm thấy không đáng phải như vậy, liền nói: "Đi thôi."

"Đi đâu cơ?" Tiểu Lưu hỏi.

"Đương nhiên là đi thay quần áo để hóa trang rồi, một lát nữa không phải sẽ bắt đầu quay chụp hay sao?"

Tiểu Lưu gật đầu, cùng hắn đến phòng hóa trang.

Thẳng đến khi Lăng Thanh rời đi, Tần Nhạn Dư lúc này mới nâng mắt lên nhìn hắn một cái.

Hôm trước cô đã xem GIF của Lăng Thanh ở trên mạng, khi đó cô còn nghĩ, không biết người này ở ngoài đời có thật sự đẹp như trên này hay không.

Kết quả hôm nay vừa thấy, lại so với bản GIF còn phải đẹp hơn vài phần.

Nhưng mà, đẹp thì sao chứ?

Không phải cô lớn lên cũng rất đẹp hay sao?

Tần Nhạn Dư không rõ, Lăng Thanh có chỗ nào đáng giá để Vu Thần đặc biệt đối đãi như thế, không lẽ chỉ là do hắn lớn lên đẹp thôi sao?

Không, Vu Thần không phải là người nông cạn đến như vậy.

Cô vẫn không rõ lý do là gì thế nhưng cô lại hiểu rất rõ bản thân mình đang ghen ghét, cho nên tuy cô đáp ứng đến nơi này cứu tràng, cùng diễn với Lăng Thanh, thế nhưng trong lòng cô không hề thích hắn ta!

Có ai sẽ đi thích tình địch của minh đâu?

Cho dù Lăng Thanh và Vu Thần không phải mối quan hệ giống như cô nghĩ nhưng mà chỉ với việc Vu Thần đối xử đặc biệt với cậu ta, cũng đủ khiến cho cô ghen tỵ cùng chán ghét người này.

"Chị Tần, chị đang nhìn Lăng Thanh sao?" Khương Oánh Oánh hỏi.

Tần Nhạn Dư cười khẽ: "Ừ, vừa hay nhìn qua cậu ấy."

Khương Oánh Oánh cũng không biết cô đối với Lăng Thanh có đánh giá như thế nào, cho nên chỉ có thể cười nói: "Cậu ấy đúng là đẹp trai thật đó, vận khí cũng tốt nữa."

Tần Nhạn Dư gật đầu: "Đâu chỉ là tốt bình thường, phải nói là vận khí cậu ta quá tốt ấy chứ."

Giọng nói của cô bình bình, không chút nào lộ ra một tia không cam lòng cùng ghen ghét kia.

Khương Oánh Oánh thấy vậy liền phụ họa nói: "Đúng đó, thật sự là quá tốt."

Bên trong, Lăng Thanh vừa đổi xong quần áo, đang chuẩn bị trang điểm, lúc này Chung Hoán cũng đi đến vừa vặn ngồi đối diện hắn, chờ chuyên gia trang điểm đến.

Lăng Thanh nhìn vào gương thấy Chung Hoán đang nhìn mình, bị cậu ta hừ một cái khinh thường quay đầu đi.