Ảnh Đế Mất Trí Tồi

Chương 27




Từ trước đến nay nghỉ hè luôn là thời điểm tốt nhất  để các phim điện ảnh tranh nhau chiếu phim, chém giết phòng vé, các ngôi sao vì phim mới mà lao đi tuyên truyền, xào nấu lên các vụ tai tiếng tình ái, vội đến chết đi được, các phóng viên cũng nghênh đón thời vụ tốt nhất trong năm, không cần vắt óc bày mưu nghĩ kế tìm tin tức nơi nơi, bất luận là lớn hay nhỏ, đều có khả năng đưa tin. Trong tình huống náo nhiệt như vậy, muốn ở trên báo chí cướp được một trang báo cũng có chút khó khăn, nhưng đúng vào lúc các hoa đán tiểu sinh đang vây công, lại có một tin tức vẫn thoát khỏi vòng vây, chiếm giữ các trang đầu!

CHU HẠNH PHƯƠNG YÊN LẶNG 3 NĂM TÁI XUẤT, VỨT BỎ VÕ TRANG YÊU HỒNG TRANG?

"... Từ sau Vĩnh Lạc đại đế 3 năm trước, quần chúng vẫn chưa nhìn thấy tác phẩm mới của đạo diễn Chu Hạnh Phương, mấy hôm trước đạo diễn Chu ở Bắc Kinh tiếp nhận phỏng vấn độc quyền, lần đầu tiên hào phóng nhắc đến tác phẩm mới. Làm cho mọi người kinh ngạc là, vị nữ đạo diễn bị ngoại giới bầu là "Thích quay phim về nam nhân còn hơn cả đàn ông", lại lớn mật chuyển mình, đem mục tiêu ngắm trúng nữ hoàng thiên cổ Võ Tắc Thiên..."

Ông chủ của Vĩnh Huy thế kỷ đem tờ báo thả lại trên bàn, nhìn Chu Hạnh Phương phía đối diện, "Tin tức cũng đều tung ra rồi, các mặt về tài chính cũng không sai biệt lắm, tháng sau có thể khởi quay chứ?"

Chu Hạnh Phương đeo kính râm, nghe vậy cũng không ngẩng đầu lên, tiếp tục ở trên quyển sổ viết gì đó, "Nếu không có bất ngờ gì xảy ra, giữa tháng 8 sẽ khởi quay."

Ông ta tựa vào ghế da ngồi xuống, nửa đùa nửa thật nhìn chị ta, "Cô nghĩ kỹ chưa? Dù sao Hạ Sách cũng là một trong những nhà đầu tư chủ yếu, cô lại vì chuyện này mà kiên trì đắc tội bọn họ, có cần thiết không?"

"Chuyện này?" Chu Hạnh Phương dừng bút lại, "Ông chủ, nhưng chuyện này không phải là chuyện nhỏ. Bọn họ nếu nhìn trúng nhân vật khác thì tôi có thể nhường, nhưng hai vai Võ Tắc Thiên này là linh hồn của bộ phim, tôi không thể để cho người không đủ tư cách hủy tâm huyết của tôi."

"Nhưng tôi nghe nói, cái cô Quách Tử Thiến đó cũng không tồi, ngay từ đầu cô cũng vừa lòng..."

Chu Hạnh Phương gật gật đầu, "Cô ta không tồi. Nếu như tôi không gặp được người tốt hơn, có lẽ sẽ dùng cô ta. Chẳng qua thật đáng tiếc, người đến sau đó quá mạnh mẽ, tôi không thể bỏ qua được."

"Tôi biết, bọn họ cũng nói với tôi rồi. Là cái cô Đàm nữ lang tân nhiệm đúng không? Chẳng qua tôi không tin cho lắm, đều là cô gái 20 tuổi, chênh lệch có thể lớn đến mức nào? Cô cũng đừng quá theo đuổi sự hoàn mỹ, diễn viên thôi, vẫn cần đạo diễn tới dạy dỗ, tôi tin tưởng cô có thể chỉ bảo tốt cho Quách Tử Thiến..."

Trong laptop còn lưu lại tư liệu hình ảnh buổi quay thử, Chu Hạnh Phương lười phải tranh luận cùng ông ta, trực tiếp mở hai cái trong đó, sau đó đem laptop đẩy đến trước mặt ông ta, "Đây là của Quách Tử Thiến đã được cắt nối biên tập, cái này là của Nghi Hi, ngài có thể đối chiếu nhìn xem."

Ông ta xem màn hình, Chu Hạnh Phương nói: "Ngài cũng biết, thiếu nữ Võ Tắc Thiên lần này tôi muốn tuyển không hề giống các phim truyền hình khác, trước đây nhân vật chính chọn diễn viên mới, phần diễn bắt đầu chỉ có nhiều nhất là 2 đến 3 tập, sau đó nhân vật liền lớn lên, đổi diễn viên trưởng thành lên sàn. Cô ấy chỉ đóng đến khi Võ thị lên làm hoàng hậu, lúc ấy nàng đã 38 tuổi, thay vì nói là thiếu nữ Võ Tắc Thiên, không bằng nói là giai đoạn trước của Võ Tắc Thiên. Mà giai đoạn trước thậm chí còn khó hơn so với giai đoạn sau, bởi vì đây mới là thời kỳ hình thành nên tính cách Võ thị, những trở ngại đã trải qua bồi dưỡng nàng, đắp nặn nên nhân vật đã có biến hóa càng có truyền thừa, đúng mực đắn đo vô cùng khó khăn. Diễn xuất của Quách Tử Thiến quả không tồi, thiếu nữ vừa khát khao lại cao ngạo đều biểu hiện thật sự rất tốt, nhưng khi trưởng thành khí thế và tàn nhẫn lại không đủ rõ ràng. Cô ta quá lộ ra ngoài, xem không được tự nhiên."

Trên màn hình, Quách Tử Thiến đang đọc lời thoại trước khi Võ thị xử tử Tiêu Thục Phi, thiếu nữ lông mày kẻ đen hơi xếch, giọng nói và vẻ mặt đều nghiêm khắc, xem ra vẫn giống thiếu nữ tràn đầy hơi thở tuổi trẻ, mà không phải Võ Chiêu nghi từng trải, sớm đã tâm cơ thâm trầm như biển.

"Thú thật với ngài, lúc đang quyết định dùng Quách Tử Thiến, trong lòng tôi đã có kế hoạch, giảm bớt phần diễn của Võ Tắc Thiên giai đoạn trước, cho cô ta diễn đến khi đi Cảm Nghiệp tự xuất gia là được, sau đó cho Hàn Mộng lên sàn sớm. So với việc đem Võ Tắc Thiên diễn thành tiểu cô nương điêu ngoa cuồng vọng, tôi tình nguyện cho khán giả châm biếm việc nàng già đi quá nhanh."

Ông chủ không nói gì, hiếu kỳ trong lòng đối với Nghi Hi lại càng lớn. Nghe ý tứ của chị ta, cô gái đó thỏa mãn yêu cầu của chị ta sao?

Mở video, cô gái ánh mắt sạch sẽ trong suốt, phảng phất không rành thế sự. Ông ta nhíu mày, muốn nói thế này còn không bằng Quách Tử Thiến đâu, Quách Tử Thiến chí ít dung mạo kiều diễm, không giống cô bé này, thanh thuần giống như kiểu người muốn đóng hoa hậu giảng đường cao trung vậy. Cái ý nghĩ này mới hiện lên, liền nhìn thấy trên màn hình, cô gái bỗng nhiên thay đổi toàn bộ hơi thở, kiêu căng lãnh diễm ngồi thẳng trên ghế dựa, giống như nữ vương liếc nhìn muôn dân.

Ông ta kinh hãi tại chỗ. Chu Hạnh Phương đi đến phía sau, cùng ông ta cùng nhìn về phía màn hình, trong mắt lóe ra thần sắc hưng phấn thậm chí cuồng nhiệt, "Tin tưởng chưa? Cô ấy còn trẻ như vậy, liền có được kỹ năng diễn xuất như vâjy. Tôi đã sớm nói, có một số diễn viên tài hoa là kiếp trước mang tới, là chảy xuôi ở trong máu. Vài thập niên trước có một người là Thẩm Nhất Lộ, hiện tại lại có một Nghi Hi, là tôi vận may tốt mới gặp được cô ấy.

"Tôi có dự cảm, cô ấy sẽ đem nhân vật này đắp nặn thành một hình tượng kinh điển. Một phiên bản siêu việt hơn bất cứ phiên bản Võ Tắc Thiên nào trong quá khứ, dù trải qua 20 năm sau cũng không có ai quên đi được."

Ngày 13 tháng 8, sau hơn nửa tháng khơi gợi sự hứng thú của khán giả Chu Hạnh Phương rốt cục ở Bắc Kinh tiến hành lễ khai máy, công bố tác phẩm mới mang tên Nữ hoàng, cùng với các nhân vật chủ chốt trình diện. Cũng vào lúc này, đám phóng viên mới kinh ngạc phát hiện, người sắp đóng thiếu nữ Võ Mị Nương lại chính là Đàm nữ lang tân nhiệm đã từng xuất hiện tại buổi họp báo của Đoạt cung!

Sáng sớm hôm sau, các tạp chí lớn đều tranh nhau đưa tin về chuyện này. Lúc này diễn viên đóng Võ Tắc Thiên phần sau còn chưa công bố, Nghi Hi hoàn toàn xứng đáng vai nữ chính, rốt cục không cần giống như lần trước chỉ lấy được một chút, tít trang đầu một nửa là Chu Hạnh Phương, một nửa khác đều bị cô xâm chiếm!

Vũ Tắc Thiên vốn chính là nhân vật lịch sử có giá trị đề tài rất cao, mỗi lần phục chế đều sẽ dẫn tới sự chú ý của mọi người, lần này lại là do người đàn bà thép nổi danh làm lại, hơn nữa mấy tháng trước phim Võ Tắc Thiên của ảnh hậu Lư Yên vừa mới công chiếu, độ hot còn chưa hết, tất cả những chuyện này đều như một trận gió Đông, làm cho bộ phim này chưa quay đã hot, ở weibo và Thiên Nhai đều đem đến cảm giác tồn tại vô cùng chân thực.

Nhưng không phải tất cả đánh giá đều tốt, mọi người đều biết, Võ Tắc Thiên của Lư Yên tuy rằng trước khi chiếu được nói đến vô cùng lợi hại, doanh thu phòng vé lại tụt dốc thảm hại. Có tiếng được đầu tư 1.700.000.000, cuối cùng doanh thu phòng vé ngay cả 100.000.000 cũng không đạt được, đây cũng được coi là thành tích kém cỏi nhất của Lư Yên trong 5 năm trở lại đây.

Điều này có phải có nghĩa là, khán giả đã không thích cái đề tài Vũ Tắc Thiên này nữa? Chu Hạnh Phương lại chọn quay phim vào lúc này, có phải sẽ giống như Lư Yên hay không, gặp phải vết trượt dài trong sự nghiệp? Chị ta lại có năng lực nắm giữ đề tài mà bản thân không am hiểu sao, không đến mức hủy đi thanh danh nhiều năm trước nhiều năm tích góp từng tí một chứ?

Đây là ý nghĩ của giới truyền thông, bình thường cư dân mạng chẳng hề quan tâm đến điều này, ánh mắt đều nhắm đến diễn viên. Nghi Hi tướng mạo thanh thuần, hôm họp báo cũng không có tận lực trang điểm mê hoặc, lúc ấy liền đưa tới không ít nghi ngờ chất vấn. Không may, ngày hôm sau lại bị phóng viên tung ra tấm hình mặt mộc lúc sinh bệnh nằm viện mấy tháng trước, bộ dạng tiều tụy ốm yếu lập tức khiến cư dân mạng ùn ùn kéo đến nhạo báng.

"A a, tuy rằng mị ghét bỏ Lư Yên đem Võ Tắc Thiên diễn thành Tô Đát Kỷ, nhưng em gái này là sao chứ? Quyết định cho chúng ta xem một Tây Thi kiểu Võ Tắc Thiên sao? Mỹ nhân ốm yếu đóng nữ vương ngang ngược!"

"Mị thừa nhận em gái này rất đẹp, nhưng A Võ thật sự không phải như vậy a! Đầu năm nay thật là, ai cũng dám đóng nữ hoàng, quả là dở khóc dở cười."

"Chẳng lẽ là thẩm mỹ của tui có vấn đề? Không cảm thấy cô gái này đẹp mắt, cái mặt phẫu thuật thẩm mỹ này, đi ra đường thấy đầy ra đấy."

"Thân là fan não tàn của A Võ, mị sắp tức đến điên rồi! Năm nay gặp phải quỷ sao, mọi người tổ chức thành đoàn thể phá hủy nữ hoàng! Chu Hạnh Phương vẫn nên đi quay phim về nam nhân đi, rõ ràng có Đường Thái Tông bày ở chỗ ấy, vì cái gì lại muốn ra tay với vợ của ông ấy!"

"Thấy lầu trên ầm ĩ thành một mảnh, cảm thấy có chút buồn cười. Hiện tại lại có người ngây thơ như vậy, thích hợp hay không thích hợp thì sao, ai kêu nhà người ta có bối cảnh! Xuất đạo bằng phim của Đàm Vệ Đông, sau đó chính là nữ chính của Chu Hạnh Phương, tài nguyên thế này đúng là nghịch thiên. Nói không tốt chính là tình nhân của vị đại gia nào đó độc chiếm ấy chứ..."

"Trước không phải còn nói là bạn gái của Lê Thành Lãng sao? Chậc chậc chậc, bộ dạng xinh xắn chính là có tất cả, có cao nhân nào biết chuyện gì không?"

"Team hóng thị phi!"

...

Khi mọi người đều đang thảo luận, Nghi Hi đang ngồi trong phòng hóa trang mở điều hòa, gửi wechat cho Hạ Tâm Đồng. Nữ hoàng khởi quay đã 3 ngày, sau khi buổi họp báo kết thúc cô cũng một lần nữa đi tới Hoành Điếm, hiện tại đang ở hiện trường phụ cận chờ quay. Phân cảnh của cô tập trung trong 2 tháng, là một trong những người sớm nhất vào đoàn, những ngày này rất có ý vị chiến đấu hăng hái một mình.

"A, cậu lo lắng thất bại? Tớ đã hỏi chị An Huệ, ngay từ đầu chị ấy đã cùng tớ phân tích cách nghĩ cũng không tồi, hai người này kỳ thật không thể so sánh." Nghi Hi nói.

"Có ý gì?"

"Điện ảnh cùng phim truyền hình vốn đã không giống nhau, giống như Võ Tắc Thiên, chính là độ dài của phim truyền hình mới có thể phác họa ra cuộc đời của nhân vật. Hơn nữa Võ Tắc Thiên của Lư Yên lại thất bại đơn giản là do kịch bản quá nát, người người cằn nhằn, lộn xộn lung tung, tuyên truyền nhiều tiền đến hoa mắt như vậy cũng không cứu vãn được, trước mắt mà nói cũng coi như là kỳ tích. Chính mình không chịu thua kém, ỷ vào nữ hoàng bệ hạ không nhân khí, tớ cũng rất bội phục." Nói xong, thật sự gửi đi biểu tượng tiểu nhân ôm quyền.

Hạ Tâm Đồng đang năm trong căn hộ ở Bắc Kinh, thấy đoạn tin nhắn này không chút do dự trợn trắng mắt, "Nói như vậy, cậu rất có lòng tin với đạo diễn Chu?"

"Có lòng tin hay không tớ đều nhận, hiện tại chỉ có thể toàn lực ứng phó đóng phim, nghĩ nhiều làm gì? Đạo diễn lớn như chị ấy, nếu thất bại còn phải trả giá nhiều hơn so với chúng ta, khẳng định sẽ không xằng bậy. Nghĩ như vậy có phải yên tâm hơn nhiều không?"

"Tớ yên tâm cái gì, cũng không phải tớ tới để đóng Võ hoàng. Trên mạng đều sắp đem cậu phun thành cái sàng, tớ xem còn thấy đáng sợ, thân ái à bảo trọng nhé!"

Cô ấy nhắc tới chuyện này, cảm xúc của Nghi Hi biến đổi thật vi diệu. Tấm hình này ban đầu là một trong những thủ đoạn tuyên truyền, cố ý tung ra tấm hình lúc cô sinh bệnh, lấy cảm giác không ổn mãnh liệt đến dẫn tới sự chú ý của quần chúng. Làm như vậy có rất nhiều chỗ tốt, vừa có thể thu hút ánh mắt mọi người, chờ khi tác phẩm tạo hình chính thức xuất hiện, quần chúng sẽ càng kinh hỉ hơn, ca ngợi cũng sẽ càng thêm lợi hại.

Chỉ là trong lòng rõ ràng là một chuyện, bị đẩy đến nơi đầu sóng ngọn gió thừa nhận chửi rủa chỉ trích lại là một chuyện khác, không có chút cảm xúc nào là không thể.

Hạ Tâm Đồng chậm chạp không đợi được tin nhắn trả lời, nói: "Không phải chứ? Bị tớ giẫm trúng chỗ đau? Bảo bối cậu sẽ không lén lút trốn đi khóc chứ?"

Nghi Hi bị chọc tức đến không nhịn được, "Khóc cái con khỉ! Những bình luận kia đều nằm trong dự liệu, nhận vai chính ai lại không phải chịu chút áp lực. Nói thật ra, bọn họ chửi rủa càng hăng, ngược lại tớ càng có lòng hăng hái hơn! Muốn xem mặt của tớ? Haha, tớ không làm ra chút thành tích đập vào mặt bọn họ là không được!"

"Ha ha ha, có tâm tình như vậy là tốt! Cậu lại chém gió hăng quá rồi!" Hạ Tâm Đồng thở ra, "Chẳng qua cậu không để ý, Quách Tử Thiến nhất định sẽ để ý. Gần đây cô ta chỉ có chút bình luận kia để sống, làm không tốt còn mở ra 20 tài khoản phụ thay phiên nhau bôi xấu cậu!"

"Nói mát cái gì thế, chẳng phải cậu nên cảm kích tớ sao? Nếu tớ không thành công cướp được nhân vật này, Chu Hạnh Phương sẽ vì bồi thường Hạ Sách, đồng ý bên kia an bài cắm hai diễn viên vào đây? Ba chị em chúng ta gặp lại như thế, hoàn toàn là nhờ phúc của tớ!" Nghi Hi lúc này nói năng dứt khoát, "Nói tới mới nhớ, rốt cuộc khi nào cậu và Quách Tử Thiến mới gia nhập đoàn phim? Một mình tớ ở Hoành Điếm thật là vô cùng nhàm chán!"

Không sai, sau khi quyết định dùng Nghi Hi, Chu Hạnh Phương liền cùng Hạ Sách đạt tới hiệp nghị, bên kia đem Quách Tử Thiến cùng Hạ Tâm Đồng đóng gói đưa tới, dùng số lượng bù đắp tiếc nuối không thể lấy được vai nữ chính. Quách Tử Thiến đóng Từ Hiền phi của Đường Thái Tông, Hạ Tâm Đồng thì đóng Tiêu Thục Phi của Đường Cao Tông, theo thứ tự là tình địch của Nghi Hi ở giai đoạn trước và giai đoạn sau.

Hạ Tâm Đồng suy nghĩ cũng cảm thấy thần kỳ. Ba đứa cùng phòng còn chưa tốt nghiệpc liền đóng chung một phim, lại còn là phim lịch sử được đầu tư lớn, xác suất nhỏ như vậy, phóng mắt ra cả giới giải trí cũng khó mà tìm được. Có thể tưởng tượng ra, các cô tại trường nhất định đã thành đề tài hấp dẫn.

"Phải qua nửa tháng nữa, hai người bọn tớ trước còn đi đến trường trình diện, mới vào đoàn được. Cậu không biết chứ, gần đây ở công ty gặp Quách Tử Thiến đều là tớ chủ động tiếp cận, đổi lại là cô ta trốn tránh tớ! Ha ha ha, tớ rất thích xem sắc mặt của cô ta, bản thân không tranh được đánh mất vai nữ chính, còn để cho tớ chiếm được tiện nghi lớn, tớ nghĩ cô ta cũng có suy nghĩ muốn hộc máu!"

Hai người YY một phen "cuộc sống tuyệt vời" khi cùng Quách Tử Thiến chung một tổ công tác, Hạ Tâm Đồng đến thời gian tập thể hình, Nghi Hi để điện thoại di động xuống, lần nữa cầm lấy kịch bản. Nó đã bị cô lật đi lật lại đến mức sắp thành sách cũ, phía trên dùng bút lông khác màu đem các đoạn lời thoại phân chia ra, còn có cả chú giải chi chít cô viết ở bên cạnh.

Từ khi biết được có khả năng sẽ được đóng vai này đến hiện tại, mấy tháng nay, cô đã đem các sách sử ghi lại nói về Võ Mị Nương đều lật qua mấy lần, đồng thời còn ôn tập các tác phẩm trong quá khứ của đạo diễn Chu Hạnh Phương, nghiền ngẫm phong cách của chị ta, sau khi nhận được kịch bản lại càng ngày đêm khổ luyện, cố gắng tới trước khi quay phim đem phần diễn của mình hiểu rõ.

Cũng bởi vì phần cố gắng này, cô mẫn cảm phát hiện Chu Hạnh Phương lần này so với quá khứ đã làm ra thay đổi cực lớn. Sự thay đổi này không chỉ là "Người đàn bà thép quay lại làm phim về nữ nhân" do truyền thông nhiều lần thổi phồng lên, trừ đề tài, càng quan trọng hơn là cách nhìn nhận về lịch sử của chị ta có sự biến hóa.

Các tác phẩm trước kia của Chu Hạnh Phương, từ Đại Đường khai quốc đến Vĩnh Lạc đại đế, đều là ghi chép lại theo lịch sử một cách nghiêm khắc, có rất nhiều lời thoại hoặc dã sử, phân cảnh tình cảm nói chuyện yêu đương lại ít đến đáng thương. Cũng may chị ta và biên kịch công lực thâm hậu, có thể đem mưu kế ứng biến quay đến mức xúc động, chính vì thế mới trở thành đạo diễn số một về phim chính kịch lịch sử trong nước. Nhưng lần này, trong kịch bản Nữ hoàng rõ ràng thêm rất nhiều truyền thuyết dân gian về Võ Mị Nương, còn có một số ít được lưu truyền rộng rãi, nhưng sớm đã bị các nhà sử học làm sáng tỏ là quan điểm sai lầm.

Mặc dù so với các phim cổ trang khác, nó vẫn được khảo chứng vô cùng cẩn thận, nhưng khi Nghi Hi đọc tới, cái này đã không thể xem như tác phẩm mang đậm ý nghĩa chính kịch, nên gọi đây là một câu chuyện xưa đặc sắc, logic kín đáo, bộ phim mang sắc thái cổ đại truyền kỳ.

Nhưng thay đổi như vậy cũng không phải không có lợi, trong nháy mắt tất cả câu chuyện được đề cao không ít, lại sẽ không giống như trước kia, mấy tập liên tục đều là các nam nhân ngươi tới ta đi, các bà các mẹ chống đỡ không đến 20 phút liền đổi kênh. Nên biết rằng, chiếc điều khiển từ xa từ xưa đến nay đều do các bà chủ gia đình nắm giữ trong tay!

Vương An Huệ đã nói, Chu Hạnh Phương tuy rằng có Đại Đường khai quốc là bộ phim có danh tiếng về cả mặt ratting lẫn chất lượng, nhưng mấy năm nay quay Hán Cao Tổ sau đó là Vĩnh Lạc đại đế lại trước sau thất bại thảm hại, quyền nói chuyện của Chu Hạnh Phương trong đoàn phim cũng theo đó thấp xuống, bằng không lần này sẽ không để Hạ Sách ngay cả vai nữ chính cũng dám khoa tay múa chân. Thân là người trong ngành, Nghi Hi quá rõ ràng ratting đối với đạo diễn cùng nhà sản xuất có tầm quan trọng như thế nào, vinh quang có danh tiếng và tiếng tăm, căn bản không có cách gì trở thành đạo diễn lớn chân chính nói một không hai.

Nghĩ đến câu nói của Hạ Tâm Đồng, cô có chút cảm khái. Mọi người thật là quan tâm lầm chỗ, mục tiêu lần này của đạo diễn Chu có thể sánh bằng cái đích mà bọn họ cho là cao xa. Lần này chị ta quyết định vứt bỏ tác phẩm nghệ thuật xuất sắc, con đường ít người đi, đem nghệ thuật và thương mại dung hợp một cách hoàn mỹ, có lẽ còn muốn tạo nên Đại Đường siêu việt thứ hai trong sự nghiệp!

Đối với Nghi Hi mà nói, chuyện này không thể nghi ngờ là một tin tức vô cùng tốt. Cô vốn đang lo lắng, đóng phim truyền hình chính là vì muốn khán giả quen mặt, mà nói đến công lực nâng đỡ người mới, chính kịch đối nhau giống như một bộ phim chênh lệch về diễn xuất vậy. Nếu Chu Hạnh Phương vẫn tiếp tục đi theo con đường trước đây, thì bộ phim này cho dù không thất bại thảm hại cũng rất khó thu được lượng ratting lớn, nhưng hiện tại, tương lai của nó đã có nhiều khả năng hơn.

Có lẽ, bọn họ thật sự có khả năng làm được...

Cửa phòng hóa trang bị đẩy ra, Trương Băng – trợ lý công ty đưa cho Nghi Hi ló đầu vào, cười nói: "Tiểu Hi, cảnh tiếp theo đến lượt cô, đi ra ngoài trước đi."

Nghi Hi đáp lại một tiếng, từ trên ghế đứng lên. Bên cạnh chính là bàn hóa trang, cô đến gần trước gương kiểm tra lại trang dung, chỉ thấy cô gái mắt phượng lông mày kẻ đen, da thịt trắng nõn, nhìn qua xinh đẹp lại tràn đầy sức sống.

Cô cảm thấy rất vừa lòng, trong lồng ngực sục sôi nhiệt huyết. Môi mọng câu lên, thiếu nữ trong gương cười vừa kiêu ngạo lại bướng bỉnh, giống như sắp san bằng chư hầu, đại sát tứ phương.

Cô nói: "Kế tiếp liền xem cô đó, Mị Nương của tôi."

HẾT CHƯƠNG 27