Anh Có Thành Kiến Với Hệ Thống Tai Mèo À?

Chương 91: Chương 92






Trong phòng hội nghị lớn, các ký chủ an tĩnh chờ đợi, chờ chủ hệ thống cho bọn họ một lời giải thích hợp lý.
Chủ hệ thống khoan thai tới muộn, có vẻ đã chuẩn bị tâm lý đầy đủ, thái độ hiền lành không khác gì ngày xưa.

Nhưng trải qua cuộc giằng co trong đường hầm, hình tượng của nó trong lòng rất nhiều ký chủ đã hơi thay đổi.
Khoan dung hiền lành là giả, chủ hệ thống không thật sự rộng lượng.

Xem đi, một khi đề cập đến ích lợi thực chất liền thay đổi sắc mặt, giận dữ với bọn họ.
Nghĩ tiếp theo hướng này, lần trước chủ hệ thống tuyên bố một số quy định mới, ký chủ lâu năm không nghĩ sâu xa, hiện tại cẩn thận tự hỏi, phát hiện những điều lệ ấy đều nhằm chia rẽ nội bộ ký chủ, khiến người ta không rét mà run.
Chủ hệ thống vội tới vẫn không quên thay hai cái vòng to thành hai cánh tay máy, ý đồ khôi phục thái độ thân thiện.

Mỗi ký chủ đều ôm một bụng băn khoăn, ngoài mặt đều tỏ ra thoải mái, nhưng trong đầu nghĩ thế nào lại là chuyện khác.
“Chuyện chúng tôi không giống ký chủ và hệ thống từ không gian vô hạn khác, là thật?”
Thấy chủ hệ thống đã đến, có ký chủ hỏi.
Chủ hệ thống đã nghĩ sẵn lý do thoái thác.
“Do mọi người chỉ nghe được lời từ một phía.” Nó bình tĩnh giải thích.
Giang Trạc trợn to mắt.

Không đúng! Chẳng lẽ không phải ký chủ và hệ thống cùng vào thế giới nhiệm vụ hả? Thế quái nào chủ hệ thống lại thu nhỏ phạm vi!
Thịnh Tụng Thời bên cạnh đè hắn lại, ánh mắt hơi trầm xuống, nhìn chủ hệ thống tiếp tục diễn.
“Trước khi tới đây, tôi đã cẩn thận kiểm tra ghi chép nhiệm vụ thế giới【 Đại Hồ 】.” Đầu máy móc của chủ hệ thống lộ ra ánh mắt khẩn thiết, “Đầu tiên, tôi muốn xin lỗi các ký chủ đã liên hợp công lược【 Đại Hồ 】, sẽ bồi thường tích điểm tương ứng sau.”
“BUG đã khiến thế giới vô hạn quả cầu thỏ va chạm với thế giới vô hạn của chúng ta, nên ký chủ bên kia mới có thể vào thế giới chúng ta.


Mà quả cầu thỏ bên kia giữ chế độ truyền thống, hệ thống và ký chủ luôn luôn cùng nhau vào thế giới nhiệm vụ.”
Chủ hệ thống không nói không gian vô hạn khác có giống như vậy hay không, nhưng ý tứ ám chỉ thì là thế.

Nó tiếp tục bổ sung.
“Có rất nhiều không gian vô hạn với đủ loại điều lệ chế độ, đều là từ chúa tể không gian vô hạn – ý chí chủ hệ thống quyết định.

Bởi vậy sẽ có những sự bất đồng.”
Trong lúc nó nói chuyện, người máy lục tục phục vụ trà ngon bánh trái, săn sóc chu đáo để lung lạc ký chủ.
“Ví dụ, tôi rất thích ký chủ, nên có rất nhiều ưu đãi cho ký chủ.

Chủ hệ thống khác thì muốn hệ thống và ký chủ cùng nhau tiến vào thế giới… Chỉ là quan niệm suy nghĩ khác biệt thôi, không có gì ghê gớm.”
Thấy có vài ký chủ dao động, chủ hệ thống lập tức thừa thắng xông lên.
“Việc hệ thống không tiến vào thế giới, thật ra không ảnh hưởng lắm.

Vừa không ảnh hưởng ký chủ mua sắm vật phẩm trên thương thành, cũng không ảnh hưởng hệ thống phát huy công năng.” khóe miệng kim loại kéo lên thành nụ cười, “Hệ thống không có tính năng phòng ngự hoặc tấn công, tiến vào thế giới… Cũng chỉ biết kéo chân sau ký chủ mà thôi.”
Nhìn chủ hệ thống đĩnh đạc thuyết giáo, miệng lưỡi tung hoành, Trịnh Hỉ Bi ngã ngửa vào lưng ghế dựa, miệng lẩm bẩm.
“Má ơi…”
Kỹ xảo đổi trắng thay đen dời trọng điểm quá giỏi.

Chủ hệ thống mà không đi làm thì quá phí phạm tài năng.
Hắn ghé sát vào Thịnh Tụng Thời, nhỏ giọng nói.
“Anh Thịnh, đỉnh hơn anh luôn.”
Thịnh Tụng Thời vẻ mặt cạn lời.

Hắn thấy Trịnh Hỉ Bi nhìn về phía Quý Ỷ Nguy, đầy mặt lấy lòng.
“Nhưng so với anh Quý kém hơn nhiều.”
“…”
Trịnh Bi Bi thật là tuyệt.
Đa số ký chủ đều do dự, cảm thấy xác thật giống lời chủ hệ thống nói, không phải chuyện gì ghê gớm, hệ thống cũng không có tác dụng gì ngoài bán đồ đạc và tính toán.
Đáng yêu có tính là một tính năng không?
Tính đi, mỗi hệ thống đều có siêu năng lực này.
Không phải.
Chu Nguyệt Xuất nắm chặt tay, thầm nghĩ trong lòng.
Người máy đều có nhiều loại công năng mạnh mẽ, không thể nào hệ thống không có.

Ở【 Đại Hồ 】, cô đã thấy thỏ kéo cả người Úy Văn Tâm lên không trung, chứng tỏ hệ thống còn có nhiều tính năng hơn thế.
Chỉ sợ là bị chủ hệ thống ức chế.
Quý Ỷ Nguy thích phá đám mà không phá đám thì vô lý.

Anh giơ tay, chủ hệ thống vừa thấy liền tê dại da đầu.
“Vì sao không cải tạo hệ thống.” Quý Ỷ Nguy hỏi, “Nâng cấp cho hệ thống thêm tính năng tấn công, để hệ thống hỗ trợ bọn tôi đối phó thế giới nguy hiểm tứ phía, không phải thế càng lý tưởng hơn à?”
Vừa nghe câu này, Trịnh Hỉ Bi bay sạch mệt nhọc!
“Cuối cùng thăng cấp thành cơ giáp!”
Tiền Đại Phát cũng kích động.
“Cơ giáp tai mèo! Cơ giáp tai mèo là đỉnh cao lãng mạn!”

Chủ hệ thống không thể không đánh đánh gãy mạch tưởng tượng của họ, hoặc nói là vọng tưởng.
“Như vậy bất lợi với việc quản lý, hơn nữa quá nhiều công năng, hệ thống càng dễ bị BUG, ảnh hưởng công năng vốn có.”
Quý Ỷ Nguy cắn chết không tha, kiểu gì anh cũng phải đạp mặt nó dí xuống đất đay nghiến.

Có thể không thêm công năng, nhưng nhất định phải nhét Tam Tam vào túi tùy thân mang theo.
… Tuyệt đối không để Tam Tam tiếp tục bị nhốt trong cái hộp chật chội.
“Nếu không gian vô hạn khác có thể mang theo, chúng tôi hẳn là cũng có thể mang theo, ít nhất là được lựa chọn.”
Chủ hệ thống nhìn chằm chằm anh, sau một lúc lâu.
“… Cần chi trả tích điểm.”
Quý Ỷ Nguy bật cười, gõ cái đầu trâu anh mang ra từ thế giới nhiệm vụ.

Quỷ mới biết anh lấy nó làm gì.

Anh gằn từng chữ một.
“Cái thứ tích điểm, muốn bao nhiêu có bấy nhiêu.”
Cuối cùng, chủ hệ thống thỏa hiệp, hoặc nói là, nó không muốn mọi người nghi ngờ dư thừa.
Nó tỏ vẻ lúc sau sẽ công bố quy định liên quan, cho phép mang hệ thống tiến vào thế giới, nhưng giá cả sẽ không thấp.

Hơn nữa còn không quên đe dọa nhóm ký chủ, nếu hệ thống ở nhiệm vụ thế giới bị hỏng, khiến việc dịch chuyển trở về không thể thực hiện, thì tất cả nguy hiểm tiềm tàng, tự ký chủ phải gánh vác.
Nhưng ngoài dự kiến của chủ hệ thống, điều kiện hạn chế và tích điểm cần nộp kếch xù không đủ dọa sợ nhóm ký chủ, đặc biệt là ký chủ lâu năm.
Đa số đều là ký chủ đã sớm tích cóp đủ cái gọi là tích điểm về hưu, thậm chí còn dư thừa.

Do không thể quay về thế giới nguyên bản, tạm thời không biết nên đến thế giới nào để vượt qua quãng đời còn lại, cho nên tích điểm càng tích càng nhiều, hơn nữa nguyện ý chi trả khoản chi phí này.
Nguyên nhân là vì, sau khi chết và đến không gian vô hạn, thứ bầu bạn cùng họ lâu nhất chính là hệ thống.

Chỉ có một ít biến số không đáng kể, cớ sao không làm?
Nhìn tích điểm “ào ào” tăng mạnh, chủ hệ thống thế mà có chút chần chờ.

Số tích điểm này sẽ còn tăng nữa, vì sẽ có thêm người muốn mang hệ thống theo vào thế giới nhiệm vụ, cũng giúp nó tiến thêm một bước lên cấp chín, dường như đạt thành cục diện song thắng.
Nhưng điều này tương đối nguy hiểm.
Vốn dĩ trong quá trình làm nhiệm vụ, sinh tử của hệ thống hoàn toàn do nó khống chế, thì bây giờ, nó không thể với tay đến ký chủ và hệ thống đang làm nhiệm vụ.
Chủ hệ thống có chút chần chờ, nhưng số tích điểm không ngừng tăng mê hoặc nó, so với nó hao tổn tâm cơ thêm quy định phạt tiền, so với nó áp bức đám quả cầu mèo còn nhiều tích điểm hơn! Không ít ký chủ chịu chi, hơn phân nửa đều móc túi tiền, khiến thanh tiến độ thăng lên cấp 9 tăng hơn nửa cây!
Như vậy cũng tốt, dù có rải quả cầu mèo ra ngoài cũng không sao.
Chủ hệ thống nhìn chằm chằm tích điểm tăng dần đều, nghĩ thầm.
Thứ quan trọng nhất vẫn còn trong tay nó.
Chủ hệ thống vì tích điểm về túi mà vui vẻ ngắn ngủi trong chốc lát, chờ đến khi nó trở về cứ điểm, nhìn hòm thư chờ tự động có chủ hệ thống khác liên lạc, sầu lo và áp lực lần nữa ập đến.
Hòm thư chờ tự động là nó cài sẵn từ trước, tránh tình huống trò chuyện trực tiếp bị nhìn ra sơ hở.

Dù sao nó cũng là kẻ chột dạ cướp đoạt chính quyền, tuy rằng đã qua một thời gian dài, đã mưa dầm thấm đất được rất nhiều tin tức, nhưng vẫn còn rất nhiều thứ chưa hiểu rõ lắm.
Những năm gần đây, nó luôn tận lực giảm bớt việc trò chuyện trao đổi với chủ hệ thống khác, chủ yếu là chột dạ, lo lắng mình bại lộ dẫn đến bị thảo phạt.
Tựa như sau khi giết người bị hại, tên sát nhân vẫn sử dụng số điện thoại của nạn nhân, bắt chước giọng diệu trả lời tin nhắn của người khác.

Chủ hệ thống trả lời tin nhắn cũng bắt chước cực kỳ cẩn thận.

Nó cân nhắc từng câu từng chữ, trả lời tin nhắn cho quả cầu cá voi.

Nó đã từng nghe sơ qua chế độ tuần tra của quả cầu cá voi, từ miệng của quả cầu mèo vàng kim.

Giao nộp thế giới công lược không khác gì xẻo thịt nó, chỉ cần tìm cách đuổi đối phương đi, cái gì cũng dễ nói.
Nhưng đối phương yêu cầu tìm kiếm giác máy móc của đồng tộc đã ngã xuống, chủ hệ thống do dự.
Tìm kiếm, nghĩa là muốn phái người đi vào không gian chủ hệ thống của nó.
Thế này sao được.
Chuyện xấu chuyện xui xẻo có đôi có cặp, liên tục rủ nhau tới thăm nó.

Thêm một chủ hệ thống khác gửi tin nhắn, là chủ hệ thống quả cầu chó.

Chủ hệ thống đau đầu mở xem nội dung tin nhắn.
Tin nhắn phát ra một đống tiếng gâu gâu gâu ẳng ẳng rít gào, chủ hệ thống dùng cẩu ngữ mắng máu chó phun đầy đầu, nội dung chủ yếu là…
Con mẹ mày đã làm cái đéo gì với quặng mỏ chung của mọi người thế hả?!
* * *
Quặng mỏ khoáng thạch năng lượng.
Phi thuyền đầu chó vững vàng đáp trên mặt đất, bụi mù còn chưa tan, phi thuyền đã phóng ra thang trượt xoắn ốc, cùng với tiếng sủa vang dội nhiệt tình mười phần, một chuỗi dài đầu chó nhanh chóng trượt xuống mặt đất.
Đào quặng! Đào quặng kiếm cơm chó!
Các quả cầu chó có màu sắc và hoa văn khác nhau, xoa đuôi hằm hè.

Người máy trên phi thuyền đi xuống bắt đầu dựng cơ sở phương tiện mặt đất, bao gồm nhưng không giới hạn trên mặt đất: Nhà ăn tạm thời, thiết bị an ninh, khu vui chơi,… có người máy thậm chí còn đo đạc thổ địa, chuẩn bị dọn dẹp khu phụ cận, xây dựng sân thể dục.
Nhưng mặt đất lúc này, thật sự có chút… Ờm… Quá mức cao thấp gập ghềnh?
“Tộc nào vừa mới đào quặng ở đây, quả cầu chíp chíp* hả? Bọn họ đào cây cối?”
“Không phải đâu, hình như là quả cầu mèo.”
“Thì ra là quả cầu mèo… Từ từ! Quả cầu mèo!”
Một quả cầu chó trắng đen bỗng nhiên kích động.
“Đó có phải, cái kia… Cái kia, khoáng thạch đầu mèo!”
Ẳng, à hú!
Các quả cầu chó đều trở nên hưng phấn.
Một lần nọ đào quặng, bọn nó cũng xếp hàng sau quả cầu mèo, có quả cầu chó nhặt được khoáng thạch hình đầu mèo, nó xin phép chủ hệ thống, được giữ lại làm đồ trang sức.

Sáng lấp lánh, siêu đáng yêu, làm mấy đầu chó khác hâm mộ đến mức nước miếng chảy dài.
Ôi, quả là tác phẩm điêu khắc nghệ thuật đỉnh của chóp! Đến từng sợi râu mèo cũng được khắc sắc nét, đẹp dã man!
Không biết lần này có thể nhặt được hay không…
Mặc tốt trang bị chuẩn bị hạ quặng, nhóm quả cầu chó đờ đẫn ở lối vào hầm quặng.
Hang mỏ đâu?
Cái hang mỏ siêu to khổng lồ đâu?!.