Anh Có Thành Kiến Với Hệ Thống Tai Mèo À?

Chương 131: Chương 132






Lão gia Tam tam hồi phủ!
Cái đuôi chắp sau người, kiêu ngạo bay tà tà, hệ thống 2333 lảo đảo lắc lư phiêu về biệt thự nhà mình.
Cậu đục lỗ nhìn, bên phải biệt thự nhà mình là biệt thự nhà 6666.

Bên ngoài nhà trống trơn, hiển nhiên 6666 chưa có thời gian dọn dẹp nhà cửa.

1234 rất hiểu nhân tâm, biết điều sắp xếp nhà của những quả cầu mèo có quan hệ tốt ở gần nhau… Ủa?
Hệ thống 2333 nhòm biệt thự nhỏ bên trái nhà mình.

Nếu bên trái không phải biệt thự 1234, cậu sẽ thu hồi đánh giá vừa nói, cũng cảm thấy 1234 vô tư thật đấy.
1234 thể hiện ý đồ dán vào cậu quá rõ ràng!
Nhìn hai căn biệt thự kẹp hai bên, hệ thống 2333 nhìn tới nhìn lui, vẫn thấy nhà mình thuận mắt nhất.

Chắc là vì trong nhà nhỏ có Quý Ỷ Nguy, cậu vừa nhìn liền thấy yên tâm.
Quý Ỷ Nguy luôn mang lại cảm giác yên lòng!
Chỉ có hệ thống 2333 cảm thấy như vậy.
Trong không gian đen mênh mông, khúc xương lớn và bắp lớn đang phi hành.

Hai chiếc phi thuyền có vẻ ngoài độc đáo này, vừa nhìn là biết thuộc về tộc đàn nào.
Mỗi tộc đàn đều có một phi chuyền chủ, phi chuyền chủ sẽ mang ngoại hình động vật của tộc đàn, còn lại là phi thuyền phụ thuộc.

Các phi thuyền phụ sẽ do các tộc nhân chế tạo, tham khảo đồ ăn yêu thích nhất làm ngoại hình.
Khúc xương và bắp đang trên đường bay đến đảo xa.


Người phụ trách hai chiếc phi thuyền giữ liên lạc liên tục.
“Gâu gâu!”
Tộc quả cầu chó phái Akita đi, tộc quả cầu chuột thì phái quả cầu đã trình diện chủ hệ thống quả cầu cá voi.

Quả cầu chuột này từng trải qua không ít sóng to gió lớn, trên màn hình không có lúc nào là không phản xạ ánh mắt cơ trí.
“Đi lãnh địa mèo à…” Quả cầu chuột cầu nói thầm.
Hai tộc bọn họ phái sứ giả đến đảo xa trước, coi như người tiên phong, xem thử tình hình quả cầu mèo dạo gần đây thế nào, cũng hữu nghị đưa tặng một số vật tư.

Đương nhiên, quả cầu chuột có tính toán riêng của mình, đó là đi “thăm hỏi” người lãnh đạo đương nhiệm của tộc quả cầu mèo.
Quả cầu chuột không có gì ý xấu, chuyện như tằm ăn đối phương tuyệt đối sẽ không làm.

Tuy nhiên là con chuột khôn khéo, thích nắm giữ mọi việc trong tay, nên việc thử là phải có.
Dù sao đối phương cũng là tộc đàn khởi nghĩa thành công, có phải đối tác ổn định hợp tác lâu dài hay không, cần được bình phán.
Quả cầu chuột nấn ná nhiều suy đoán, cả đường đi đều suy tư, không biết chủ hệ thống lãnh đạo cuộc khởi nghĩa và khống chế toàn bộ quả cầu mèo đến tột cùng là nhân vật kiểu gì.
Giống chủ hệ thống bọn họ nhìn xa trông rộng, hay vẫn còn sự non nớt?
Trong lúc tự hỏi, quả cầu chuột lơ đãng liếc ra bên ngoài phi thuyền, một giây sau biểu tình trên màn hình cứng đờ.
Chuột chuột… Chuột chuột tôi ơi…
Hơi bị sợ đấy…
Không phải mèo sợ chuột bẩm sinh, mà là sợ hãi tân chủ hệ thống quả cầu mèo!
Phóng mắt nhìn từ xa, giữa không gian đen, trải rộng trên tài nguyên mỗi tộc đàn quý trọng nhất… thế giới nhiệm vụ.

Khu vực thế giới nhiệm vụ này đều thuộc về quả cầu mèo, tuy chưa bị thu nạp hoàn toàn nhưng đã được đánh dấu ký hiệu chủ hệ thống, như vậy các thế giới nhỏ sẽ không bị xói mòn hao hụt.
Chủ hệ thống quả cầu mèo khởi nghĩa đã làm rất nhiều chuyện, khiến quả cầu chuột kính trọng.

Không ngờ tân chủ hệ thống còn làm nó chấn động hơn nữa.
Quả cầu chuột là hệ thống thâm niên, được chủ hệ thống tin cậy, biết rất nhiều bí mật, cho nên đương nhiên nó cũng nhận ra ký hiệu đó… Không, phải nói là, nó nhận ra chân dung đó thuộc về ai.
Là Quý Ỷ Nguy! Là đầu Quý Ỷ Nguy!
Chủ hệ thống quả cầu mèo vì bảo vệ tài nguyên cho chủng tộc, phát rồ dùng đầu Quý Ỷ Nguy đánh dấu trên các thế giới nhỏ!
Cứu mạng! Không hổ là chủ hệ thống phát động khởi nghĩa lật đổ kẻ cướp đoạt chính quyền! Quả cầu chuột lập tức lật đổ tất cả suy đoán, chém đinh chặt sắt ngầm định luận, tân chủ hệ thống quả cầu mèo, tuyệt đối là vĩ nhân sát phạt quyết đoán sấm rền gió cuốn!
Không! Là meo hùng!
* * *
Meo hùng lão gia Tam Tam lén lút ngồi xổm cửa nhà mình, cẩn thận đánh giá khắp nơi một phen, chỉ nhìn thấy chỗ quả cầu mèo nằm hưởng thụ, thoáng yên tâm, lúc này mới lắc mình vào nhà.
Đi vào nhà rồi, cậu phát hiện Quý Ỷ Nguy đang xắn tay áo làm việc.

Đồ đạc được bố trí lại lần nữa, quả cầu thủy tinh hình Quý Ỷ Nguy và đầu mèo tí hon được đặt trên bàn, không biết Quý Ỷ Nguy mang theo người kiểu gì.
Thấy hệ thống 2333 trở về, Quý Ỷ Nguy dừng động tác, ý cười yểu điệu.
“Tam Tam, đi làm về mệt mỏi không, cơm đã nấu xong, em muốn ăn vị nào.”
Kim ốc tàng kiều đảm đang biết lo việc nhà!
Quý Ỷ Nguy đón lấy viên đạn pháo 2333 mặc kệ áo mình bị dính bụi, dùng khăn mềm lau chùi một lượt, không để cậu đi đường, nâng đến tận bàn cơm bày gói bổ sung.
Quý Ỷ Nguy lấy đâu ra nhiều gói bổ sung thế, anh còn bao nhiêu gói bổ sung nữa?
Hệ thống 2333 nói thầm trong lòng.
Quý Ỷ Nguy rửa tay ngồi xuống ăn cơm, nhẹ nhàng nói với Tam Tam.
“Buổi chiều sẽ dọn dẹp xong lầu một, đến lúc đó mở cửa sổ thông gió, lau dọn đồ đạc, là ngày mai có thể trồng hoa ngoài vườn.” Anh tạm dừng, không hiểu sao nụ cười trên mặt hơi bị trà xanh.
“Đáng tiếc là, tôi nghe lời Tam Tam, không thể lên lầu hai quét dọn.

Sau này Tam Tam có cần thì nói tôi nhé.”
Hệ thống 2333 vừa nghe anh nhắc tới lầu hai, trong lòng liền căng thẳng, nghĩ đến bản thể sẽ bị nhìn thấy, chứng sợ xã hội bắt đầu ngo ngoe rục rịch.

May là Quý Ỷ Nguy chỉ nhắc qua, không giống để ở trong lòng, cậu chậm rãi thả lỏng dây thần kinh căng chặt.

Cơm nước xong, hệ thống 2333 phát hiện Quý Ỷ Nguy trước nay canh lượng cơm tinh chuẩn hôm nay phá lệ thừa một ít đồ ăn.

Đồ ăn được phân ra chén nhỏ trước khi ăn, đặt sang một bên.

Hệ thống 2333 nghĩ đến bản thể của mình, tai mèo run rẩy, có hơi động tâm.
Trước kia là quả cầu mèo, chỉ có thể ăn gói bổ sung, hiện tại có bản thể, cậu muốn nếm thử đồ ăn nhân loại.

Vì thế nhân lúc Quý Ỷ Nguy không chú ý, cậu quyết đoán vươn cái đuôi, “Vèo” giấu chén nhỏ đi.
Thơm quá nha, giấu trong bụng mà vẫn thấy thơm quá nha.
Hệ thống 2333 giấu đầu lòi đuôi cọ cọ một lát, rốt cuộc nhịn không được.
“Tôi, tôi đi lầu hai một chút!”
Quý Ỷ Nguy đang rửa chén, nghe vậy không để ý tí nào.
“Lát nữa xuống ăn tráng miệng nhé.”
“Meo.”
Quả cầu mèo bay lên lầu hai mất bóng dáng.

Quý Ỷ Nguy cúi đầu nghiêm túc rửa chén, dư quang liếc cầu thang thông lên lầu hai, một tai mèo nháy mắt rụt trở về, giờ mới thật sự lên lầu.
Tay rửa chén hơi dừng lại, anh thu hồi tầm mắt, mở cửa tủ lạnh.
Quả nhiên chén nhỏ đã biến mất.
Trái tim anh ngứa ngáy, cơ mà bị anh kiềm chế lại.
Không vội.
Anh nói bản thân.
Anh không vội chút nào.
Hệ thống 2333 nhảy lên lầu, đập vào mắt là một đống tạp vật vứt đầy đất, đối lập với lầu một sạch sẽ ngăn nắp.

Bừa bộn đến độ cậu muốn nhờ Quý Ỷ Nguy giúp dọn dẹp, nhưng chứng sợ xã hội đã ngăn cản cậu.
Sợ xã hội: Đi lên dọn dẹp nhất định sẽ thấy bản thể, xấu hổ, xấu hổ xấu hổ xấu hổ quá.
Xác ngoài hệ thống 2333 cũng bị dính chứng sợ xã hội, cậu vung đuôi đánh bay sợ xã hội, kích động nhìn về phía bản thể.
Cậu bay một vòng quanh bình chứa, cắm bảng điều khiển 4399 cho mình vào bình chứa.

Thời khắc kích động nhân tâm sắp đến, cố tình ở thời điểm này, tiếng chuông gây mất hứng vang lên.
Meo meo, phiền quá, không tiếp!
Hệ thống 2333 mất kiên nhẫn tắt chuông, tiếp tục kích động chứng kiến thời khắc kỳ tích.

Chất lỏng dinh dưỡng trong bình chứa rút lui, bản thể hình người dần lộ ra, chất lỏng này khá đặc biệt, khi tách ra sẽ không dính nhớp trên người.

Hệ thống 2333 tận mắt nhìn thấy bản thể tóc đen xoã tung.
Tiếng chuông lại vang lên.
Phì! Mất hứng! Cúp!
Có thể là báo ứng nào đó, hệ thống 2333 vừa cúp máy, giây tiếp theo trơ mắt nhìn cơ thể mình mất sức nổi, chầm chậm ngửa về phía trước “cốp” một phát, đầu đập mạnh vào vách bình chứa.
Hệ thống 2333: “…”
Đau quá aaaaaa!
Thiếu chút nữa đã chảy nước mắt, sao không ai nói cho cậu biết bản thể và xác ngoài thống nhất cảm quan!
Tiếng chuông lần thứ ba vang lên, hệ thống 2333 không giận nổi, nước mắt lưng tròng tiếp cuộc gọi, là 4399.
“Tam Tam, sao không nhận điện thoại?” 4399 thuận miệng hỏi một câu, cho rằng Tam Tam đang vội, không quá để ý, tiếp tục nói, “Tôi gọi để nhắc nhở anh cái này.

Sau khi xả chất lỏng trong bình chứa, bản thể sẽ mất sức nổi, khả năng cao sẽ bị va đập, bản thể đau xác ngoài cũng sẽ đau theo.”
“Tam Tam, anh xả hết dịch trong bình chứa chưa? Đừng nói vì vội vã xả dịch mở bình chứa nên không tiếp điện thoại của tôi?”
Hệ thống 2333: “… Không có nha.”

Cậu mạnh miệng!
Quý Ỷ Nguy ở dưới lầu rửa chén cũng nghe thấy tiếng “cốp”.

Cảm giác bị mèo cào càng mãnh liệt, anh đi đến chân cầu thang.
“Tam Tam, làm sao vậy? Em bị ngã à?”
“Không có việc gì!” Hệ thống 2333 vội vàng đáp, sau đó khổ đại cừu thâm ấn nút mở bình chứa.
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, bản thể đột nhiên té ngã, “rầm” đập xuống mặt sàn.
Méoooooo!
Nhịn cơn đau, hệ thống 2333 tâm như tro tàn nằm sải lai trên mặt đất, bắt đầu thử kết nối bản thể.

Quá trình này không tính rất khó, chầm chậm, cảm giác tinh thần mình chuyển tới bản thể, cậu trúc trắc mở to mắt.
Cảnh tượng bốn phía mông lung mờ ảo, rồi dần dần rõ ràng.

Hệ thống 2333 ngồi dậy, mới lạ nhìn chân tay nhân loại, lại nhìn thoáng qua xác ngoài lẳng lặng nằm bên cạnh.
Bản thể và xác ngoài không thể cử động cùng lúc, hoặc nói là, cậu không thể điều khiển đồng thời hai cơ thể.
Hình người của cậu nằm giữa giai đoạn thanh niên và thiếu niên, có một sợi tóc hơi dài, rũ ở cần cổ.

Cậu đặt xác ngoài nho nhỏ qua một bên, sau đó chống bên cạnh bình chứa tập tành đứng dậy.
Động tác này hơi khó.
Chờ khi đứng vững, cậu nhìn về phía trước, kích động nhấc bước đầu tiên.

Hệ thống 2333 thấy cảnh tượng chung quanh mình thay đổi, cậu mặc trang phục phi hành vũ trụ dày nặng, dưới chân là bề mặt mặt trăng, bên tai không ngừng truyền đến thông báo dõng dạc hùng hồn từ hành tinh mẹ.
【 Toàn dân! Hãy hoan hô vì giây phút lịch sử này! 】
【 Đây là bước chân đầu tiên của nhà du hành vũ trụ số 2333! Quả cầu mèo tiến lên! 】
Nhà du hành vũ trụ số 2333 ôm tâm tình kích động, nhấc một chân lên, bề mặt mặt trăng in rõ ràng một vết chân mèo, bên tai toàn là tiếng quả cầu mèo hoan hô nhảy nhót.

Giữa bầu không khí ồn ào náo động, cậu nhấc bước đầu tiên, sau đó… Bị ngã.
“Rầm!”
Đây là tiếng thứ ba.
Quý Ỷ Nguy đứng dưới chân cầu thang, một chân đã bước lên bậc thang.
“Tam Tam,” Anh lo lắng hỏi, “Tôi nghe trên lầu có tiếng động rất lớn, em…”
Quý Ỷ Nguy tạm dừng một chút, không ai biết đại não anh đã cân nhắc những gì, có lẽ là tính toán lòng tự trọng của con mèo tập tễnh học bước nhà mình.

Anh không dùng từ “Bị ngã hả” để xát muối vào tim, mà uyển chuyển hỏi.
“Em luyện tập dập đầu hả?”
Rầm Rầm.
Hệ thống 2333: “…”
Bản thể căng cứng đến mức kêu răng rắc.
Muốn… muốn cầm quả cầu…
Đi đập đầu chó Quý Ỷ Nguy!.