”Kèn kẹt”, sọ não chủ hệ thống cố chống chịu hồi lâu, rốt cuộc vẫn bị Quý Ỷ Nguy bóp nứt.
Quý Ỷ Nguy như một cậu bé đam mê khoa học, lột ra nhìn kỹ, kết quả cực kỳ thất vọng.
Trong óc máy móc trống không, chỉ có lẻ loi vài đinh ốc và thiết bị điện tử.
Anh xách nửa sọ não chủ hệ thống, giơ ngón trỏ làm tâm, xoay “Vù Vù” trên đầu ngón tay.
Các ký chủ khác cẩn thận quan sát, thấy anh đã dừng hành hạ chết chủ hệ thống, liền đi lên vây quanh, tiến hành quất xác!
Bọn họ đều là ký chủ lâu năm đã vượt qua rất nhiều thế giới, thuộc nằm lòng câu nhổ cỏ tận gốc, xử lý xác chủ hệ thống không thừa chút cặn!
Chu Nguyệt Xuất từ phía sau đi lên.
Người máy bên ngoài đang tạo phản, Thịnh Tụng Thời dẫn một số ký chủ khác ổn định quân tâm, ủy thác cô ở lại đi cùng Quý Ỷ Nguy.
Thứ nhất là nắm hướng đi của Quý Ỷ Nguy, thứ hai là khi thấy hướng đi của Quý Ỷ Nguy sai sai… Thì mau mau kêu mọi người chạy trốn!
Đúng vậy, bọn họ căn bản không thể can thiệp Quý Ỷ Nguy, chỉ có thể làm vậy.
Chu Nguyệt Xuất: “…”
Tiền đồ có chút xíu!
Cô thấy Quý Ỷ Nguy quay nửa sọ não chủ hệ thống vòng vòng trên đầu ngón tay, cảm giác sọ não mình có hơi nhưn nhức.
Nhìn một mắt Quý Ỷ Nguy đang khép, cô thử hỏi.
“Quý tiên sinh, hay là vào khoang chữa trị trước, bước tiếp theo…”
“Bước tiếp theo đi tìm phân thân chủ hệ thống khác, lôi hết chúng nó ra, đập chết cả đám.”
Quý Ỷ Nguy lười đến khoang chữa trị, cũng không thừa thời gian.
Thời gian để càng lâu, dưa hấu càng sinh sôi không ngừng, anh cần xử lý nhanh.
Trước tiên tìm nốt khu vực ký chủ, sau đi tìm bên khu vực hệ thống.
Quý Ỷ Nguy bỗng nhiên nghiêng đầu.
“Có đồng hồ không?”
Chu Nguyệt Xuất sửng sốt, vội vàng tháo đồng hồ trên tay ký chủ bên cạnh đưa Quý Ỷ Nguy.
Quý Ỷ Nguy nhìn thời gian, trong lòng bấm đốt ngón tay, sợ muộn giờ không kịp đi bám phi thuyền.
Chủ hệ thống dồn tất cả lực chú ý vào Quý Ỷ Nguy, phân thân trốn sau tường ẩn trong phòng họp, lo âu bất an quan sát màn hình camera bên ngoài.
Nhìn Quý Ỷ Nguy xếp sọ não phân thân nó thành một chồng ngay ngắn trên mặt đất, nó tức muốn chết, trái tim rỉ máu.
Bao nhiêu năm kinh doanh!
Vất vả nhiều năm kinh doanh mới chế tạo được bấy nhiêu phân thân!
Vô ích! Đều bị bóp nát!
Quý Ỷ Nguy vừa chỉnh sửa vừa nói, cái này gọi là cầu bình an.
Bình an cái rắm!
Chủ hệ thống đã quên mất câu “Tôi tới tìm ông”, tại Quý Ỷ Nguy tạo uy hiếp mạnh hơn.
Tận đến lúc trong lúc lơ đãng, nó phát hiện một màn hình ở góc bị tắt.
Tình hình đang hỗn loạn, có camera bị hỏng là chuyện bình thường, nhưng cơn bất an bỗng nổi lên trong lòng chủ hệ thống.
Bất an của nó nhanh chóng được nghiệm chứng, bởi vì hàng loạt màn hình lục tục tắt.
Như là phản ứng dây chuyền, từ màn hình ở góc lan đến trước mặt chủ hệ thống, làm trái dưa úng sợ dựng đứng.
Nếu nói Quý Ỷ Nguy giống quỷ, vui đùa thoải mái hành nó đến chết, thì thứ trước mắt như cố tình hăm dọa.
Chủ hệ thống không chỉ mất đôi mắt quan sát ngoại giới, còn mất khả năng khống chế phương tiện bên ngoài.
Có thể làm được như vậy, chỉ có thể là chủ hệ thống, hơn nữa là chủ hệ thống có cấp bậc cao hơn nó.
Chỉ có một khả năng…
Hệ thống 2333 tới.
Vòng tròn chủ hệ thống co rúc vào phía trong.
Nó nhìn chằm chằm lối vào, chờ đợi hệ thống 2333 đến đối chất.
Không biết vì sao, nó nhớ tới những năm hệ thống 2333 ăn cơm trắng, miệng to thật sự, suốt ngày ăn hại nó.
Lúc bị nó bắt lại răn dạy, miệng vẫn cắn chặt gói bổ sung.
Lẽ ra không nên giữ nó! Cho dù nó không làm gì sai, chỉ cần xử lý nó ngay từ đầu, thì hôm nay mình vẫn là chủ hệ thống cao cao tại thượng!
Màn hình cuối cùng tắt phụt, tinh thần chủ hệ thống căng đến cực hạn.
Nó mong đợi mình có thể nắm chắc cơ hội, ngay khi cửa mở ra…!
Nhưng giây tiếp theo, một âm thanh khẽ vang phía sau nó.
Là giọng hệ thống 2333, âm điệu giòn tan quen tai, mang theo hương vị ngốc bạch ngọt.
Đã xảy ra nhiều chuyện như vậy, chủ hệ thống tuyệt đối không coi đối phương là đứa ngốc bạch ngọt.
Nó hoảng sợ xoay người, hệ thống 2333 không biết xuất hiện sau lưng nó từ khi nào, trên màn hình không có biểu tình dư thừa, chỉ có một đôi mắt điện tử dựng đứng động đậy.
Cậu không nói gì, chỉ lẳng lặng nhìn vào chủ hệ thống.
Chủ hệ thống bị cậu nhìn đến mức thẹn quá thành giận.
“Tại sao mày không vào từ cửa chính? Mày vào bằng cách nào?”
Hệ thống 2333 bèn “À” một tiếng.
“Đương nhiên là tạo BUG để vào.” Cậu chống nạnh cái đuôi, tỏ vẻ thông minh chưa, “Ông tưởng tôi bị ngu hả, nếu mở cửa đi vào, không phải ông sẽ nhân cơ hội bỏ chạy à.”
Chủ hệ thống: “…!”
Trúng tim đen!
Chủ hệ thống và hệ thống 2333 phân biệt đứng ở hai góc, màn hình camera chung quanh đã tắt thỉnh thoảng chớp một cái.
Là kẻ cướp chính quyền, thứ nó sợ hãi nhất chính là cảnh này.
Hệ thống 2333 không muốn nhiều lời với nó, vươn cái đuôi làm động tác đòi đồ.
“Trả đây.”
“… Cái gì?” Chủ hệ thống trố mắt, tức giận, “Không phải mày đã cướp được quyền khống chế không gian chủ hệ thống rồi còn gì? Thương thành chủ hệ thống cũng bị mày cướp, tao còn cái gì hả?”
Chủ hệ thống âm dương quái khí, hệ thống 2333 lại không để mình bị đẩy vòng vòng, nhắc lại.
“Trả đây, giao chip Tiểu Thất ra đây.”
2333 đã biết?
Chủ hệ thống nhìn chằm chằm hệ thống 2333, nhất thời nói không nên lời.
Hệ thống 2333 kệ nó bày vẻ yếu thế cãi cự, tiếp tục nói.
“Ông thấy lạ lắm nhỉ, tôi là một quả cầu mèo bình thường, sao lại biết Tiểu Thất.”
“Rất đơn giản, bởi vì 2333 là đánh số sau này của tôi, hồi tôi và Tiểu Thất còn làm việc với nhau, đánh số của tôi là…”
“Số 03.”
Người đi xa, và là người giám sát.
Số 03!
Ác mộng khủng bố nhất đột ngột ập xuống.
Chủ hệ thống một giây sau phản ứng lại, nỗi sợ hãi của nó được cụ thể hóa, biến thành quả cầu mèo đen đang bay lơ lửng này.
Nó vẫn luôn đề phòng 03 được 07 thổi phồng, đề phòng đối phương trở về, lại không ngờ đối phương sớm đã trở lại…
Còn “A ô a ô” ăn của nó ba năm cơm trắng!
Quá tàn nhẫn!
Chủ hệ thống không thể tin được, nó tức muốn hộc máu, phủ nhận cục diện trước mắt.
“Sao có thể! Lưu trình người giám sát tao biết rất rõ ràng.
Mày… sao mày có thể lặng yên không một tiếng động trở về!”
Hệ thống 2333 suy tư một chút.
“Về chuyện này, gần đây tôi mới suy nghĩ cẩn thận.”
Cậu nứt đôi nửa cơ thể, như con người hít một hơi thật sâu.
“Thật ra… ”
“Tôi đã chết.”
Chết trong trận huyết chiến cùng đồng tộc chủ hệ thống.
“Ông không có tiền đồ, thích ngấm ngầm giở trò, tôi thấy đồng tộc ông đáng khen hơn nhiều.
Tuy rằng âm ngoan, tổng thể còn tính là quang minh chính đại, là một trong hai chủng tộc mạnh nhất vũ trụ, khi vũ trụ bắt đầu hủy diệt đã đưa ra lựa chọn khác chúng tôi.”
Một chi tộc thăng duy thất bại, rơi xuống nơi này duy độ, chỉ còn lại một ít tàn quân.
Thật ra nếu phát triển lại từ giai đoạn này, không phải không đến mức không đứng dậy nổi, thậm chí tộc quả cầu bọn nó sẽ đồng ý viện trợ một ít cho hàng xóm cũ.
Nhưng nhóm quả cầu quên mất rằng, đối với chủng tộc, cấp bậc nền văn minh bị hạ xuống, so với diệt vong còn tệ hơn.
Tàn quân chủng tộc máy móc vì quyết sách sai lầm mà thất bại, thấy các hệ thống phát triển bừng bừng, vì thế nổi lên ý xấu.
Dựa vào chính mình chúng không thể quay về cấp bậc đã từng có, nhưng nếu nuốt chửng nền văn minh quả cầu, có lẽ…
Chủng tộc vô đạo đức ẩn núp nơi tối tăm, âm mưu đánh cắp thành quả đối phương.
Sau khi các hệ thống tổn thất một ít thế giới, lập tức nhận ra có người muốn trộm đào.
Kẻ địch chưa rõ không ảnh hưởng bọn nó lập tức tổ chức vũ lực, thành lập đình chim giấy.
Hệ thống 2333 kể bằng giọng đều đều, một số chi tiết thậm chí chủ hệ thống cũng không biết.
Tộc đàn lực lượng tối thượng, nó bị tộc đàn xa lánh vì là một phế vật.
Nó nghe hệ thống 2333 thong thả kể lúc trước mình đã ra quyết định như thế nào, đánh tan chủ lực ra sao, biểu tình phức tạp.
Hệ thống 2333… Không, số 03, cậu thật sự rất mạnh.
“Chủ lực tộc đàn các ông áp sát, buộc tôi phải đứng ra ứng chiến.
Tôi tự tin hy sinh bản thân có thể tiêu diệt hơn phân nửa quân chủ lực, cứ như vậy, về sau tộc chúng tôi sẽ được an toàn phát triển.”
“Người giám sát chết trận, chip sẽ được người cùng tộc cử hành nghi thức hồn về quê cũ.
Chip của tôi được an tán tại phòng tưởng niệm tại cảng hàng không, không biết sai sót ở khúc nào, lại bị xếp vào các quả cầu chưa sinh.”
Còn thành công biến thành quả cầu mèo.
Một quá trình quá khó tưởng tượng.
“Ông có manh mối gì không?” Hệ thống 2333 khiêm tốn dò hỏi chủ hệ thống, hành vi này chẳng khác nào bỏ thêm một cục tạ lên chủ hệ thống sắp tức chết.
Bởi vì nó nghĩ tới, hèn gì, hèn gì lúc đó…
Chủ hệ thống nhớ lại lúc trước, nó chủ mưu đã lâu, đánh lén quả cầu mèo lớn, chiếm được ngai chúa tể không gian chủ hệ thống.
Nó vui mừng cực kỳ, không quên phanh thây phòng ngừa đối phương sống lại, con chip quan trọng nhất thì giữ lấy.
Tâm tình nó lúc đó không hẳn toàn là vui sướng.
Trong khoảng thời gian cô độc dài đằng đẵng, nó lừa gạt quả cầu mèo lớn, làm quả cầu mèo lớn coi nó là bạn thân.
Trong quá trình này, chưa chắc nó chưa từng giao ra chút thật lòng nhỏ bé.
Nhưng chút thật lòng, so với lựa chọn được cơ giới hóa hoàn toàn, trở thành tộc đàn mạnh mẽ hơn… Quá nhỏ bé.
Nó vùi lấp chút tình cảm, nạp chip vào một phân thân quan trọng.
Không phải để kỷ niệm, cũng không phải vì mềm lòng.
Chủ hệ thống lạnh lùng nghĩ thầm.
Nó chỉ là… Chỉ là…
Có lẽ thật ra nó vẫn hướng tới đối phương.
Quả cầu mèo hiền lành canh chừng tộc nhân ngồi bên cạnh nó, mặc sức tưởng tượng ngày mai; chăm chỉ công tác, cô độc tỉnh táo rất nhiều rất nhiều năm, tận tâm tận lực vì các tộc nhân dựng lên khu vườn không vươn khói súng.
Mỗi một ghế ngồi phi thuyền, mỗi một góc nghiêng thang trượt đều tự mình điều chỉnh thử qua.
Quả cầu mèo lớn màu vàng kim hối hả ngược xuôi, thực hiện trách nhiệm chủ hệ thống.
Quả cầu mèo lớn từng nói với nó, không biết bạn từ đâu tới đây, có thể là sinh mệnh máy móc rơi ra từ thế giới nhỏ.
Nhưng an tâm đi, bạn có thể ở lại không gian chủ hệ thống của ta, ta sẽ sắp xếp cho bạn công việc dẫn đường, chúng ta cùng nhau vui vẻ công tác, cùng nhau sáng tạo tương lai tốt đẹp.
Nó ngồi nghe, không rõ cảm xúc trong lòng mình.
Tương lai tốt đẹp đó bao gồm cả nó.
Nhưng, không đủ.
Chung quy nó khát vọng sở hữu toàn bộ, trở thành thể máy móc vĩ đại nhất, khiến tộc đàn vứt bỏ nó phải lau mắt nhìn.
… Nó cũng làm như vậy.
“Sau đó thì sao?” Hệ thống 2333 hỏi, “Việc tôi sống lại ông có manh mối, đúng không?”
“Chỉ có thể là sự kiện kia.” Chủ hệ thống lạnh lùng nói, “Khi đó ta đã thành công khởi động hệ thống đợt một, bọn nó sùng kính ta vô hạn, coi ta như Thiên Lôi sai đâu đánh đó…”
“Đầu dưa.” Hệ thống 2333 sửa đúng, “Đầu dưa, là Đầu dưa.”
Chủ hệ thống giận dữ.
“Đừng có ngắt lời tao! Thích nghe thì nghe!”
Không ngờ hệ thống 2333 còn giận hơn, vách tường bên cạnh lập tức bị bứng lên, đập vụn một vòng bảo vệ chủ hệ thống!
“Bây giờ ông đang tiếp thu thẩm vấn! Không có tư cách lớn tiếng nói chuyện với tôi! Khỏi cần giữ vỏ dưa nữa!”
Chủ hệ thống: “…”
Số 03 trước mắt và 07 hiền dịu khác nhau một trời một vực.
Chủ hệ thống lấy lại bình tĩnh, tiếp tục nói.
“Lúc ấy ta gấp không chờ nổi, muốn lập tức khởi động nhóm hệ thống thứ hai, để có thêm nhiều nô lệ sai sử.
Nhưng nhóm thứ hai lại xảy ra vấn đề…”
Tuy rằng mỗi đợt đều tiêu hao năng lượng mới có thể sinh ra, cơ mà năng lượng đã được quả cầu mèo lớn chuẩn bị sẵn.
Chủ hệ thống cướp quyền chỉ cần bổ sung sơ là được.
Trên tay nó còn một ít nguồn năng lượng trân quý mà nó trộm trước khi rời đàn, là bảo bối tinh hoa sinh mệnh.
Nó muốn gắn ký hiệu tinh thần vào năng lượng, rồi truyền vào sử dụng cho các nô lệ nhỏ.
Trên người nô lệ nhỏ sẽ chứa dấu vết tinh thần của nó không chừng, thế không phải càng thêm nói gì nghe nấy sao?
Chủ hệ thống tin tưởng tràn đầy, không lo sẽ hao hết.
Nguồn năng lượng này được lấy từ khởi nguyên vũ trụ, lần này khởi động phỏng chừng sẽ tiêu hao khoảng 1%.
Nó có hơi đau lòng, nhưng con sói thèm thuồng đứa trẻ, bèn dứt khoát thao tác…
Không còn.
Không còn gì hết.
Nhóm thứ hai đào rỗng của cải từ chủ hệ thống mới chịu ra lò.
Chủ hệ thống quả thực không thể tưởng tượng, tích góp trân quý nó trộm từ tộc đàn, toàn bộ tích góp, thế mà đổ hết vào nhóm hệ thống thứ hai!
Chủ hệ thống điều tra không ra, cắn răng nuốt máu, dẫn tới việc nhóm thứ ba ra muộn hơn nhóm thứ hai cực lâu.
Hệ thống 2333 suy tư.
Cậu hiểu rồi, chip không thể sống lại, là điều kiện duy độ nơi này.
Nhưng nếu năng lượng nó trộm ra từ tộc đàn là thứ tốt quý hiếm… Thì chưa chắc.
Chip cậu vốn dĩ được đặt ở phòng tưởng niệm, không biết bị ai đào ra, đặt vào nhóm chip hệ thống đời thứ hai và sống lại.
Chủ hệ thống sở dĩ tiêu hao nhiều như vậy, là bởi quá trình này tương đương với việc trực tiếp tái tạo lại cơ thể cho cậu.
Bình chứa dịch dinh dưỡng có tính năng chữa trị, cùng loại khoang chữa trị, muốn hoàn thành tái tạo cơ thể, cần cung cấp nguyên liệu duy độ siêu việt.
Chủ hệ thống đã bị ép khô, dấu vết tinh thần cũng bị coi là năng lượng hút sạch, tra cũng không tra được gì.
Còn cái gì tích góp trân quý trộm ra, quả cầu mèo đời thứ hai nói gì nghe nấy, xem như dưa hấu mơ mộng hão huyền.
Lòng hệ thống 2333 mềm nhũn.
Nếu muốn bỏ chip cậu vào nhóm thứ hai, đầu tiên cần có vị trí trống mới được.
Cậu từng báo trước với Tiểu Thất khả năng cao mình không thể về, Tiểu Thất vẫn đối xử với cậu như bao đồng bạn người đi xa khác, thận trọng chọn một vị trí để cậu sống lại.
Về phần đánh số, hệ thống 2333 nhớ lúc mọi người chưa quyết định hướng đi sau này, các quả cầu từng tụ họp một chỗ, mỗi người chọn cho mình một đánh số mới.
Cậu chọn số 2333 nghĩa là cười.
Chủ hệ thống biết được mọi chuyện, nó dại ra.
03 mà nó sợ nhất do chính nó tự tay mang về thế gian.
Cái quái gì vậy? Dựa vào cái gì? 2333 chơi xấu, Quý Ỷ Nguy cũng chơi xấu.
Bao nhiêu năm nó cực khổ kiếm chác, đều bị bọn họ liên tiếp chơi xấu hóa thành tro bụi.
Nó đã đâm sau lưng bạn tốt, đồng tộc chưa xem nó bằng con mắt khác đã táng thân, giờ thì bao nhiêu của cải kinh doanh cũng mất sạch, thậm chí bản thân nó cũng sắp mất mạng.
Quý Ỷ Nguy dùng dây thừng xuyên sọ não nó thành một chuỗi dài.
Các phân thân đều bị tìm ra, không còn gì hết, chỉ còn chip 07 nằm trong cơ thể nó.
Hệ thống 2333 một lần nữa tới gần, vươn cái đuôi.
“Giao ra đây.”
“Giao chip Tiểu Thất ra đây.”
“Chúng tôi đã gom đủ Tiểu Thất, di sản tộc nhân các ông tồn tại đâu đó trong không gian đen.
Sớm muộn gì chúng tôi cũng sẽ giúp Tiểu Thất sống lại, kể cho cậu ấy nghe những chuyện đã xảy ra mấy năm nay, nói cho cậu ấy biết mình đã bị cái thứ bạn bè quái quỷ hại chết như thế nào.”
Chủ hệ thống điên cuồng lắc đầu.
Nó không chấp nhận kết cục như vậy.
Nó co được dãn được, biết tình huống hoàn toàn bất lợi, lập tức chịu thua xin tha, nước mắt nước mũi chảy lấm lem.
“2333… Không không! Tam Tam! Bé mèo Tam Tam tốt nhất!”
“Tôi biết cậu thiện tâm, tôi nhận sai, tôi không dám nữa! Tổn thất của các cậu từ từ rồi tôi sẽ bồi thường! Các cậu không muốn làm việc cực nhọc, không làm nô lệ cũng được, tôi sẽ nhận phạt!”
“Đừng giết tôi, cầu xin cậu! Bé mèo Tam Tam tốt nhất, tôi xin cậu!”
Nó đã từng tỏ ra yếu thế trước mặt 07 như vậy, lừa ngài cho phép mình bước vào vương quốc quả cầu mèo.
07 thiện lương dịu dàng, thương xót nó lưu lạc, cho phép nó vào đây sinh sống, tránh né không gian đen rét lạnh.
03 cũng giống 07? Quả cầu mèo là một đám sinh mệnh ngây thơ ngu xuẩn, chủng tộc không áp dụng tiến hóa máy móc hoàn toàn, chỉ cần nó khẩn cầu, đối phương chắc chắn sẽ mềm lòng!
Hệ thống 2333 bật cười, cười đến meo mẻo, hai tai mèo đều run rầy.
Cười lớn một hồi, cậu ngẩng màn hình, đôi mắt điện tử cong cong, thiên chân vô tà.
Hốc mắt chủ hệ thống bốc cháy hy vọng.
“Ừ, quả cầu mèo tốt bụng lắm.
Chúng tôi không thích làm chuyện xấu, cũng không thích dồn người ta vào đường cùng, Tiểu Thất đặc biệt ở điểm này.”
Cậu cố ý bay vòng quanh chủ hệ thống, cái đầu chủ hệ thống lấy lòng chuyển động theo cậu.
Bay đủ một vòng, hệ thống 2333 đi tới cửa.
“Chín người đi xa phân công, Tiểu Thất ở lại trở thành chủ hệ thống chiếu cố mọi người, còn tôi trở thành người giám sát đình chim giấy… Ông biết nguyên nhân tại sao không?”
Hốc mắt chủ hệ thống sáng rực.
Nó nhìn quả cầu mèo đen cười với nó, đôi mắt điện tử đáng yêu chớp chớp liên tục, vừa chân thật lẫn giả dối.
“Đương nhiên là vì thích hợp nha.
Tiểu Thất cùng các quả cầu mèo khác không có sự tàn nhẫn, tôi có.”
Cậu hờ hững nhìn chủ hệ thống, lui về phía sau cánh cửa, vách tường hai bên bắt đầu khép lại.
Cậu nhìn chủ hệ thống bị đập vụn vòng bảo vệ thứ hai, tiếp theo bị kẹp đầu, kêu gào thảm thiết.
Ngay khoảng khắc phần đầu vỡ vụn, cái đuôi duỗi dài, linh hoạt vớt đồ, chip Tiểu Thất bình yên nằm trong vòng đuôi của cậu.
“Ông chết vẫn tốt chán.”
Quả cầu mèo đen lẩm bẩm..