Anh Có Quyền Tiếp Tục Yêu Thầm

Chương 60




Bởi vì khúc nhạc đệm với Cố Tuyết Hàm này, bầu không khí tươi đẹp lúc trước biến mất hoàn toàn. Sau khi uống hết nước mà Cố Diễn rót cho, Tề Khê thật sự ở lại thảo luận với Cố Diễn về vụ án một cách đàng hoàng. Chẳng qua chỉ là trao đổi một chút, thế mà vì quan điểm khác nhau, Tề Khê và Cố Diễn lại không nhịn được mà tranh luận với nhau. Không ai thuyết phục được ai, cuối cùng, chỉ có thể kết thúc bằng việc Cố Diễn không thể nhịn được nữa mà ấn Tề Khê lên tường rồi hôn xuống.

Cuối cùng, Cố Diễn lái xe đưa Tề Khê đưa phòng trọ. Anh thật sự làm theo sự dặn dò của Cố Tuyết Hàm, gói một ít món hầm cho Tề Khê.

Có điều, sáng hôm sau, khi chia sẻ món hầm của Cố Tuyết Hàm với Triệu Y Nhiên, trong lòng Tề Khê vẫn đang nghĩ xem làm thế nào để giãy giụa một chút ở trước mặt Cố Tuyết Hàm.

Cũng may, mặc dù sáng nay Cố Diễn có việc ở bên ngoài, nhưng Cố Tuyết Hàm vẫn luôn ở trong văn phòng. Có lẽ đúng lúc có một vụ án cần phân công nên chị ấy gọi điện thoại nội bộ cho Tề Khê, bảo cô đi một chuyến đến văn phòng của chị ấy.

Tề Khê đang chờ cơ hội kiểu này, hôm nay, cô cố tình mặc một cái áo có cúc, hiện giờ, cô hít sâu một hơi, cầm sổ tay của mình. Trước khi vào văn phòng của Cố Tuyết Hàm, cô cố tình cài sai mấy cái cúc áo của mình. Lúc này, cô mới lộ ra vẻ mặt không hay biết gì thản nhiên đi vào văn phòng.

**

“Là một vụ án gây tai nạn giao thông đơn giản thôi. Khi lái xe, đương sự của chúng ta không thể không né tránh gấp vì đối phương vượt đèn đỏ. Kết quả là xảy ra tai nạn xe đạp, dẫn tới đâm vỡ kính chắn gió. Mảnh kính vỡ bắn lên mặt cô gái kia, bây giờ không thể không nằm viện để điều trị, có khi còn để lại sẹo trên mặt. Trừ phần bồi thường của bảo hiểm thì còn muốn khởi kiện vượt đèn đỏ, yêu cầu đối phương bồi thường dân sự, em chưa làm án giao thông bao giờ đúng không? Có thể thử một lần, mặc dù phí những vụ án kiểu này không cao, nhưng có thể rèn luyện người rất tốt, còn làm người ta trưởng thành hơn rất nhiều.”

Cố Tuyết Hàm nhìn thấy Tề Khê, cũng không có gì khác thường. Sau khi đưa tài liệu vụ án cho Tề Khê như bình thường thì kể sơ qua về tình tiết vụ án với Tề Khê, có lẽ chị ấy bận xem tài liệu gì đó nên thậm chí còn chẳng có thời gian ngẩng đầu lên khỏi màn hình máy tính để nhìn Tề Khê vài lần.

Trong lòng Tề Khê thấp thỏm chẳng khác gì đánh trống, chỉ là một vụ án gây tai nạn giao thông mà thôi, sau khi cô hỏi Cố Tuyết Hàm mấy vấn đề dựa theo tài liệu có sẵn thì cứ đắn đo mãi. Trước khi ra khỏi văn phòng của Cố Tuyết Hàm, cô vẫn hạ quyết tâm, quyết định liều một phen.

“Ấy chết.” Tề Khê dùng giọng điệu rất tự nhiên để nói với vẻ kinh ngạc: “Sao lại cài sai cúc rồi?”

Cô cũng lộ ra vẻ mặt buồn phiền và xấu hổ rất thật, hơi ngẩng đầu lên, rồi lại nhanh chóng ngượng ngùng nói lời giải thích: “Sáng nào cũng không dậy nổi, vội vội vàng vàng chạy tới công ty, suốt ngày cài sai cúc áo.”

Tề Khê tự cảm thấy kĩ thuật diễn của mình khá là tự nhiên, bởi vì trên mặt Cố Tuyết Hàm cũng không có biểu cảm khác thường gì, thậm chí còn giống như bởi vì Tề Khê chủ động nhắc tới, chị ấy mới ngẩng đầu lên nhìn thấy cúc áo bị cài sai của Tề Khê.

Cố Tuyết Hàm liếc mắt nhìn ngực Tề Khê một cái, bật cười: “Đúng là cài sai rồi, lần sau chú ý nhé, cách ăn mặc của luật sư cũng thể hiện lòng tin mà em có thể trao cho khách hàng. Đối với luật sư mà nói, cài sai cúc áo như vậy là quá cẩu thả.”

Tề Khê bỗng hiểu ra, gật đầu liên tục, nói với vẻ vô cùng áy náy: “Lần sau em nhất định sẽ chú ý.”

Có điều, dẫu sao thì vẫn chột dạ và căng thẳng, rõ ràng trước khi đến đã tập dợt vô số lần, trong lòng cũng tự nhắc nhở bản thân vô số lần đừng cuống, nhưng mà chuyện tới trước mắt, Tề Khê vẫn bị rối loạn trận cước. Rõ ràng thời cơ không hề thích hợp, nhưng khi cô nhận ra thì mình đã tự lạy ông tôi ở bụi này muốn làm sáng tỏ chuyện tối hôm qua.

“Chắc vì dạo này có hơi nhiều áp lực nên ngủ không ngon, cho nên mới cài sai cúc áo hai ngày liên tục như vậy, nhưng chắc chắn sau này sẽ không tái phạm nữa. Tối qua em mới phát hiện cả người cứ mơ mơ màng màng, kết quả là cài cúc áo không đúng.”

Thật ra thì vừa nói xong, Tề Khê đã thấy hối hận, ai rảnh rỗi sinh nông nổi đến mức chủ động nhắc tới chuyện tối qua chứ, quá cố tình! Cũng quá khả nghi!

Nhưng mà ngoài dự đoán của Tề Khê là, Cố Tuyết Hàm nghe xong, lộ ra dáng vẻ cực kì bất ngờ: “Hôm qua cũng cài nhầm cúc áo à? Chị không để ý.”

Thế mà chị ấy lại không để ý á?!

Dáng vẻ ngạc nhiên của Cố Tuyết Hàm cũng không giống giả vờ. Sợi dây đàn vẫn luôn căng cứng của Tề Khê lúc trước đột nhiên thả lỏng hơn nhiều, trong lòng cô thấy vui vẻ, xem ra, Cố Tuyết Hàm cũng không thần kỳ như lời Cố Diễn nói.

Nếu như tối qua Cố Tuyết Hàm không phát hiện ra mình cài sai cúc, há chẳng phải là càng không thể phát hiện ra mình và Cố Diễn làm gì ở trong phòng khách à? Thế chẳng phải tối qua chỉ là một phen sợ bóng sợ gió thôi ư?!

Tề Khê bỗng chốc như được đại xá, cô thở phào nhẹ nhõm một hơi thật mạnh, quay đầu lại cười một cái với Cố Tuyết Hàm, tự dưng lại cảm thấy có thể ngẩng được đầu ở trước mặt Cố Tuyết Hàm: “Vâng, tối qua cũng cài nhầm, chính là lúc đến nhà Cố Diễn lấy sách ấy. Sau đó, trên đường về nhà mới phát hiện ra, xấu hổ muốn chết.”

Cố Tuyết Hàm cười một cái: “Thế à? Chị không phát hiện, nhưng mà không ngờ quan hệ ngầm của em và Cố Diễn lại tốt đến vậy, muộn thế rồi còn tới mượn sách. Nói thật, chị còn tưởng rằng có lẽ là hai đứa đang yêu nhau đấy.”

Nếu như Cố Tuyết Hàm chưa phát hiện ra, vậy thì Tề Khê quyết định cứ dứt khoát chối bay chối biến: “Không phải đâu, luật sư Cố, em và Cố Diễn chỉ là quan hệ bạn cũ và bạn đồng nghiệp tương đối thân thiết thôi. Cố Diễn chưa hẹn hò đâu.”

“Ồ, thế à.” Cố Tuyết Hàm nghiêng đầu một cái: “Vậy em có người yêu chưa? Có suy nghĩ đến việc quen bạn trai không?”

Lúc này, Tề Khê có chút chắc chắn trong lòng, nói dối lại càng thêm mặt không đỏ tim không đập nhanh: “Bây giờ em vẫn muốn tập trung làm việc trước, không vội chuyện yêu đương, dù sao em vẫn còn trẻ mà.”

Dường như Cố Tuyết Hàm suy nghĩ một lát, sau đó gật gật đầu với Tề Khê: “Vậy thì chị hiểu rồi.”

Sau đó, chị ấy lại cười cười với Tề Khê: “Nếu vậy, có khi, dạo này có thể phải giao cho em một số việc tăng ca đột xuất thôi.”

Vừa nghe nói tới chuyện sắp xếp công việc, Tề Khê đã thẳng lưng ngay lập tức: “Vâng, luật sư Cố, bên phía em không có vấn đề gì.”

Cố Tuyết Hàm mím môi dưới, sau đó ánh mắt lại quay về trước màn hình máy tính, thuận miệng nói rất tự nhiên: “Nếu sắp tới em không định hẹn hò, vậy thì em nhận nhiều việc trong đội một chút.”

Tề Khê có chút tò mò, tuy rằng Cố Diễn là em trai ruột của Cố Tuyết Hàm, nhưng ngày trước, dựa theo trình độ công bằng liêm chính của Cố Tuyết Hàm, có rất nhiều việc đều để cho Tề Khê và Cố Diễn làm cùng nhau. Rõ ràng Cố Tuyết Hàm định tách biệt nội dung công việc của hai người, đối với quyết định này, Tề Khê không nhịn được hỏi: “Sắp tới Cố Diễn cũng sẽ được sắp xếp rất nhiều việc, sẽ khá bận ạ?”

“Không phải.” Cố Tuyết Hàm khẽ hé đôi môi đỏ: “Cố Diễn là người độc thân, nhưng trước đây, chị đã thấy dáng vẻ vẫn luôn rất muốn yêu đương của Cố Diễn hồi học đại học, có điều, vì đủ loại nguyên nhân nên không thành. Chị có đứa em gái của một người bạn vừa mới gặp mặt Cố Diễn, nói là vừa gặp đã yêu, chị định tiện tay làm mối một lần.”

Cố Tuyết Hàm cười thân thiện với Tề Khê: “Vốn dĩ cũng có đàn ông thích hợp để giới thiệu cho em, nhưng nếu như em muốn nỗ lực làm việc, vậy thì chị sẽ không gây trở ngại cho em. Chẳng qua là sau này, có khi chị sẽ thường xuyên dẫn Cố Diễn đi vài buổi xem mắt, lúc đó, về phần công việc, em phải làm nhiều hơn một chút. Đương nhiên, phụ trách nhiều việc thì năng lực của em cũng sẽ được nâng lên nhanh hơn. Suy nghĩ của chị và quyết tâm muốn phát triển sự nghiệp của em vừa hay không hẹn mà hợp nhỉ?”

Cố Tuyết Hàm uống một hớp trà, nhìn về phía Tề Khê: “Em không có vấn đề gì chứ?”

Tề Khê thấy hơi vui mừng vì Cố Tuyết Hàm hoàn toàn không nhìn ra mình và Cố Diễn có quan hệ mập mờ, nhưng vừa nghe thấy chuyện Cố Tuyết Hàm muốn giới thiệu người yêu cho Cố Diễn, trong lòng cô lại quay cuồng khó chịu giống như ăn phải đồ thiu.

Có điều, tự mình nói dối, cho dù có quỳ cũng phải nói cho trọn vẹn. Tề Khê cố chịu đựng cảm xúc trong lòng, gật gật đầu với vẻ miễn cưỡng: “Không thành vấn đề.”

Tề Khê vừa mới xoay người muốn rời đi trong khi lòng rối như tơ vò, thì Cố Tuyết Hàm lại gọi cô lại: “Nếu như quan hệ của em và Cố Diễn tốt như thế, vậy thì vừa hay, làm cố vấn cho chị đi. Cố Diễn thích kiểu con gái như thế nào?”

Cố Tuyết Hàm nói xong thì gạt từng tấm ảnh trong di động: “Mấy người này, em cảm thấy ai sẽ có khả năng khiến Cố Diễn để mắt tới nhất?

Còn mấy người cơ á?!

“Không phải em gái của bạn chị vừa gặp đã yêu Cố Diễn à? Sao lại có nhiều như này…”

Cố Tuyết Hàm vén tóc: “À, nhiều lắm, chị bỏ bớt rồi, thật ra thì còn có khách hàng này, người thân của khách hàng này, cô thư ký ở tòa án nữa, còn có con bé hàng xóm đã chơi thân từ bé với Cố Diễn ngày trước…”

Ngọn lửa trong lòng Tề Khê càng bùng lên càng cao, rốt cuộc có bao nhiêu người vừa gặp đã yêu Cố Diễn hả?! Vả lại, thế mà Cố Diễn lại còn có cô bé hàng xóm chơi thân từ bé à? Sao anh không nói cho mình biết chứ?!

Tề Khê bức bối ấm ức, nhưng ngại có Cố Tuyết Hàm ở đây nên không thể không giả vờ bình tĩnh mà thò đầu qua, cô chỉ liếc mắt nhìn bức ảnh đầu tiên trong di động của Cố Tuyết Hàm một cái, mà đã thấy có chút không vui và lo lắng.

Cô gái trong điện thoại của Cố Tuyết Hàm trông rất xinh, thậm chí, Tề Khê còn cảm thấy là cùng một kiểu người với mình, ánh mắt còn dịu dàng gần gũi hơn cả mình, tóm lại là vì rất thân thiện nên trông có vẻ còn khiến người ta có ấn tượng rất tốt.

Mà không đợi cảm giác khủng hoảng của Tề Khê lên tới đỉnh điểm, Cố Tuyết Hàm lại trượt điện thoại tới bức ảnh thứ hai. Cô gái trong tấm này trông có vẻ thành thục xinh đẹp mỹ miều, tiếp theo là tấm thứ ba, thứ tư…

Sao lại càng ngày càng đẹp thế này!

Tề Khê quả thật là càng ngày càng khó chịu.

Nếu như Cố Diễn bị Cố Tuyết Hàm xem như là độc thân, thật sự đi gặp hàng loạt người đẹp như này, lỡ đâu… lỡ đâu anh thật sự không kiềm chế nổi mà xao xuyến trong lòng thì phải làm sao!

Huống chi, cứ cho là không xao xuyến đi, thì tại sao anh lại có thể đi gặp mấy người phụ nữ xinh đẹp có tình với anh chứ?! Anh có mình rồi mà!

Tề Khê càng nghĩ càng bực bội, nhưng Cố Tuyết Hàm lại như thể vẫn chê kích thích này chưa đủ mạnh. Chị ấy thở dài nói: “Trong đó còn có mấy cô gái rất chủ động, nói muốn tự chủ động theo đuổi Cố Diễn. Con gái bây giờ thật sự khiến người ta thấy rất khâm phục, dũng cảm theo đuổi tình yêu, cũng không có gì không tốt, kiểu người thụ động trầm tính như Cố Diễn, biết đâu theo đuổi là được đó.”

“…”

Tề Khê đứng im không nhúc nhích, nhưng ngọn lửa trong lòng cô càng cháy càng mạnh.

Dường như lúc này, Cố Tuyết Hàm mới nhận ra Tề Khê vẫn đang ở trong văn phòng. Chị ấy sửng sốt, nói với vẻ rất bất ngờ: “Sao vậy Tề Khê? Còn có chuyện gì à? Sao sắc mặt khó coi thế?”

Tề Khê cảm thấy mình giống như một người nằm vùng càng vất vả thì công lao càng lớn. Đáng lẽ, rõ ràng có thể rút lui thành công, nhưng vào thời khắc cuối cùng, vì bảo vệ tín ngưỡng cao thượng của giai cấp vô sản trong mình, người ấy không ngại lựa chọn việc tự để lộ mình, hoàn thành cuộc tấn công liều chết…

Miệng Tề Khê còn đi trước cái đầu, tư duy của cô còn chưa theo kịp, nhưng miệng đã phát ra tiếng:

“Luật sư Cố, xin đừng cho Cố Diễn đi xem mắt.”

Cố Tuyết Hàm lộ ra vẻ ngạc nhiên: “Hả?”

Nói cũng nói rồi.

Chuyện tới bây giờ, thò đầu là một đao, rụt đầu cũng là một đao, Tề Khê nghĩ một lát, dứt khoát làm liều.

“Cố Diễn có người yêu rồi. Vì thế, không cần đi xem mắt.”

Quả nhiên Cố Tuyết Hàm nổi lên hứng thú, chị ấy nhướng mày: “Nhưng không phải lúc nãy em nói Cố Diễn vẫn còn độc thân à?”

Tề Khê cố chịu đựng ánh mắt nghiền ngẫm của Cố Tuyết Hàm, căng da đầu nói: “Dạo gần đây cậu ấy vừa mới bí mật thoát ế, bởi vì sợ ảnh hưởng không tốt lắm, cho nên vẫn đang ở trong giai đoạn giữ bí mật với người ngoài…”

Mặc dù đã nói ra, nhưng khi sắp phải thừa nhận người yêu của Cố Diễn là mình, Tề Khê vẫn có chút giãy giụa. Chẳng qua, lúc cô vẫn còn đang cân nhắc xem dùng từ như thế nào cho có vẻ hợp tình hợp lý và bình tĩnh tự nhiên, thì đã nghe Cố Tuyết Hàm cười khẽ, nói:

“Tề Khê, người yêu bí mật của nó là em à?”

Hả…

Hả???

Cố Tuyết Hàm nhìn Tề Khê trố hai mắt, giọng điệu trở nên hơi buồn cười: “Đối với chị mà hai đứa cũng giữ bí mật khiến chị thấy hơi buồn, dù sao chị vẫn luôn rất ủng hộ việc giải cứu nội bộ, phù sa không chảy ruộng ngoài.”

“Nhưng… nhưng mà sao chị biết…” Tề Khê quả thực hơi hoang mang, mặt cô phình lên tới đỏ bừng: “Không phải không chú ý tới…”

“Chị đúng là không chú ý tới cúc áo của em.” Cố Tuyết Hàm uống hớp trà: “Nhưng bọn em có rất nhiều sơ hở.”

Tề Khê thật sự không có chỗ trốn: “Là vì lời giải thích đầy lỗ hổng của Cố Diễn sao ạ?”

“Cũng không phải.” Cố Tuyết Hàm gian xảo cười rộ lên: “Không cần nó nói thì chị đã biết rồi.”

Sao lại thế…

Cố Tuyết Hàm liếc mắt nhìn Tề Khê: “Em biết cửa nhà Cố Diễn là đèn điều khiển bằng giọng nói nhỉ.”

Tề Khê gật đầu, nhưng không rõ cái này thì liên quan gì tới chủ đề hiện tại.

“Lúc bọn em mới lên tầng, đèn điều khiển bằng giọng nói đã bật lên, sau đó lại tắt luôn, nhưng rất lâu sau khi tắt mà bọn em vẫn chưa vào nhà.” Cố Tuyết Hàm cười cười: “Thật trùng hợp, khi đó chị đang đứng ở cửa, định mở cửa đi về, kết quả nhìn qua khe dưới cửa thấy đèn khiển bằng giọng nói ở bên ngoài sáng lên.”

Tề Khê nhìn Cố Tuyết Hàm với vẻ hơi mờ mịt. Cố Tuyết Hàm lại cười tủm tỉm như vậy mà nhìn chằm chằm vào cô.

Mãi một lúc sau, mặt Tề Khê mới bắt đầu xuất hiện một lớp màu đỏ.

Cô hiểu Cố Tuyết Hàm có ý gì.

Đèn âm thanh tắt một lúc lâu mà vẫn chưa vào nhà, nhưng lại không tiếp tục nói chuyện ở ngoài phòng tác động đèn âm thanh, vì thế, chắc chắn là đang trong bóng tối làm một số chuyện khó nói…

Cố Tuyết Hàm không nói gì nữa, nhưng Tề Khê đã hiểu rõ ràng rành mạch —— Kể từ lúc đó, Cố Tuyết Hàm đã biết Cố Diễn và người bên ngoài đang hôn nhau, chỉ không biết người đó là ai. Mà khi Tề Khê và Cố Diễn mở cửa đi vào, chính là kiểu bị Cố Tuyết Hàm bắt ngay tại trận. Chị ấy chẳng cần phải nhìn thấy cúc áo gì đó, cũng không cần đến lý do lý trấu có vô vàn lỗ hổng của Cố Diễn, bởi vì Cố Tuyết Hàm còn nói trúng tim đen hơn tưởng tượng của Tề Khê nhiều.

“Cô bé phát biểu trong lễ tốt nghiệp, cũng là em à?”

Đối mặt với câu hỏi của Cố Tuyết Hàm, Tề Khê chỉ có thể cúi đầu thừa nhận: “Đúng vậy, rất xin lỗi, là em hiểu lầm Cố Diễn.”

Nhưng Cố Tuyết Hàm không thèm để ý, chị ấy chỉ bật cười hết sức vui vẻ: “Rốt cuộc thì bây giờ chị đã hiểu, tại sao lúc ấy có chết Cố Diễn cũng không chịu nói là ai, cũng không chịu làm bất cứ điều gì mà quyết tâm muốn bao che cho người đó. Úi chà chà, nghĩ lại em trai chị cả đời thông minh, thật là đáng thương đến mức khiến người ta không nhịn được cười.”

“…”

“Thế nhưng chị rất bất ngờ, vậy mà lại là em, em trai chị đúng là giấu giỏi thật.” Cố Tuyết Hàm cảm thán: “Tối qua nhìn thấy em, chị rất ngạc nhiên, nhưng ngẫm lại, hình như cũng có để lại manh mối. Chỉ có điều, không thể ngờ được, lại có thể có tình yêu văn phòng ở ngay dưới mắt chị… Thảo nào, chị cứ thắc mắc sao dạo này Cố Diễn lạ thế, có rất nhiều cuối tuần chị muốn nhờ nó dịch tài liệu giúp, nó đều tỏ ra bận rộn với chị. Rõ ràng trước đó, thái độ làm việc không như thế, chỉ ước gì có thể cả ngày tăng ca thôi…”

Đây là Cố Tuyết Hàm tới hỏi tội ư?

Tề Khê nói với vẻ hơi thấp thỏm: “Vậy luật sư Cố, về chuyện tình yêu văn phòng, chị…” Tề Khê đắn đo tìm từ, thay đổi cách nói: “Chị sẽ bắt em hoặc Cố Diễn phải rời khỏi đội ư? Bản thân Cố Diễn vẫn luôn muốn làm việc thật tốt, là em chủ động mới có thể kéo anh ấy đâm đầu vào yêu đương. Cố Diễn không để tâm vào công việc là lỗi của em. Nếu có bất kỳ hình phạt gì, hi vọng đừng liên lụy đến Cố Diễn.”

Tề Khê không đoán được thái độ của Cố Tuyết Hàm, cô càng nói càng gấp: “Hôm đó ở cửa nhà Cố Diễn, cũng là em dụ dỗ Cố Diễn, không liên quan tới Cố Diễn…”

Mặc dù công ty luật Cạnh Hợp không có quy định cấm tình yêu văn phòng, nhưng nói chung, rất nhiều chủ công ty để ý tới việc người trong cùng một nhóm hoặc một bộ phận yêu nhau, bởi vì sợ ảnh hưởng tới hiệu quả công việc. Bọn họ sẽ bắt ít nhất một người phải đổi bộ phận, để dễ bề quản lý răn đe cảnh cáo, thậm chí sẽ có nơi ra thông báo phê bình nội bộ.

Lòng Tề Khê rất bất an, nhưng cũng đã chuẩn bị sẵn sàng chấp nhận phải chuyển đi, chỉ có điều, cô còn chưa mở miệng chủ động xin rời đi, thì đã nghe thấy Cố Tuyết Hàm nói đầy vui vẻ: “Chị ủng hộ tình yêu văn phòng, như vậy rất tốt. Sau này, hai đứa không cần phải lo lắng không có thời gian hẹn hò, không được gặp mặt, bởi vì có thể cùng nhau tăng ca mà! Hai người cùng nhau tăng ca, còn làm nhanh hơn ấy! Để sớm tan tầm đi hẹn hò, ý chí chiến đấu tăng lên, hiệu suất cũng cao hơn!”

“…” Mặc dù câu trả lời của Cố Tuyết Hàm khiến Tề Khê thở phào nhẹ nhõm, nhưng cô vẫn hơi tò mò: “Chị không sợ sau này em và Cố Diễn cãi nhau chia tay sẽ làm ảnh hưởng tới công việc à?”

Cố Tuyết Hàm cười một cái, giọng điệu chắc như đinh đóng cột: “Không, Cố Diễn chắc chắn sẽ không chia tay với em đâu.”

Tề Khê ngẩn ra.

Cố Tuyết Hàm gập laptop lại, chị ấy vừa định nói gì đó với Tề Khê thì kết quả bị một tiếng mở cửa đột ngột cắt ngang.

“Chị.”

Người đứng ở cửa chính là Cố Diễn.

Chắc là anh mới về sau khi làm xong công việc bên ngoài, bộ dạng trông có vẻ chạy rất gấp nên giọng nói còn mang theo tiếng thở dốc và sự phập phồng sau khi chạy.

Cố Diễn đi thẳng vào văn phòng, đi tới bên cạnh Tề Khê, sau đó đứng chắn trước mặt cô: “Chị, em nghe đồng nghiệp nói chị gọi Tề Khê vào rất lâu.”

Cố Diễn hơi hơi nhăn mày, mặc dù vẻ mặt rất bình tĩnh, nhưng dẫu sao vẫn lộ ra vẻ hơi bất an trong giọng nói. Anh liếc mắt nhìn Tề Khê một cái, thì thầm nói: “Không sao, đừng sợ, có anh ở đây.”

Sau đó, anh chàng lại nhìn về phía Cố Tuyết Hàm: “Chị, chị đừng làm Tề Khê khó xử.”

Tề Khê liều mạng kéo ống tay áo Cố Diễn, nhưng Cố Diễn tựa như đã quyết tâm. Anh không chỉ không để ý tới động tác của Tề Khê, mà còn không đi, chỉ dùng thân hình cao lớn của mình chắn ở trước mặt Tề Khê, thậm chí còn làm hại Tề Khê không nhìn thấy vẻ mặt của Cố Tuyết Hàm, chỉ có thể nghe thấy tiếng nói vô cùng buồn bã của Cố Tuyết Hàm.

“Bình thường em rất chú ý khi ở Cạnh Hợp, từ trước đến nay rất ít khi gọi chị là chị, toàn gọi luật sư Cố, thế mà bây giờ vì Tề Khê, em lại gọi chị là chị để chơi bài tình cảm.”

Cố Diễn bị nói trúng tim đen, rõ ràng cơ thể hơi cứng lại, nhưng anh vẫn rất kiên định, gần như là vội vàng giải thích: “Em thích Tề Khê rất lâu rồi, thích từ hồi học đại học. Cô ấy không muốn yêu, chủ yếu là vì em theo đuổi không ngừng, cô ấy mới đồng ý yêu em. Chị đừng trách cô ấy, em cũng chưa bao giờ mắc sai lầm vì có cô ấy làm việc cùng. Cho dù tìm người nói chuyện thì cũng không nên tìm cô ấy để gây áp lực, chị cứ tìm em là được.”

“Một đứa rồi hai đứa các em vội vàng chạy đến trước mặt chị để diễn vở kịch đau khổ vì tình khi bị dùng gậy đánh uyên ương à?” Giọng nói của Cố Tuyết Hàm nghe có vẻ rất bất đắc dĩ: “Tề Khê nói là nó kéo em xuống nước, em lại nói là em kéo Tề Khê xuống nước, “nhóm tội phạm” này của các em đoàn kết quá nhỉ.”

“Đi đi, đi đi, đừng ở trước mặt chị làm gai mắt chị nữa, chị bận muốn chết. Bọn em thích team building thì tan sở rồi ra chỗ khác mà làm.” Cố Tuyết Hàm xoa xoa giữa mày: “Nhớ đóng cửa giúp chị khi đi ra ngoài.”

Cố Tuyết Hàm không để ý tới vẻ mặt xấu hổ của Tề Khê và Cố Diễn, trực tiếp xua xua tay với hai người ý bảo không có việc gì thì bãi triều, có thể quỳ thỉnh an rồi.

Trước khi Tề Khê máy móc đi theo Cố Diễn rời khỏi văn phòng, cô nghe thấy Cố Tuyết Hàm bổ sung thêm một câu.

“Còn nữa, sau này rảnh thì nhớ dẫn Tề Khê về nhà ăn cơm.”



Đây là ý phải gặp ba mẹ của Cố Diễn hả?

Chỉ lên kế hoạch như vậy thôi mà tim Tề Khê đã đập nhanh hơn, hô hấp trở nên dồn dập hơn. Cô gần như là chạy trối chết ra khỏi văn phòng của Cố Tuyết Hàm, đột nhiên cảm thấy, thế mà trước đây mình lại còn mưu toan lừa dối Cố Tuyết Hàm, quả thật là hành động vô cùng ngu ngốc. Cô và Cố Diễn, hai người cộng lại cũng chẳng thắng nổi Cố Tuyết Hàm.

Cô đi về bàn làm việc mà mặt đỏ bừng bừng, quả thật là chỉ hận không thể cho mình hai cái tát.

Trải qua một màn xấu hổ như vậy, thế mà Cố Diễn lại bình tĩnh hơn Tề Khê nhiều. Chẳng qua, sau khi anh ngồi xuống, bộ dạng thường xuyên cầm cốc uống nước để che giấu xấu hổ ấy, dẫu sao vẫn tiết lộ tâm trạng lúc này không hề bình tĩnh.

Tề Khê không biết phải nói gì, nhất là đang trong giờ làm, chỉ có thể miệng hùm gan sứa trừng mắt lườm Cố Diễn một cái. Sau đó, cô bắt đầu lật xem vụ án tai nạn giao thông mà Cố Tuyết Hàm giao cho mình.

Cố Diễn cũng không nói gì nữa, bắt đầu bật máy tính xem thư điện tử, vẻ mặt cực kì bình tĩnh.

Suýt nữa Tề Khê đã cảm thấy anh đã quên sạch đoạn nhạc đệm xấu hổ vừa rồi, nếu như không có chuyện lợi dụng sự che lấp của bàn làm việc, tay phải của Cố Diễn ở dưới mặt bàn duỗi tới, khẽ móc vào ngón út bên tay trái của Tề Khê.