Theo như nó biết thì sân thượng ở các trường đều được các đàn anh lấy
làm lãnh thổ để yên giấc trong những buổi cúp tiết. Khốn nạn hơn là lúc
thiết kế ngôi trường này nó lại khá chăm chút cho cái sân thượng của
khối 12. Diện tích rộng rãi, địa thế và cảnh quan cực tốt, có thể nhìn
thấy tất cả các dãy phòng khác, lại ngay hướng đón gió, có cả mái hiên
hình vòm phủ hết sân thượng chẳng sợ mưa nắng. Nếu muốn có thể mang cả
cái giường đặt lên đây để ngủ. Nhưng cái quan trọng hơn hết là bây giờ
nó đang "đơn thân độc mã" đi giành địa bàn của kẻ khác, mà không, là
giành lại những gì nên thuộc về mình.
Hai bạn nam trên
này được nó đưa từ ngạc nhiên này sang ngạc nhiên khác, và ngạc nhiên
nhất là khi nhìn nó bước ra từ phòng Hiệu trưởng và tiến về phía cầu
thang dẫn lên sân thượng. Một dấu chấm hỏi to đùng nhảy múa trên đầu hai
chàng trai cùng với câu hỏi "Con nhỏ đó là ai?".
Không
ngoài dự đoán của nó, sân thượng quả nhiên đã được chiếm đóng không chỉ
bởi một mà đến hai thằng đại ca. Mà hai thằng con trai thì làm gì trên
sân thượng nhỉ, chẳng lẽ ... ? Hầy, suy nghĩ lung tung nữa rồi.
Lúc
thân ảnh nó xuất hiện cũng là lúc vong hồn của bạn Gin lượn trên thiên
đàng mất vài giây. Nhưng ngay sau đó anh bạn của chúng ta đã nhanh chóng
lấy lại hồn vía, và máu đào hoa nổi lên. Gin nở nụ cười mê hoặc, cho
hai tay vào túi từ từ tiến về phía nó.
- Cô bé là học sinh mới à? - Gin hỏi với giọng trêu ghẹo nhưng thực sự cậu cũng rất thắc mắc.
Nó
đưa ánh mắt băng lãnh nhìn người đang đứng trước mặt mình. Tên đó gọi
nó là gì nhỉ? Cô bé? Ừ, so với hai thằng cao lớn đó nó có thấp hơn một
cái đầu đấy, nhưng cũng đâu đến nỗi bị xem như một con nhóc ranh. Trêu
gái kiểu này thì đáng bị đập lắm, nó hất mặt trả lời.
- Rồi sao?
- Sao em không vào nhận lớp mà lại lên đây? - Gin vuốt nhẹ mặt nó, hic, mịn quá.
- Giành địa bàn! - nó đáp chỉ đủ hiểu và...
BỐP!!!
Gin
bất ngờ chưa kịp phản xạ nên lãnh trọn cú đấm như trời giáng đáp ngay
vào mặt, khoé miệng cậu ứa máu. Gin trố mắt nhìn hung thủ, lực quả đấm
vừa rồi khá mạnh, nhỏ đó phải con gái không vậy trời. Vừa rồi cậu còn
nghĩ nó yểu điệu thục nữ nữa chứ, thật sai lầm!
- Cái này là dành cho sự xúc phạm thân thể vừa rồi - nó lạnh lùng tuyên bố.
Gin
đưa lưỡi liếm vệt máu ở khoé miệng rồi nhếch môi. Con nhỏ hung dữ thật,
cậu chỉ khẽ vuốt má thôi mà nó tặng lại cho cậu một "cái chạm nhẹ" với
lực mạnh gấp đôi... kèm thêm hai số 0. Đúng là con gái càng xinh càng
nguy hiểm mà. Đề ba xong rồi, giờ chiến thôi!
Round 1: Thiên Khánh Tuyết - Nguyễn Kỳ Phong
Nó
tung thêm một quả đấm nữa nhưng lần này Gin đưa tay đỡ được, tiếp sau
đó là liên tiếp các chiêu thức với lực mạnh và tốc độ khá nhanh tấn công
vào cậu. Gin bất ngờ vì chẳng biết sao tự nhiên nó lại nhào vô cắn mình
điên cuồng vậy, chẳng phải ăn xong cú đấm lúc nãy là huề rồi sao, cậu
chỉ kịp tránh và đỡ đòn. Đằng kia hắn ung dung giương mắt đứng nhìn,
gương mặt chẳng chút biểu cảm.
- Cô bị gì vậy hả? - Gin quát lên.
- Cô ta muốn giành sân thượng với chúng ta - hắn nhàn nhạt lên tiếng trả lời hộ.
Rồi,
đã hiểu. Gin nhà ta thuộc tuýp người thích thì chiều, nhưng cậu vẫn tôn
thờ chủ nghĩa "Lady first" với con gái, đặc biệt là con gái đẹp, nên
vẫn không nỡ ra tay với nó. Nhận ra Gin không có ý đánh trả nó quyết
định dùng chiêu cuối, chứ cứ sần sượn thế này tốn sức chết. Nó lấy đà
xoay chân trái 360° và tung cú đá với lực cực mạnh và tốc độ kinh hoàng
bằng chân phải vào đầu đối thủ. Gin không ngờ nó dám dùng chiêu này khi
đang mặc váy, vâng, chính là váy, và tốc độ lại nhanh đến không kịp thấy
nên đương nhiên bị knock out cực kì đẹp mắt.
Kết thúc hiệp 1, Khánh Tuyết thắng! Sau đây là đôi lời của người chiến thắng dành cho kẻ bại trận.
- Nhân nhượng với kẻ thù chính là tàn ác với bản thân - nó vứt cho Gin một câu rồi quay sang tên còn lại.