Anh thản nhiên nói: “Những chuyện ông vừa kể thì có quan hệ gì đến việc ông kết luận bên dưới này là Thuỷ Long Trận? Chẳng lẽ vì trước đây ông có công lao vĩ đại nên hôm nay có thể biến sai lầm của ông thành điều đúng đắn sao?”
“Cậu…”, La Tam Thanh càng thêm tức giận.
Mọi người xung quanh bắt đầu chửi rủa Trần Hạo, sắc mặt Vu Thừa Dân cũng trở nên u ám nói: ‘Người đâu, đuổi cái thằng nhãi ranh ngông cuồng này ra ngoài cho tôi!”
La Tam Thanh ngăn Vu Thừa Dân lại, lạnh lùng nói: “Không cần, tôi sẽ chứng minh cho cậu ta thấy, cậu ta đã sai rồi! Tôi sẽ khiến cho cậu ta phải phục sát đất!”
Những người khác sửng sốt, sau đó cũng hiểu được đây là biện pháp tốt nhất để dạy dỗ Trần Hạo!
Không phải cậu ta nói La Tam Thanh cũng không có gì đặc biệt hơn người hay sao? Không phải cậu ta nói gã ta có tiếng mà không có miếng hay sao? Bây giờ La Tam Thanh sẽ dùng chính năng lực của mình để chứng minh cho Trần Hạo thấy, gã ta không phải như vậy!
Đây mới thực sự gọi là vả mặt, hung hăng vả mặt!
Vu Thừa Dân nghe xong cũng không phản đối, ông ta hiểu được, đây là biện pháp tốt nhất để đối phó với Trần Hạo!
Sau đó, La Tam thanh lấy từ trong túi ra một chiếc la bàn, la bàn xoay tròn rất nhanh, gã ta tính toán phương hướng rồi ném một lá bùa ra, chỉ trong nháy mắt lá bùa đã bay thẳng vào trong lỗ cọc, mạch nước ngầm dưới đáy sông lập tức trở nên xao động.
Lúc sau, La Tam Thanh liên tục đi đi lại lại, đi tới mấy vị trí gã ta tiếp tục ném bùa!
Người xung quanh đều dán mắt nhìn theo, nhóm người này chỉ là người bình thường, phương pháp kỳ lạ như vậy chỉ có nhân viên trong cơ quan cơ mật đặc biệt của quốc gia hoặc người may mắn lắm mới có thể nhìn thấy, đa số mọi người đều chưa bao giờ gặp qua tình huống này.
Cả một đám đều sợ ngây người, càng thêm sùng bái La Tam Thanh giống như thần linh, bọn họ bị sức mạnh thần bí này của gã ta làm cho choáng ngợp, đồng thời cũng cảm thấy, so với La Tam Thanh, Trần Hạo chỉ là rác rưởi mà thôi.
Điều kỳ diệu hơn còn ở phía sau, La Tam Thanh vừa hoàn thành xong mọi chuyện thì mọi người liền cảm giác được mặt đất đang rung chuyển!
Tất cả nhìn nhau đầy kinh hãi!
“Đây…Đây là động đất sao?”
“Không thể nào? Sao có thể lợi hại như vậy?”
“Không đúng, các người có nghe thấy âm thanh gì không?”
Người xung quanh khe khẽ nói nhỏ, rất nhanh sau đó bọn họ đều nghe thấy tiếng nước chảy róc rách, tất cả kinh ngạc không thôi.
Mọi người phát hiện ra âm thành này là được truyền đến từ một cái lỗ, đó là do tốc độ chảy của mạch nước ngầm bỗng nhiên tăng nhanh, tạo thành tiếng vang, chẳng lẽ mạch nước ngầm này có thể chảy ra nơi khác? Nếu là vậy thì quả thật là vô cùng kỳ diệu?
Khi mọi người còn đang khiếp sợ thì Trần Hạo nghiền ngẫm nhìn La Tam Thanh.
Kỹ thuật của gã ta cũng không tồi, kiến thức về huyền học cũng rất tốt, chỉ đáng tiếc là gã ta quá tự tin! Xem thường trí tuệ của người xưa!
Thuỷ Thôn Sơn Trận, người xưa cố ý bày ra loại trận pháp với ý đồ đánh lừa người khác, mục đích chính là để cho những kẻ kiêu ngạo, tự cho mình là đúng giống La Tam Thanh sập bẫy!
Còn về kiến thức huyền học, Trần Hạo đã lăn lộn trong thế giới ngầm ba năm, gặp qua biết bao nhiêu là người tài hoa? Cộng thêm với việc anh tu luyện m Dương Cửu Thiên Quyết, ngay từ khi bắt đầu, anh và La Tam Thanh đã không cùng một đẳng cấp!
Dựa vào những kiến thức huyền học mà La Tam Thanh có thể tiếp cận được, đừng nói là tu luyện năm mươi năm, cho dù là tu luyện năm trăm năm cũng không có khả năng vượt qua Trần Hạo!
Điều này giống như là một người đứng ở chân núi và một người đứng gần đỉnh núi cùng nhau trèo lên trên! Ai là người thắng cuộc chắc không cần phải nói ra đâu?
Cho nên, đối với Trần Hạo, năng lực của La Tam Thanh thật sự không đáng nhắc tới!.