Cấp dưới không nói lời nào còn đỡ, vừa nói trong lòng Phượng Loan càng khó chịu, cô ta đang muốn dạy dỗ thì lại nhận được một cuộc điện thoại của cấp dưới.
"Đội trưởng, cô nhanh chóng đến bên này nhìn xem!”
"Có chuyện gì thế?”
"Cô đến thì sẽ biết!”, lúc cấp dưới nói chuyện, giọng điệu còn có chút run rẩy!
Phượng Loan phát hiện ra cấp dưới không thích hợp, vội vàng bỏ sự nghi ngờ với Trần Hạo đi: “Gửi địa chỉ cho tôi, tôi sẽ đến ngay!”
Chẳng mấy chốc, Phượng Loan đã mang theo thuộc hạ Bá Đồ đến nơi, phía trước chính là câu lạc bộ của Hắc Long Hội mà Trần Hạo đại khai sát giới.
Vừa mới tiến vào câu lạc bộ, đám người Bá Đồ còn chưa cảm thấy gì nhưng càng đi vào trong, sắc mặt họ càng nghiêm trọng, trong không khí nồng nặc mùi máu tươi.
Ngay khi bọn họ đi đến trước gian phòng mà Trần Hạo chém giết đẫm máu kia, tất cả mọi người đều đờ ra, trên mặt tràn ngập hoảng sợ!
Dù là các thuộc hạ kinh nghiệm phong phú cũng không thể ngừng run rẩy, vài giây sau, có người không nhịn nổi chạy ra cửa, sau đó tiếng nôn mửa dữ dội truyền đến!
Phượng Loan cũng kinh hãi đến mức nhíu chặt đôi mi thanh tú, dạ dày không ngừng cuộn trào, nhưng thân là thủ lĩnh của tiểu đội Bá Đồ, cô ta không thể biểu hiện quá trớn, đành hít sâu một hơi cố gắng chịu đựng.
Những người khác cũng bàng hoàng không dám tin vào khoảnh khắc này, cảnh tượng trước mắt, cho dù là những người từng trải, quen nhìn máu tươi đến đâu cũng phải rùng mình! Người làm ra tất cả những chuyện này quả thực là một tên đồ tể!
Lý Giai Ni và vệ sĩ Lạc thấy người của Bá Đồ đến, vẻ mặt có chút u ám: “Phượng Loan, nơi này giao cho mọi người!”
“Giao cho bọn tôi? Nhà họ Lý các cô coi chúng tôi là ai hả?”, Phượng Loan bất mãn nói.
Lạc dùng lí do thoái thác mà Lý Giai Ni đã dạy trước đó nói: “Lần này chúng tôi đến đây là buôn bán bí mật, không thể để cho nhiều người biết được, nhưng chúng tôi không hề biết bọn người kia là người của Hắc Long Hội, hơn nữa còn có ý xấu với cô chủ! Đây là chuyện ngoài ý muốn!”
“Những cái này… các người đã làm gì?”, Phượng Loan chấp nhận lời giải thích của A Lạc, đưa mắt nhìn hiện trường đầy máu hỏi.
“Là người của các cô, Trần Hạo làm!”
Hít…
Mọi người đều hít khí lạnh, nhìn những phần còn lại của tay chân bị chặt đứt rơi đầy trên mặt đất, không thể không nghĩ đến cảnh tượng lúc đó đẫm máu thế nào!
Phượng Loan nghe được tin tức này cũng vô cùng khiếp sợ, lúc trước cô ta còn lo lắng bữa tiệc tối này sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn! Nhưng nhìn vào tình trạng bây giờ mà xem, ngoài ý muốn cái gì chứ? Còn có thể có gì ngoài ý muốn chứ?
Trần Hạo tựa như biến thành đồ tể, thẳng tay chém giết toàn bộ người của Hắc Long Hội tại Hải Dương, sợ là bây giờ người nước Mễ phái đội đặc công tinh nhuệ đến cũng chẳng có gì bất ngờ!
Hít sâu một hơi, Phượng Loan ra lệnh cho thuộc hạ nhanh chóng thu dọn hiện trường, sau khi mọi việc xong xuôi thì cũng đến lúc diễn ra tiệc tối.
Phượng Loan sắp xếp một số người ở lại giải quyết hậu quả, sau đó đi theo Lạc đến chỗ bữa tiệc tổ chức trong khách sạn Westin.
Hai người chân trước vừa đến khách sạn, chân sau Trần Hạo cũng đã đến.
Giờ phút này, dù là Phượng Loan hay Lạc thì ánh mắt nhìn Trần Hạo đều mang theo kiêng dè sâu đậm!
Thấy anh tiến lại, Lạc đi đến nghênh tiếp: “Anh Trần, cô chủ cho mời anh, cô ấy đang ở phòng trên lầu đợi anh!”
Trần Hạo cười nhạt gật đầu.
Lạc ngẩn cả người, hắn ta cảm thấy người đàn ông trước mặt và cái tên chém giết khắp nơi kia tuyệt đối không thể là cùng một người, dáng vẻ tươi cười này rất vô hại! Sau giây phút hốt hoảng, Lạc tự cảnh cáo chính mình, ngàn vạn lần không thể bị khuôn mặt giả tạo này của Trần Hạo đánh lừa.
Chẳng mấy chốc, hai người đã đến trước của phòng Lý Giai Ni, Lạc gõ cửa thông báo Trần Hạo đã đến, sau đó mở cửa cho anh đi vào.
Lúc này, Lý Giai Ni đang ngồi trên ghế sô pha không biết nghĩ gì, khuôn mặt lộ vẻ lạnh lùng, kiêu ngạo..