"Lưu Triết? Anh là người bạc tình nghĩa, em cầu xin anh đến vậy anh lại không chút động lòng? Em hết đường lui chỉ còn một cách? Anh đừng trách em? Là anh ép em thôi"
Y Nhiên cắn chặt vành môi, nén cảm xúc đau đớn tuyệt vọng vào bên trong lòng, Y Nhiên ngước mắt lên trời, hai hàng lệ cay tuôn trào, đã thật sự không còn ai đứng ra giúp đỡ cho ông Thẩm thoát tội, những người bạn bè trước đây hợp tác làm ăn? Bây giờ họ cũng quay lưng ngoảnh mặt làm ngơ. Lúc Y Nhiên tìm đến nhà van xin, họ lảng tránh. Nực cười thật, họ sợ bị liên lụy sao? Y Nhiên lặng người ra một lúc lâu rồi đưa bàn tay nhỏ nhắn lau đi những giọt nước mắt, cô mím môi thở sâu, chậm rãi móc điện thoại gọi cho ai đó, không rõ danh tính, một số lạ hoắc cả hai hẹn gặp tại quán bar! Tại quán bar do ông ta làm chủ
"Ay, là con gái của ông Thẩm sao, lớn nhanh quá, xinh đẹp nữa"
"Chào ông Nghị, tôi cũng đã nghe ba tôi nhắc nhiều về ông, hôm nay Y Nhiên to gan mạo phép đến gặp, ông không ngại dành chút thời gian cho tôi chứ"
Y Nhiên duyên dáng, điềm đạm nhẹ nhàng mỉm cười khéo léo, lanh miệng nói chuyện, ông Nghị rố cười gật đầu. Ông ta vuốt vuốt xoa cằm, chăm chăm nhìn Y Nhiên, quả là không sai? Ba nào con nấy, thông minh nhưng lại chứa nhiều mưu mô, thoáng qua đã thấy rõ tâm can? Tuy nhiên con gái Y Nhiên không thâm độc giống như ông Thẩm. Y Nhiên từ tốn nhã nhặn ngồi xuống ghế lớn, ông Nghị sau một hồi im lặng thì tiếp tục mở miệng nói tiếp
"Vậy hôm nay cô đến đây gặp tôi là có chuyện gì? Sáng nay ở công ty đồn thổi ông Thẩm ba cô đã bị bắt do dính dáng đến cái chết của cố tiên sinh"
Ông Nghị gầm gừ điềm nhiên lạnh lùng thẳng thắn nói, khuôn mặt chẳng hề hấn gì. Y Nhiên nghẹn ngào, hôm nay cô đến đây chủ yếu thương lượng qua lại đôi bên cùng có lợi nhuận. Y Nhiên gắng gượng giữ bình tĩnh không yếu đuối sợ sệt cất giọng rành mạch vững chắc: "Tôi muốn nói chuyện nghiêm túc với ông, ông cho tôi năm phút được chứ" nhìn sắc thái của Thẩm Y Nhiên, ông Nghị hừm thành tiếng nhỏ, bằng lòng gật đầu đồng ý, thử ngồi nghe xem Y Nhiên nói gì. Cô hít thở luồn bàn tay vào trong chiếc túi sang chảnh mang nhãn hiệu Hermes, Y Nhiên cầm ra một bộ hồ sơ đẩy sang phía ông Nghị cất giọng
"Tôi sẽ chuyển số cổ phần hiện giờ tôi và ba tôi đang nắm giữ sang cho ông, đổi lại ông Nghị đây có thể giúp ba tôi thoát tội được không. Nghe nói ông từ lâu đã muốn lật đổ chiếc ghế chủ tịch của Lưu Triết"
Ông Nghị bật cười, Y Nhiên đang giả vờ ngây thơ hay là ngây thơ thật vậy không biết, chỉ với số cổ phần ít ỏi đó mà muốn lật đổ chiếc ghế của Lưu Triết? Cho dù ông Nghị có số cổ phần của Thẩm Y Nhiên đưa cộng thêm số cổ phần của ông ta thì cũng chưa chắc đẩy được Lưu Triết đi? Đó là lí do đã rất lâu mà lão Thẩm vẫn không thể thực hiện nổi, đành nằm dưới chướng của Lưu Triết. Công ty C.E.O hùng hậu lớn mạnh toàn Châu Á, tương đương người nắm quyền như Lưu Triết cũng sở hữu cổ phần khủng khiếp mà ít ai biết được. Ông Nghị lặng im trầm ngâm, rồi chỉnh dáng ngồi thẳng ngay ngắn, ông ta thở dài bộ dạng vô cùng nghiêm túc chất giọng khàn vang lên
"Tôi nghe thông tin tình cảm vợ chồng của cô và chủ tịch Lưu Triết rạn nứt, ban đầu còn không tin bây giờ xem ra là thật. Cô đến muốn tôi lật đổ chồng mình ra khỏi công ty CEO chắc duyên nợ xưa nay đã hết? Nhưng có điều cô không biết? Đó là Lưu Triết nhận quyền thừa kế của cố tiên sinh để lại rất lớn số cổ phần mà cậu ta đang có là 60,5% cho dù cổ phần của tôi và cô có cộng lại cũng không đuổi được cậu ta đi cô nên chấp nhận sự thật này"
Ông Nghị bình thản nói, Y Nhiên nghe xong ngỡ ngàng, không thể ngờ ngay cả ông Nghị quyền lực, cũng không giúp gì được cho ba cô? Vậy hôm nay Y Nhiên đến đây trở thành công cốc rồi? Y Nhiên lặng thinh một lúc, không ai giúp được sao, ba cô phải ngồi tù ư, rồi cuộc đời của Thẩm Y Nhiên trôi dạt về đâu? Tội bao che cho hung thủ giết người cũng không thoát, hiện tại Y Nhiên đang hoang mang lo lắng về điều đó, bản thân đang có thai đứa bé lớn lên từng ngày, sinh nó ra Y Nhiên không hề muốn cuộc đời nó giống cô bị khinh rẻ xem thường, Y Nhiên chan chứa nước mắt thì ông Nghị chậm rãi nhích lại gần, bàn tay của ông ta sờ soạng vào tay trắng mịn màng nõn nà của cô. Y Nhiên giật mình, tính đứng dậy thì bị lão ôm chặt giữ lại, bây giờ lão mới hiện nguyên hình là con người nham nhở, đê tiện. Lão hít hà hương vị thơm tho từ cổ nhỏ Y Nhiên, giọng nói dâm dê vang lên: "Cô gái bé bỏng nếu muốn giúp ba mình thoát khỏi tội ngồi tù thì hãy đồng ý chấp nhận với tôi một điều kiện, ngay lập tức tôi sẽ giúp cô ngay"
"Là điều kiện gì, ông Nghị cứ nói đi" Y Nhiên cố gắng nhẫn nhịn chịu đựng vì ba, vì muốn cứu lấy ông Thẩm khỏi cái cảnh ngục tù. Ông Nghị được như ý nguyện gật đầu hài lòng, tiếp tục tiến sát lại Y Nhiên, cơ thể Y Nhiên đã bắt đầu run rẩy sợ hãi không thôi, Y Nhiên nuốt nước bọt kìm nén. Dặn lòng phải bình tĩnh
"Ngủ với tôi đêm nay, chấp nhận làm tình nhân của Hoắc Kiên Nghị? À thật ra trong tủ kính của tôi còn thiếu một con búp bê xinh xắn như cô"
Y Nhiên nghe xong dựng gai góc, búp bê? Đúng là buồn cười, bây giờ ông ta đang muốn biến Thẩm Y Nhiên thành 1 con búp bê tình dục? Phục vụ lão vào mỗi đêm? Có chết Y Nhiên cũng không chấp nhận, huống hồ Y Nhiên đang có thai, đứa bé không thể bị vấy bẩn. Y Nhiên gắng sức chống cự đẩy ông Nghị ra khỏi cô khó chịu lớn giọng quát tháo: "Lão già? Ông nằm mơ đi"
Lão nghe xong cười khanh khách, bàn tay càng siết chặt Thẩm Y Nhiên hơn.
"Đã đến đây rồi còn nghĩ mình thoát được hửm? Nào, mau cùng tôi về phòng ngủ. Làm tình nhân của tôi em sẽ có cuộc sống vinh hoa phú quý"
"Không muốn, bỏ tôi ra"
Y Nhiên vùng vẫy, kháng cự quyết liệt để thoát thân, nhưng sức của cô làm sao mạnh bằng lão, trong lúc hoảng loạn Y Nhiên trông thấy một chai rượu trên bàn, cô nhanh tay cầm lên đánh mạnh vào đầu lão. Khiến lão choáng váng ngã ngửa ra sau, máu trên đỉnh đầu chảy ra, Y Nhiên cầm túi xách rồi bỏ chạy thật nhanh ra ngoài, lão chới với gào thét
"Con khốn, mày dám đánh tao, không có tao giúp thì ba mày ngồi tù mọt gông nghe rõ chưa"
Thẩm Y Nhiên không màng đến lời nói của lão vào lúc này chỉ biết thoát khỏi nơi quỷ quái này càng nhanh càng tốt thôi. Ra khỏi quán bar, chạy thêm một đoạn khá xa, Y Nhiên dừng lại, nước mắt chan chứa tuôn trào, cô ngồi bệt xuống lề đường? Tại sao, tại sao mọi người đều đối xử với cô như vậy? Ai cũng thật sự đáng sợ và nhẫn tâm? Y Nhiên nhẹ nhàng sờ vào bụng miệng lẩm bẩm: "Con à? Mẹ muốn cứu ông ngoại mà đã hết cách rồi? Không ai giúp mẹ cả, lúc nãy mẹ còn suýt bị lão kia cưỡng bức? Mẹ của con mệt mỏi thật rồi"
Sau một lúc lang thang, Y Nhiên thuê 1 phòng ngủ qua đêm, hai ngày liền Y Nhiên không dám ra ngoài, điện thoại cũng khóa nguồn, Hạo Thiên đôn đáo chạy đi tìm nhưng đều không thấy
(...)
Tại trung tâm thương mại Lưu Triết vui vẻ hào hứng dẫn Huyền Chi đi mua sắm, phía sau còn có hai cận vệ kè kè đi theo. Haizz, từ khi Huyền Chi có thai mọi hoạt động đều được giám sát chặt chẽ, Chi nói thật cũng cảm thấy ngán ngẩm, nhức đầu, nhưng nghĩ lại Lưu Triết là lo cho con nên Chi ngậm ngùi thôi đành mặc kệ
"Anh dẫn em đến đây làm gì"
"Hmm, đi mua đồ cho con mình, anh muốn chọn vài thứ"
"Còn chưa biết con trai hay con gái, anh mua trước có phải quá sớm không hả? Đợi thêm vài tháng nữa khi biết là trai hay gái đi mua cũng không muộn, mua trước tốn kém lắm"
Huyền Chi nhẹ nhàng nói, Lưu Triết im lặng mỉm cười rồi ân cần xoa đầu Chi. Ây gu, cần gì phải đợi trai hay gái mới đi mua chứ? Lưu Triết tính cả rồi, hắn sắm cả hai: Lưu Triết cầm một váy bé xíu màu hồng lên tỉ mỉ xem xét cất lời.
"Huyền Chi? Anh nhiều tiền hơn em nghĩ nguyên cái trung tâm thương mại này anh đã mua làm quà mừng khi con chúng ta chào đời rồi, ở đây bao cao su và Diana, Kotex cũng nhiều sau này cần cứ gọi họ giao hàng đến."