- Hazz, chỉ là tôi cho giống quý, mà người ta không nhận nên thành ra như vậy.
Lưu Triết trầm ngâm thở dài buồn bã giãi bày nỗi khổ, trợ lý Lee nghe xong gãi đầu không hiểu hắn đang nói gì nữa. Cười cười cất giọng hỏi lại hắn:
- Lưu Tổng cho giống gì vậy ạ.
Hắn đang rầu rĩ suy nghĩ, bất chợt nghe tên trợ lý hỏi thế. Làm hắn đứng hình 5 giây, xong bình thản đặt nhẹ tách cafe xuống bàn làm việc, chả hiểu nổi cùng là đàn ông với nhau, mà trợ lý Lee lại không biết cho giống là gì? Phải chăng cô đơn quá lâu nên chưa cảm nhận rõ hương vị khi ở cùng phụ nữ nó như thế nào. Hắn đan chặt hai tay vào nhau chống xuống bàn, bỏ cằm lên trên, chằm chằm nhìn trợ lý Lee cười loáng thoáng
- Tôi đã nói cậu còn độc thân thì mãi sẽ không thể hiểu được mấy chuyện này.
Trợ lý Lee ngẩn ngơ, lặng thinh không đáp, nỗi đau lại bị hắn mang ra giễu cợt. Tầm khoảng 10 phút trợ lý Lee đi ra, gặp Jems nho nhã, thong thả bước đến, Jems ngó nghiêng chỉ tay vào phòng của Lưu Triết hỏi tên trợ lý:
- Triết đến rồi à, tôi vừa vào công ty thì nghe xì xào bàn tán dáng đi mới của Lưu Triết là như thế nào, bộ nó kì cục lắm hả?
- Dạ, có kì một chút xíu thôi anh, Lưu Tổng nói cho là giống gì đấy mà người ta không chịu nhận, nên Lưu Tổng mới thành ra như vậy.
Jems nghe xong thì bật cười khanh khách, hiểu rõ ngọn ngành câu chuyện, Jems nhìn sang trợ lý Lee, vẻ mặt cậu ta cứ ngây thơ, non nớt, anh đưa tay lên vỗ vai bí mật hỏi nhỏ:
- Cậu Lee vẫn chưa quen ai phải không, nếu chưa thì cậu nên quen một cô đi là vừa, rồi cậu sẽ hiểu được thú vui tao nhã của đàn ông.
Jems nói xong vỗ thêm vài cái rồi đẩy cửa đi thẳng vào phòng Lưu Triết. Anh trợ lý bặm môi, đi nhanh lại chỗ ngồi, haizz, đâu phải nói muốn quen là quen ngay được, còn phải xem đối tượng người ta có chịu mình không chứ. Huống chi Jems và Lưu Triết có tài có tiền thì phụ nữ sẽ theo nườm nượp? Còn trợ lý Lee thì...mà thôi đừng nhắc đến, Jems bước vào phòng làm lơ, tỏ ra như chưa nghe gì về chuyện của hắn, Jems lại gần đặt bản hợp đồng xuống bàn thể hiện một nhân viên nghiêm túc chăm chỉ.
- Tôi có tin mới cho cậu đây
- Nói đi
Jems nhìn bộ dạng ngồi trên ghế khổ sở mệt nhọc của hắn thật sự rất buồn cười, Jems kìm nén thôi thì chuyện đó nói sau, vẫn là công việc quan trọng hơn, Jems ho vài cái lấy chất giọng, rồi khoanh tay trước ngực: - Ông Thẩm Chí Phát hình như dạo này đang có ý định kết thân với các cổ đông trong công ty, ông ta đang cố thuyết phục mua lại cổ phần của vài người. Xem bộ ông Thẩm thật, muốn lật đổ chiếc ghế hiện giờ của cậu, ông ta còn cho người theo dõi cậu nữa. Nhưng yên tâm tôi đã sai người dạy dỗ.
- Ừ, cậu nhớ canh chừng ông ta cẩn thận, có động tĩnh gì lập tức báo, những ai có ý định bán cổ phần cậu âm thầm mua lại, bất kể chi ra bao nhiêu tiền.
- Được
Lưu Triết nói xong, tiếp tục cặm cụi xem xét những bản hợp đồng trên bàn. Jems nói xong công việc thì mỉm cười.
- Anh bạn? Cậu tìm được cô gái đã cứu sống cậu suýt chết đuối trong hồ bơi lúc 15 tuổi rồi sao? Giờ hai người đang sống chung ở biệt thự riêng à
Hắn nghe xong, bỗng dưng dừng bút từ từ ngẩng mặt nhìn Jems. Khóe miệng giật giật, hắn không nghĩ là Jems lại biết chuyện nhanh như vậy, cứ tưởng sẽ giấu giếm được một thời gian dài, ai lại ngờ. Nhìn sắc mặt bất ngờ của hắn, Jems biết mình đã nói đúng. Hắn thở sâu, ánh mắt sắc bén tia thẳng lên người Jems
- Chuyện này cậu cũng biết? Xem ra tay nghề điều tra của cậu ngày càng cao. Ừ, cậu nói không sai tôi tìm được cô ấy rồi
- Tối nay tôi đến nhà cậu ăn cơm được chứ hả
Hắn nhăn nhúm cau mày khi trông thấy cái vẻ mặt hóng hớt của Jems, Huyền Chi là của hắn mà, việc gì Jems niềm nở, phấn khích như vậy, bộ dạng đó hắn không muốn cho đến, khóe miệng Lưu Triết cử động chậc chậc thành tiếng lắc đầu: - Cậu đừng ảo tưởng sức mạnh, mau cút đi. Không có ăn cơm gì hết.
- Được, cậu keo kiệt với tôi chỉ vì một bữa cơm, thì tôi cũng không ngại đi rêu rao cậu bỏ Thẩm Y Nhiên qua chung sống với Tình Nhân? Triết à, cậu thấy cái nào sẽ bị tai tiếng hơn.
Lưu Triết tức muốn ói ra máu, gân xanh trên vằng trán đã nổi lên, lần này coi như hắn nhường nhịn, vì danh dự của Mộng Huyền Chi và hắn, còn Thẩm Y Nhiên hắn cũng chả thèm quan tâm. Hắn nghiến răng ken két gật đầu. Hừm, chỉ một bữa cơm cũng không phải cái gì lớn? Dù gì thì Jems đã biết sạch mọi chuyện.
- Đến đi
**
Buổi chiều hôm đó, Lưu Triết và Jems về nhà sớm, hắn cũng đã gọi cho cô Liên giúp việc chuẩn bị đồ ăn ngon tiếp đãi Jems trong lúc hắn còn đang lu bu đậu xe thì Jems nhanh chóng tung tăng đi vào nhà gặp Huyền Chi trước. Jems hào hứng muốn nhìn thấy dung nhan của Chi, để xem người làm Lưu Triết điêu đứng nhớ mong nhiều năm liền, rốt cuộc có nhan sắc tuyệt vời như thế nào?
Huyền Chi đang ngồi ăn cherry xem phim thì Jems bỗng nhiên lao đến, miệng nói rôm rả
- Em dâu? Không ngờ em dâu lại xinh xắn như vậy, không uổng công Lưu Triết bạn anh, lì lợm ở trong biệt thự này mấy tháng trời.
Huyền Chi ngẩn ngơ, đơ người không hiểu chuyện gì nữa, trái cherry trong miệng Chi còn chưa kịp ăn đã phải phun ra, Chi đưa tay cào cấu đẩy mạnh Jems, tức giận cau có quát mắng:
- Cái đồ khùng này? Anh là ai vậy hả? Mau tránh ra coi
- Không, không buông, em dâu thật xinh, người ấm áp, mềm mềm nữa? Đúng là thật thích
Lưu Triết đi vào nghe Jems nói thế, còn tận mắt nhìn thấy Jems tự nhiên ôm ấp Huyền Chi, làm Chi đỏ cả mặt, hắn tức điên đi lại quát lên:
- Chết tiệt? Thằng khỉ này, không có cơm nước gì hết lập tức cút về ngay.