Thẩm Lệ nghe Hạ Diệp Chi nói xong thì ngẩn ra: “Thì ra cậu đã biết từ trước rồi?”
Hạ Diệp Chi cô: “Đã lên hot search rồi à?”
“Ừ.” Thẩm Lệ đưa điện thoại di động cho Hạ Diệp Chi, ra hiệu bảo cô xem.
Trước đó Hạ Diệp Chi không ngờ fans của Trần Tuấn Tú lại nhiều như thế, anh ta đi cũng được mấy năm.
Hạ Hương Thảo từng là bạn gái của anh ta, chắc chắn trên người cô ta có nhiều tin tức đáng giá.
Có ba hot search liên quan đến Hạ Hương Thảo.
Đề tài hot search đầu tiên là tên của cô ta: “Hạ Hương Thảo.”
Thứ hai là: “Hạ Hương Thảo đã qua đời.”
Thứ ba là: “Cặp tình nhân lụy tình.”
Đề tài thứ ba là có độ hot search cao nhất, bởi vì đề tài này liên quan đến Trần Tuấn Tú, cũng là do fans của Trần Tuấn Tú khởi xướng.
Thẩm Lệ thấy Hạ Diệp Chi lướt đến đề tài thứ ba thì đến gần click vào nói: “Cho cậu xem cái blog này, tớ xem mà cười chết.”
Thẩm Lệ cho cô xem blog chủ của bài post dài kia, không biết là của người qua đường hay là của fans.
“Tôi nghĩ chúng ta đều đã hiểu lầm Hạ Hương Thảo rồi. Cô ấy là thực lòng yêu Trần Tuấn Tú, từ sau khi Trần Tuấn Tú qua đời, cô ấy vẫn luôn mai danh ẩn tích, khi có được tin tức của cô ấy lần nữa thì lại là tin cô ấy đã qua đời. Phải biết rằng danh tiếng của cô trong giới giải trí vẫn rất tệ… ”
Phía sau vẫn còn có một đoạn post rất dài.
Đại khái là phân tích tình cảm của Trần Tuấn Tú và Hạ Hương Thảo.
Thẩm Lệ thở dài nói: “Trí tưởng tượng của bạn trên mạng của chúng ta vẫn luôn phong phú như vậy. Chân tướng của câu chuyện nào có cảm động như vậy…”
Hạ Diệp Chi để điện thoại di động sang một bên: “Không, tình yêu của Hạ Hương Thảo đối với Trần Tuấn Tú quả thật rất chân thành.”
“A?” Thẩm Lệ hơi sửng sốt.
Hạ Diệp Chi mỉm cười, nghiêm túc nói với Thẩm Lệ: “Hạ Hương Thảo thực sự rất yêu Trần Tuấn Tú.”
Thẩm Lệ nhún nhún vai, không nói thêm nữa.
Hạ Diệp Chi cụp mắt, ánh mắt nhìn lên ly nước trên bàn.
Trước khi Trần Tuấn Tú chết, Hạ Hương Thảo đối xử rất độc ác với Hạ Diệp Chi, hoàn toàn là bởi vì bản thân cô ta ghen tỵ với Hạ Diệp Chi.
Trần Tuấn Tú chết rồi thì Hạ Hương Thảo đổ lỗi cái chết của Trần Tuấn Tú lên đầu Hạ Diệp Chi và Mạc Đình Kiên.
Cho dù Hạ Hương Thảo nghĩ như vậy là rất vô lý nhưng Hạ Diệp Chi có thể hiểu được tình yêu của cô ta đối với Trần Tuấn Tú.
Cô ta quả thực rất yêu Trần Tuấn Tú.
Tình yêu với Trần Tuấn Tú là rất chân thành.
Nếu Hạ Hương Thảo vẫn còn sống Hạ Diệp Chi chưa từng nghĩ tới sẽ tha thứ cho Hạ Hương Thảo, và cô cũng chưa từng nghĩ mình có lỗi.
Có điều bây giờ Hạ Hương Thảo đã không còn nữa, Hạ Diệp Chi lựa chọn buông bỏ.
Buông bỏ ân oán giữa cô và Hạ Hương Thảo.
Người chết rồi chuyện cũ cũng theo gió biến mất.
Đối với chuyện của Hạ Hương Thảo, Hạ Diệp Chi vẫn còn hơi thổn thức.
Chỉ là Hạ Diệp Chi không nghĩ tới, ảnh hưởng mà cái chết của Hạ Hương Thảo mang đến vẫn chưa kết thúc như vậy.
Đêm đó, Hạ Diệp Chi mới vừa tan tầm về nhà thì nhận được điện thoại của Thời Dũng .
“Tổng giám đốc Hạ, trên mạng có người để lộ thông tin năm đó trước khi Trần Tuấn Tú chết cô và cậu chủ ở bên cạnh anh ta, nói là các người hại chết anh ta, cô có muốn đè chuyện này xuống không?”
Hạ Diệp Chi nghe xong lời của Thời Dũng thì ngẩn ra một lúc mới phản ứng được Thời Dũng đang nói gì.
Năm đó, sau khi xảy ra vụ nổ trên đảo nhỏ, cô và Mạc Đình Kiên đều bị thương nặng.
Mà Trần Tuấn Tú đã bỏ mình trong vụ nổ kia.
Chuyện sau đó cũng đều là do Mạc Cẩm Vân xử lý.
Mạc Cẩm Vân lúc đó tuy nhắm vào Hạ Diệp Chi nhưng cô ấy sinh ra ở nhà họ Mạc, cũng đang ở nhà họ Mạc, thủ đoạn xử lý sự việc của cô ấy cũng rất lợi hại.
Lúc đó chuyện này bị Mạc Cẩm Vân phong tỏa hoàn toàn, sở dĩ Hạ Diệp Chi biết được nguyên nhân cái chết của Trần Tuấn Tú là vì Lưu Chiến Hằng làm khó dễ từ bên trong.
Lần này Hạ Hương Thảo chết rồi, chuyện này bị người khác nhắc lại, người ở phía sau giở trò là ai, không cần đoán cũng biết được.