Tần Thủy San vừa nghe chuyến bay của cô là vào sáu giờ thì cười, nói: “Tôi cũng bay sáu giờ, vậy chúng ta cùng đi đi.”
“Được, giờ tôi đang trên đường đến sân bay, gặp ở đó đi.”
“Ừ.”
Kỳ thật hôm qua Tần Thủy San đã gọi điện thoại cho Hạ Diệp Chi, hỏi cô đặt chuyến bay lúc nào, khi ấy Hạ Diệp Chi còn đang chơi cùng Mạc Hạ, chỉ vội vàng nói một câu”Đã sớm đặt vé rồi” , thì cúp máy.
Hạ Diệp Chi đã tới sân bay, đợi không bao lâu thì Tần Thủy San cũng xuất hiện.
Tần Thủy San ngồi xuống bên cạnh Hạ Diệp Chi, lấy túi xuống đặt trên đùi, lập tức mang vẻ mặt thăm dò mà hỏi cô: “Sự kiện kia, cậu có biết chưa?”
Hạ Diệp Chi nhìn cô ta một cái, ngẫm nghĩ một lát rồi hỏi: “Chuyện Mạc Đình Kiên và Tô Miên chuẩn bị kết hôn à?”
“Cậu biết rồi á!” Giọng của Tần Thủy San hơi lớn, sau đó, cô ta bất giác nhỏ tiếng đi, nói: “Sao tôi cứ cảm thấy chuyện này như giả tạo vậy!”
Cô ta đã thấy dáng vẻ của Mạc Đình Kiên và Hạ Diệp Chi khi ở bên nhau, cứ cảm thấy bộ dạng anh khi bên cạnh Tô Miên không cách nào bì nổi với Hạ Diệp Chi.
Ít nhất trong mắt cô, lúc Hạ Diệp Chi và Mạc Đình Kiên ở chung, trong đôi mắt Mạc Đình Kiên đều là hào hứng. Mà khi ở bên cạnh Tô Miên, anh có vẻ lạnh lùng u ám hơn nhiều.
Hạ Diệp Chi không biết Tần Thủy San suy nghĩ cái gì trong lòng, chỉ nói một câu: “Là thật.”
“Sao cậu biết là thật?” Tần Thủy San nghiêng đầu hỏi cô: “Ai nói?”
Hạ Diệp Chi lạnh nhạt đáp: “Mạc Đình Kiên chính miệng nói vậy.”
Tần Thủy San im lặng một hồi, vừa mở miệng đã chửi tục: “Mẹ nó!”
Cô thật sự không muốn thấy Tô Miên được tốt lành, lúc nghe Mạc Đình Kiên và Tô Miên đang chuẩn bị kết hôn, cô còn tự huyễn hoặc bản thân rằng, đó chỉ là tin đồn nhảm.
Nhưng bây giờ chuyện này đã bị Hạ Diệp Chi chính miệng xác nhận, vậy đã là sự thật ván đã đóng thuyền.
Tần Thủy San đang không ngừng oán giận Tô Miên sắp gả cho Mạc Đình Kiên, trước kia thân phận giữa cô và Tô Miên dù có chút chênh lệch, nhưng cũng không có chuyện gì to tát.
Nhưng mà, một khi Tô Miên gả cho Mạc Đình Kiên rồi, thân phận của cô ta sẽ như diều gặp gió, sau này Tần Thủy San cũng không động vào được nữa.
Vừa nghĩ như thế, Tần Thủy San lập tức buồn bực.
Mà Hạ Diệp Chi thì đang suy nghĩ một chuyện khác.
“《 Mất Thành 2》có thể quay xong trong vòng một tháng không?” Hạ Diệp Chi đang tính toán thời gian, cô hy vọng 《Mất Thành 2》 có thể mau chóng hoàn thành, như vậy cô sẽ có thời gian đi xử lý chuyện giành quyền nuôi dưỡng.
Tần Thủy San còn đang nghĩ đến chuyện Mạc Đình Kiên và Tô Miên kết hôn, Hạ Diệp Chi lại nhảy ngay qua việc quay phim, cô ta đơ người một lát, suy nghĩ vài phút mới lên tiếng: “Một tháng thì hơi khó! Nhưng một tháng rưỡi thì được.”
Đã quay được một tháng, lại thêm một tháng rưỡi là có thể hoàn tất.
《Mất Thành 2》dài hơn phần một mười tập, nhưng diễn viên chính không tham gia nhiều tổ phim cùng một lúc, hơn nữa thứ phiền phức là Tô Miên đã đi trước, quá trình quay cũng khá thuận lợi, tổng cộng có ba mươi tập, thời gian quay có thể khống chế trong vòng ba tháng.
Một tháng rưỡi… Hạ Diệp Chi lẩm bẩm lặp lại một lần.
Tần Thủy San thấy dáng vẻ cô đầy tâm sự, bèn hỏi: “Làm sao vậy? Cậu hỏi để làm gì, có chuyện gì khác à?”
“Ừ, còn có chút chuyện.” Hạ Diệp Chi thở dài, một tháng rưỡi cũng còn kịp.
Hiện tại Mạc Đình Kiên và Tô Miên còn chưa chính thức công bố tin tức, như vậy hẳn có thể chờ thêm một thời gian.
Tần Thủy San sao lại không nhìn ra Hạ Diệp Chi có chuyện khác, cô ta suy nghĩ một hồi thì nói: “Nếu cậu thực sự có việc thì có thể rời khỏi tổ kịch trước cũng không sao đâu!”
“Vậy cũng được ư?” Hạ Diệp Chi kinh ngạc nhìn Tần Thủy San.
“Có thể quay trước mấy cảnh khó, dễ thì để sau hẳn làm, như vậy sẽ không có chuyện gì.” Tần Thủy San là nhà sản xuất, mọi chuyện của tổ kịch cô đều có quyền lên tiếng.
“Tốt quá, thật sự cám ơn cậu.” Năm đó khi lần đầu tiên nhìn thấy Tần Thủy San, Hạ Diệp Chi không tài nào ngờ rằng sẽ có ngày Tần Thủy San giúp đỡ cô nhiều đến thế.
Những cuộc gặp gỡ trong đời, nhiều lúc phải là khi khó khăn nhất mới nói rõ được là thế nào.
. . . . . .
Hai người về tới thành phố chọn cảnh, lúc đến khách sạn đã gần mười giờ, họ vội vàng rửa mặt rồi đi ăn cơm, khi về thì chưa tới mười hai giờ, họ nhanh chóng rửa ráy để đúng mười hai giờ thì lên giường ngủ.
Một tháng kế tiếp, tổ kịch tiến vào thời kì quay phim hết sức khẩn trương, tất cả mọi người ai cũng quay như chong chóng, cả Hạ Diệp Chi cũng không ngoại lệ.
Lúc kịch bản không cần chỉnh sửa thì cô đi tìm việc khác để làm, không ai càng hy vọng 《 Mất Thành 2》 có thể nhanh chóng quay xong hơn cô cả.
Tháng này ai cũng mệt mỏi không chịu nổi, đã thế nội dung kịch bản phần sau còn có rất nhiều cảnh quay ban đêm, Hứa Mộ Hàn làm diễn viên chính cũng rất chuyên nghiệp, không có một lời oán trách nào, anh ta rất phối hợp với tổ kịch.
Nữ diễn viên Tương Viện thìyếu ớt hơn Hứa Mộ Hàn một chút, đất diễn lúc sau của cô khá nhiều, nhưng Hứa Mộ Hàn cực khổ hơn cô còn chưa nói tiếng nào, cô sao dám than mệt đây.
Dù sao Hứa Mộ Hàn cũng là tiền bối đi trước trong giới giải trí, là bậc kì cựu, yếu ớt đến mấy cũng không dám để lộ ra trước mặt anh ta.
Cứ như vậy, kịch bản vốn phải một tháng rưỡi mới quay xong, mà chỉ một tháng thôi đã kiên cường chấm dứt.
Đầu tháng ba, 《 Mất Thành 2》đã chính thức đóng máy!
Ngay đêm đóng máy, Hạ Diệp Chi lại mua vé máy bay bay về thành phố Hà Dương.
Bởi vì buổi tiệc đóng máy diễn ra vào lúc tám giờ, cho nên Hạ Diệp Chi mua vé máy bay lúc rạng sáng.
Hai tháng nay, tuy Hạ Diệp Chi mệt chết đi sống lại ở tổ kịch, nhưng cô vẫn khá vui vẻ. Đã cùng mọi người đồng tâm hiệp lực quay xong《 Mất Thành 2》, Hạ Diệp Chi muốn tham gia buổi tiệc đóng máy này.
Bộ phim chính thức đóng máy, tất cả mọi ai cũng mừng rỡ, diễn viên chính cũng hòa mình cùng mọi người, không khí hết sức vui vẻ.
Rượu qua ba lượt, Hạ Diệp Chi đi đến bên cạnh Tần Thủy San, nhỏ giọng thì thầm: “Tôi phải ra sân bay.”
Tần Thủy San nhìn một vòng, phát hiện mấy thằng nhóc lái xe trong tổ đều uống đến đỏ ửng cả mặt, lập tức bác bỏ suy nghĩ bảo họ đưa Hạ Diệp Chi ra sân bay, cô ta hỏi: “Gọi xe à?”
“Đã gọi rồi, cậu yên tâm.” Hạ Diệp Chi cũng vỗ vỗ bả vai Tần Thủy San: “Uống ít một chút, hẹn hò với Hứa Mộ Hàn cũng nhớ để ý đấy, đừng mới đóng máy mà đã tạo scandal.”
“Biết rồi.” Tần Thủy San uống một hớp rượu, lúc này đúng là có hơi hưng phấn, lại phiền Hạ Diệp Chi dong dài quá: “Cậu đi nhanh đi, không thì trễ chuyến bay bây giờ.”
Hạ Diệp Chi nói xong thì trở về vị trí của mình, cô nâng ly, nói: “Mọi người từ từ uống, tôi có việc gấp phải đi trước!”
“Sao lại về rồi? Uống chút nữa đi!”
“Đúng vậy, chị Hạ Diệp, sao đi sớm thế chị!”
“Đừng ồn ào, người ta có việc gấp!” Tần Thủy San vừa mở miệng thì mấy người muốn giữ Hạ Diệp Chi lại cũng không nói nữa.
Hai tháng nay, Hạ Diệp Chi rất chăm chỉ làm việc trong tổ kịch, đã giúp bọn họ không ít việc. Hạ Diệp Chi trừ là vợ trước của Mạc Đình Kiên ra thì không có mặt nào có thể chỉ trích cả.