Trong phòng tắm tràn ngập hơi nước, nóng hôi hổi.
Tóc của Hạ Diệp Chi cũng bị hơi nóng thấm ướt, sợi tóc nhuyễn mịn dính chặt trên thái dương.
Bây giờ cô đã không để tóc mái nữa, trên trán cũng chỉ có vài sợi tóc mềm như nhung bị thấm ướt, ướt thành vòng dán chặt lên trên thái dương, làm cả người cô nhìn qua càng thêm mềm mại động lòng người.
Hạ Diệp Chi ôm lấy cổ Mạc Đình Kiên, cảm thấy có chút khó thở.
“Mạc Đình Kiên, cả ngày anh đều. . . . . . nghĩ. . . . . . mấy thứ này. . . . . . anh. . . . . . ưm. . . . .” Cô còn chưa nói xong câu tiếp theo, đã bị Mạc Đình Kiên đâm sâu vào, làm cho không nói nên lời.