Hạ Diệp Chi tức giận Mạc Đình Kiên vì vậy cô ra tay khá nặng, hoàn toàn không mềm lòng chút nào.
Nhưng Mạc Đình Kiên vẫn một mực chịu đựng, khiến cho cô cảm thấy mình giống như đánh vào bịch bông, có một loại cảm giác vô lực nói không ra lời.
Cuối cùng Hạ Diệp Chi dừng tay, cô quay đầu sang một bên, không nói chuyện với Mạc Đình Kiên cũng không đánh anh nữa.
Mạc Đình Kiên cụp mắt nhìn cô, vẻ mặt hờ hững, lặng lẽ đánh giá biểu hiện của cô.
Từ hôm qua sau khi sự kiện bị lộ ra cho đến bây giờ, đây vẫn là lần đầu tiên anh nghiêm túc nhìn Hạ Diệp Chi như vậy.
Năng lực tâm lý chịu đựng và tốc độ khôi phục của cô nhanh hơn anh nghĩ nhiều, chuyện này khiến cho trong lòng anh có cảm giác thất bại dữ dội.
Hạ Diệp Chi quá kiên cường độc lập, điều này có nghĩa là sự dựa dẫm của cô đối với anh sẽ giảm đi rất nhiều.
Có lẽ vừa mới bắt đầu anh đã sai.
Anh và Trần Tuấn Tú cùng nhau lớn lên, tình cảm của anh và anh ta vô sâu đậm.
Lúc Trần Tuấn Tú lên hot search lần thứ hai, quả thật Mạc Đình Kiên đã tra được trên người Trần Tuấn Tú.
Tuy trong lòng anh vẫn cứ tin tưởng Trần Tuấn Tú nhưng anh cũng vô cùng biết rõ, người như Trần Tuấn Tú mà làm chuyện như vậy chắc chắn không phải anh ta nhất thời hồ đồ.
Đó chỉ là vừa mới bắt đầu.
Chuyện sau đó thật sự nằm trong dự đoán của anh.
Anh mặc kệ Trần Tuấn Tú, không chủ động ngả bài với Trần Tuấn Tú là vì anh muốn biết Trần Tuấn Tú còn có thể làm đến mức độ nào.
Anh cũng đã từng dự đoán có thể Trần Tuấn Tú sẽ lấy Hạ Diệp Chi làm chỗ đột phá để hành động, nhưng không nghĩ tới anh ta vừa ra tay đã tàn nhẫn như thế.
Anh nghĩ rằng cho dù Trần Tuấn Tú lợi dụng Hạ Diệp Chi đối phó với anh, anh cũng chắc chắn có thể xử lý thỏa đáng.
Nhưng bây giờ anh phát hiện.
Anh có thể xử lý thỏa đáng bất cứ chuyện gì chỉ có chuyện liên quan đến Hạ Diệp Chi là anh làm không được.
Giống như cho dù anh làm thế nào cũng cảm thấy mình làm không đủ tốt.
Hạ Diệp Chi cảm thấy người đàn ông bên cạnh vẫn luôn nhìn chằm chằm mình.
Cô mím môi quay đầu nhìn anh: “Anh…”
Nhưng vào lúc này Mạc Đình Kiêu lại nắm chặt tay cô, vẫn là vẻ mặt hờ hững như thường ngày, chỉ là dưới cằm hơi nhíu chặt kia đã tiết lộ tâm trạng lúc này của anh.
Giống như đang lo lắng không yên nhưng nhìn kỹ lại thì chẳng phát hiện được gì.
“Cậu chủ, mợ chủ đến rồi.”
Giọng nói của Thời Dũng từ phía trước truyền tới.
Hạ Diệp Chi tỉnh táo lại, cô rút tay mình ra khỏi tay Mạc Đình Kiên.
“Đến rồi.” Cô nhìn Mạc Đình Kiên, sau đó bước xuống xe đi vào biệt thự trước.
Thời Dũng cũng phát hiện được chuyện lần này bại lộ ra khiến cho mối quan hệ của Mạc Đình Kiên và Hạ Diệp Chi có phần hơi cứng ngắc.
Anh ta xuống xe nhưng phát hiện Mạc Đình Kiên vẫn còn ngồi trong xe, vội vàng cẩn thận gọi một tiếng: “Cậu chủ…”
Mạc Đình Kiên giơ tay lên, tỏ ý bảo anh ta đừng nói chuyện.
Thời Dũng không thể làm gì khác hơn là xoay người rời đi .
Chỉ là một đêm không về, lúc Hạ Diệp Chi bước vào biệt thự một lần nữa cô lại có một cảm giác mình giống như đang nằm mơ.
Cô trở về phòng mình thay đồ, sau đó lấy điện thoại ra lên mạng.
Chuyện lần này lộ ra quá đầy đủ, nhất là lại có liên quan đến Mạc Đình Kiên và Trần Tuấn Tú. Độ hot của đề tài đang tăng vọt, vào lúc này nếu như đè tin tức xuống ngược lại rất dễ phản tác dụng.
Chỉ là khi cô nhìn thấy đề tài hot search nhất kia cả người cô đều bối rối.
Cố Tri Dân…công, công khai?
Hạ Diệp Chi bối rối hồi lâu mới phản ứng lại. Cô cầm điện thoại xuống lầu tìm Mạc Đình Kiêu.
Kết quả vệ sĩ nói cho Hạ Chi Diệp biết Mạc Đình Kiêu đang ở phòng sách.
Lúc cô đẩy cửa bước vào, trong phòng nồng nặc mùi thuốc lá.
“Khụ…”
Hạ Diệp Chi bị sặc đến độ ho lên.
Mạc Đình Kiên đang đứng hút thuốc ở cửa sổ quay lưng về phía cô, anh nghe thấy tiếng ho quay đầu lại hơi sửng sốt một chút, lập tức dụi tắt điếu thuốc trong tay.
Đây vẫn là lần đầu tiên cô thấy dáng vẻ hút thuốc của Mạc Đình Kiên.
Mạc Đình Kiên nặng nề lên tiếng: “Sao thế?”
“Cố Tri Dân công khai?” Hạ Diệp Chi nói xong lại nghĩ tới Mạc Đình Kiên là một thẳng nam, có thể không hiểu “công khai” là ý gì, vội giải thích nói: “Công khai chính là…”
“Tôi biết.” Mạc Đình Kiêu ngắt lời cô, giọng điệu lạnh nhạt: “Là tôi bảo bọn họ mua hot search.”
“Hot search công khai của Cố Tri Dân?”
“Ừ.”
Hạ Diệp Chi: “…”
Mạc Đình Kiên quay người đi tới phía sau bàn làm việc, tiếp tục giải thích với Hạ Diệp Chi: “Chỉ là để cho dân mạng dời tầm mắt một chút mà thôi, qua hai ngày nữa anh ta sẽ làm sáng tỏ.”
Giọng điệu của anh bình tĩnh đến độ không có chút chập trùng nào.
Hạ Diệp Chi yên lặng một lúc mới hỏi anh: “Cố Tri Dân anh ta cũng không có ý kiến sao?”
Mạc Đình Kiên nghe vậy cũng hơi sững sờ, im lặng một lúc anh nói: “Có ý kiến thì sao?”
Tuy biết Mạc Đình Kiên là vì muốn đè chuyện của cô xuống mới làm như vậy, nhưng cô vẫn không nhịn được thông cảm với Cố Tri Dân.
Làm bạn với một người ăn tươi nuốt sống người khác như Mạc Đình Kiên, chăc chắn kiếp trước Cố Tri Dân đã không tích đức.
Lúc này điện thoại di động của Hạ Diệp Chi bỗng vang lên.
Cô cầm lấy điện thoại vừa nhìn Hạ Diệp Chi đã giật giật khóe miệng: “Là điện thoại của Cố Tri Dân.”
“Ồ.” Mạc Đình Kiên đáp lại một tiếng, trực tiếp giơ tay lấy điện thoại của cô tắt máy.
Đơn giản thô bạo hoàn toàn không do dự và hổ thẹn.
“…”
Trong lòng Hạ Diệp Chi bỗng có hơi phiền muộn.
Cô hít sâu một hơi nói: “Mạc Đình Kiên, đối với anh mà nói chỉ cần người có ích, có thể lợi dụng cho dù là bạn bè hay người thân anh cũng sẽ không nương tay phải không?”
Cô vừa nói xong câu này, không khí trong phòng trong nháy mắt trở nên cứng ngắc.
Vẻ mặt của Mạc Đình Kiên phút chốc cũng trở nên thâm trầm, trong phòng tràn ngập áp suất thấp khiến người ta nghẹt thở.
Một lúc lâu, cuối cùng Mạc Đình Kiên cũng mở miệng nói: “Trong lòng em nghĩ tôi như vậy sao?”
“Nếu không như vậy thì sao?” Hạ Diệp Chi nhếch miệng, cười mỉa mai.
Không phải cô rất buồn, nhưng trong lòng cô có khúc mắc không cởi bỏ được.
Mạc Đình Kiêu nhếch môi, trên vẻ mặt là biểu hiện nguy hiểm bão táp sắp nổi lên.
Hạ Diệp Chi cho rằng anh sẽ nổi giận, hoặc là trực tiếp phất tay rời đi.
Nhưng cuối cùng Mạc Đình Kiêu chỉ là cụp mắt nói một câu: “Sau này sẽ không xảy ra những chuyện như thế này nữa.”
Giọng nói của anh trầm thấp, không khác bình thường, nhưng sự kiên định trong lòi nói lại khiến người ta động lòng.
Sẽ không xảy ra chuyện như vậy nữa?
Là sẽ không lợi dụng cô nữa hay là sẽ không để cho cô lên hot search nữa?
Sự nghi ngờ trong mắt cô quá rõ ràng, khiến lồng ngực Mộ Đình Kiêu mắc nghẹn, trong lòng nổi giận, anh sải bước đến trước mặt cô, trực tiếp ôm cô vào lòng cúi đầu hôn xuống.
Tối qua anh đã không hề chợp mắt, không phải là hoàn toàn không có thời gian ngủ mà là căn phòng này không có hơi thở của Hạ Diệp Chi nên anh không ngủ được.
Anh đã đánh giá quá thấp vị trí của Hạ Diệp Chi trong lòng anh.
Tin tức công khai của Cố Tri Dân vừa đăng lên, các công ty truyền thông lớn đã tranh nhau đưa tin, độ hot không ngừng tăng lên.
Lúc Hạ Diệp Chi đang cập nhật vòng bè bạn, cập nhật đến status vòng bạn bè của Thẩm Lệ cô thấy: Ha ha, đàn ông!
Hạ Diệp Chi gởi tin cho Thẩm Lệ: “Hot search và tin tức là giả, rất nhanh Cố Tri Dân sẽ làm sáng tỏ.”
Thẩm Lệ chỉ u oán trả lời Hạ Chi Diệp một câu: “Đồng tính mới là tình yêu thật sự, cậu hãy suy nghĩ đến tớ một chút đi.”
Hạ Diệp Chi: “…Cậu bị kích thích đến ngốc rồi sao?”