Thẩm Lệ vẫn muốn tiếp tục hỏi nữa, nhưng cho dù cô hỏi thế nào, cô nịnh nọt thế nào, Thi Hàm cũng không nói một chữ.
Đi đến khách sạn, Thẩm Lệ nghĩ đến những người mà mình quen trong giới giải trí, cuối cùng vẫn nghĩ không ra, cô không nghĩ nhiều nữa, dù sao thì ngày mai cũng được nhìn thấy rồi.
Ngày hôm sau.
Thẩm Lệ đúng giờ thức dậy, ngồi trên xe của tổ chương trình đi đến nơi quay hình.
Loại quay hình này bình thường được quay trong phòng quay phim, nhưng xe càng đi thì lại càng cảm thấy con đường này rất quen thuộc, Thẩm Lệ phát hiện đây là đường đi đến Kim Hải.
Bên Kim Hải có phòng quay phim à?
Hình như là không có.
Cho đến khi xe dừng trước cổng ra vào của câu lạc bộ Kim Hải.
Lúc Thẩm Lệ xuống xe còn cảm thán: “Tổ chương trình các cô thật là giàu.”
Thi Hàm cười bí hiểm: “Đầu tư này có tiền.”
Nói cũng phải, Mạc Đình Kiên nhiều tiền như vậy, hạng mục anh đầu tư đương nhiên là phải phù hợp nhất, huống chi câu lạc bộ Kim Hải này còn là địa bàn của Mạc Đình Kiên nữa.
…
Kim Hải vẫn kinh doanh bình thường, bên trong vẫn có khách thường xuyên lui tới.
Thẩm Lệ rất quen thuộc đối với Kim Hải, nhân viên đi trước dẫn đường, đi theo hướng đó, cô cũng đã đoán ra được là ở phòng bao nào rồi.
Là phòng bao với ánh sáng 180 độ trên tầng cao nhất, muốn thuê phòng này thì cần phải đặt trước nửa năm.
Ở cửa đã được đặt máy quay phim.
“Bên trong có người à?” Thẩm Lệ hỏi thợ quay hình.
Thợ quay hình gật đầu, ý nói bên trong có người.
Thẩm Lệ gật đầu, biểu thị đã biết, sau đó cô gõ cửa, người bên trong lên tiếng: “Mời vào.”
Thẩm Lệ đẩy cửa đi vào, phát hiện bên trong có hai người, là đôi tình nhân Kính Giai Nguyệt và La Triệt , hai người đều là nghệ sĩ.
Cặp đôi này hoạt động trong nhiều chương trình lớn khác nhau, cũng tương đối nổi tiếng, mà lần này chương trình “Tôi và cuộc sống của tôi” không mời người đại diện, vậy chính là nói Kính Giai Nguyệt và La Triệt đảm đương vai trò người đại diện.
“Chị Lệ!”
Kính Giai Nguyệt phản ứng lại trước, lúc nhìn thấy Thẩm Lệ hơi khoa trương che miệng lại, đứng dậy đi về phía Thẩm Lệ, La Triệt cũng đi theo sau.
“Lâu lắm không gặp, chị Lệ.” Kính Giai Nguyệt bước tới và ôm Thẩm Lệ một cách quen thuộc.
Người ta đã nhiệt tình như vậy, Thẩm Lệ đương nhiên cũng phải biểu hiện nhiệt tình một chút: “Lâu rồi không gặp.”
Kính Giai Nguyệt là nghệ sĩ, mà Thẩm Lệ là diễn viên, giao tiếp với nhau không quá nhiều, nhưng về hoạt động cũng đã gặp gỡ mấy lần, nhưng cũng không qua lại nhiều.
“Chị Lệ.” La Triệt cũng đi tới bắt tay với Thẩm Lệ.
“Chào.”
Thẩm Lệ bắt tay, nhìn xung quanh, cười nói: “Hai người đến sớm thật, chị còn tưởng chị là người đến sớm nhất.”
“Vừa nghe là ghi hình ở Kim Hải, tối hôm qua em vui vẻ đến mức không ngủ được, đây là một cảnh quay hoành tráng nha…” La Triệt hào hứng nói.
Đây đương nhiên là cách nói vô cùng khoa trương có hiệu quả của nghệ sĩ, Thẩm Lệ cười cười, rồi ngồi xuống ghế.
Kính Giai Nguyệt như nghĩ ra cái gì đó hỏi Thẩm Lệ: “Hôm nay phải gặp cho được đoàn khách mời cuối cùng mà không được công bố, em tò mò chết rồi, chị Lệ biết là ai không?”
“Chị có hỏi đạo diễn rồi.” Thẩm Lệ nói lấp lửng.
Sau đó trong biểu cảm vô cùng mong chờ của Kính Giai Nguyệt và La Triệt, cô cong môi cười: “Đạo diễn không nói.”
Kính Giai Nguyệt cố làm ra vẻ tức giận: “Chị Lệ chị xấu quá đi.”
Lúc này, ngoài cửa lại có người đang đi vào.
Người đi vào lần này là hai vị khách nam độc thân, Lệ Tây Tước và Vũ Tường, hai người đều là minh tinh nổi tiếng mới ra mắt được tuyển chọn trong đội thực tập sinh, khiêm tốn lại vô cùng lễ phép.
Vừa bước vào thì đã vòng tay cúi người chào, khi ngồi xuống cũng vẫn cúi người…
Thẩm Lệ sờ eo của mình, hâm mộ bọn họ trẻ tuổi, eo vẫn còn tốt.
Hai người ngồi bên cạnh Thẩm Lệ, đây là chỗ ngồi do tổ chương trình sắp xếp, một bên là một đôi độc thân, bên kia là đôi tình nhân.