Hai người vừa ra khỏi thang máy, di động của Mạc Đình Kiên liền vang lên.
Nghe xong những gì mà người phía bên kia điện thoại nói, Mạc Đình Kiên chỉ thản nhiên nói: “Đã gặp rồi.”
Sau đó liền cúp điện thoại.
“Chuyện Ngu Tinh Nhã?” Hạ Diệp Chi thấy anh cúp điện thoại, liền quay sang hỏi anh.
Mạc Đình Kiên: “Ừm.”
Hạ Diệp Chi lại nhớ tới một chuyện khác: “Có cần thông báo cho Phó Đình Tây không?”
Lúc này, hai người đã đi ra ngoài cửa Kim Hải, Mạc Đình Kiên nhìn về phía trước: “Không cần.”
Hạ Diệp Chi theo tầm mắt của Mạc Đình Kiên nhìn qua, liền thấy Phó Đình Tây đang dựa vào xe hút thuốc, thuốc lá trên tay chưa hút được bao nhiêu lại thỉnh thoảng nhìn về phía Kim Hải, rất rõ ràng là tới chặn người.
Xem ra anh ta đã biết Ngu Tinh Nhã trở lại thành phố Thượng Hải rồi.
Hạ Diệp Chi có chút lo lắng hỏi Mạc Đình Kiên: “Có thể xảy ra chuyện gì hay không?”
Hai người đều đang bàn chuyện kết hôn, Ngu Tinh Nhã lại đột nhiên xuất hiện như thế này, có thể thấy Phó Đình Tây lúc ấy là thật sự muốn cùng Ngu Tinh Nhã kết hôn, hiện tại biến thành như vậy, Phó Đình Tây khổ sở trong lòng cũng là thật, tức giận cũng là thật, chỉ sợ anh ta nhất thời xúc động sẽ làm ra chuyện gì thiếu suy nghĩ.
Nhưng Hạ Diệp Chi nghĩ lại: “Nhưng Phó Đình Tây là luật sư, chắc hẳn là người có thể luôn duy trì sự tỉnh táo và lý trí bất cứ lúc nào.”
Mạc Đình Kiên lấy tay nhéo mặt cô, cười mà như không nói: “Vậy cũng không nói chắc được.”
Hạ Diệp Chi vẻ mặt nghi hoặc nhìn anh: “Sao lại nói vậy?”
Mạc Đình Kiên không nói gì, kéo cô về vị trí đỗ xe.
“Nếu anh cảm thấy có thể xảy ra chuyện, sao không đi khuyên nhủ anh ấy?” Hạ Diệp Chi còn quay đầu lại nhìn Phó Đình Tây, Phó Đình Tây cũng không nhìn bọn họ.
“Khuyên cậu ta đổi một người phụ nữ khác kết hôn, hay là khuyên cậu ta trực tiếp đi bắt Ngu Tinh Nhã ra?” Mạc Đình Kiên mở cửa xe ra, nhét Hạ Diệp Chi vào trong xe rồi sang phía bên kia lên xe.
Anh nhìn ra được Hạ Diệp Chi còn muốn nói nữa, ngắt lời cô: “Về nhà.”
Hạ Diệp Chi im lặng thắt dây an toàn, không nói nữa.
…
Hôm nay là ngày “Mất Thành 2” phát sóng, độ hot gần như bùng nổ, những lời khen ngợi như nước, Hạ Diệp Chi đọc bình luận, rồi đi vào phòng tắm rửa mặt.
Lúc nãy Mạc Đình Kiên về cùng cô, nhưng anh không về phòng ngủ, mà nói anh có việc nên đến phòng làm việc, Hạ Diệp Chi rửa mặt xong đi ra, Mạc Đình Kiên cũng chưa quay lại.
Đã sắp mười một giờ rồi.
Hạ Diệp Chi khoác áo đi vào phòng làm việc tìm Mạc Đình Kiên.
Cô mới vừa đẩy cửa ra, chợt nghe thấy lời kịch quen thuộc từ bên trong vang lên, cô lấy tay đẩy cửa ra một chút, lặng lẽ nghiêng đầu nhìn vào bên trong, Mạc Đình Kiên đang khoanh hai tay trước ngực, sắc mặt nghiêm túc cứng nhắc xem phim qua máy tính!
Hạ Diệp Chi lại đứng ở cạnh cửa nghe vài câu, sau khi xác định là “Mất Thành 2”, có chút buồn cười.
Chuyện mà Mạc Đình Kiên nói lại là xem “Mất Thành 2”?
Xem phim cô biên kịch rất thú vị sao? Còn nói là có việc.
Hạ Diệp Chi do dự một chút, vẫn không trực tiếp đi vào, mà lặng yên không một tiếng động đóng cửa lại, tận đến khi cô đi ra, Mạc Đình Kiên ở bên trong cũng không phát hiện ra cô, có thể thấy được anh nghiêm túc như thế nào.
Hạ Diệp Chi trở lại phòng ngủ gọi điện thoại cho Mạc Đình Kiên.
“Sao vậy?” Mạc Đình Kiên đầu bên kia rất im lặng.
Anh còn cố ý tắt máy tính mới nghe điện thoại của cô.
Hạ Diệp Chi cố ý sử dụng giọng điệu nhẹ nhàng, tràn ngập ý tứ ám chỉ hàm xúc: “Anh xong việc chưa? Khi nào anh quay về phòng ngủ, em đang đợi anh.”
“Mất Thành 2” được công chiếu sáu tập, ai biết liệu anh có xem xong rồi mới về ngủ hay không.
Người bên kia điện thoại im lặng một lát: “Còn có chút việc chưa làm xong.”
Hạ Diệp Chi: “???” Cô lại còn thua cả phim truyền hình mà cô biên kịch!