Tạ Ngọc Nam lên xe nghênh ngang rời đi.
Lưu Chiến Hằng không cười nữa, cũng yên tĩnh trở lại.
Lưu Chiến Hằng khác thường như thế, Ly suy nghĩ không hiểu anh ta đang suy nghĩ gì, cũng không dám tuỳ tiện tiến lên.
Rất lâu sau, rốt cục Lưu Chiến Hằng cũng lên tiếng: “Đi.”
Ly cũng không dám hỏi đi chỗ nào, trực tiếp đi lấy xe.
Cô ta lái xe tới.
Ly lái xe tới, đưa tay thay Lưu Chiến Hằng mở ra cửa xe ở chỗ ngồi phía sau, cung kính chờ Lưu Chiến Hằng lên xe.
Sau khi Lưu Chiến Hằng lên xe, Ly mới đi đến phía trước mở cửa xe.
Ô tô vững vàng đi trên đường, thỉnh thoảng Ly nhìn gương chiếu hậu xem phản ứng của Lưu Chiến Hằng.
Lưu Chiến Hằng quay đầu nhìn ngoài cửa sổ, tập trung tinh thần nhìn một lát, cũng không biết đang suy nghĩ thứ gì, quay đầu lại nói: “Đưa điện thoại cho tôi.”
Trước khi Lưu Chiến Hằng từ bên trong đi ra, đã bị Mạc Đình Kiên đưa đến nơi này, trên người anh ta thứ gì cũng không có.
Ly nghe vậy lập tức đem điện thoại đưa cho Lưu Chiến Hằng.
Lưu Chiến Hằng mở web ra, nhìn chằm chằm vào màn hình một lúc lâu mới giơ tay đánh ra hai chữ “Tạ Sinh” ở trên thanh tìm kiếm.
Sau khi đánh xong hai này, liền hiện ra tin tức có liên quan đến Tạ Sinh.
Đã lên trang đầu, lấn át tất cả các tin tức trên internet khác liên quan đến Tạ Sinh.
Ai cũng đều có tâm lý tò mò.
Nguyên nhân cái chết của Tạ Sinh, cũng đã được thông báo với truyền thông, chẳng qua không thanh thế to lớn giống như bây giờ mà thôi.
Tạ Sinh vẫn luôn ở nước ngoài, tuy là nhà từ thiện nổi tiếng quốc tế, trong nước mặc dù rất nhiều người biết ông ta, nhưng sự chú ý lại không quá cao.
Bởi vậy, tin ông ta chết truyền đi, mọi người cũng chỉ là xem qua loa, không gây ra chú ý gì nhiều.
Mà lần này, tin tức Tạ Sinh không chết vừa truyền ra, liền đưa tới sự chú ý khá cao.
Ai cũng có tâm lý tò mò, một người lúc đầu đã chết, lại được báo đưa tin vậy mà còn sống.
Loại tình tiết mơ hồ này chỉ xuất hiện ở trong phim truyền hình vậy mà lại xảy ra trong hiện thực, tự nhiên khiến tất cả mọi người sinh ra lòng hứng thú.
Lưu Chiến Hằng xem một xong một lượt, phát hiện các phóng viên nhà báo đều có lời giải thích riêng, nhưng đại khái đều giống nhau, chỉ khác nhau vài chi tiết nhỏ.
Xem tới xem lui vẫn không có chứng cứ chứng minh Tạ Sinh còn sống trở về.
“Tin tức đầu tiên đưa ra vào lúc nào?” Lưu Chiến Hằng để điện thoại di động xuống, hỏi.
Ly vừa lái xe, vừa phân tâm trả lời vấn đề của anh ta: “Chắc là sáng sớm ngày hôm qua, nếu như muốn cụ thể tôi sẽ đi thăm dò, cũng rất dễ dàng tra ra được.”
“Là có tính toán trước.” Lưu Chiến Hằng không đầu không đuôi nói một câu như vậy.
“Ý của tiên sinh là…” Ly không quá chắc chắn hỏi lại: “Tin tức này là có người cố ý phát tán ra?”
Lưu Chiến Hằng không trả lời, Ly lại tự mình đoán được: “Vậy có thể nói tin tức này là giả hay không?”
Lưu Chiến Hằng chỉ hỏi: “Cô cho là thế nào?”
Ly dừng một chút, lập tức lắc đầu: “Tôi cũng không biết.”
“Lúc đầu tôi cũng rất nghi ngở tính chân thực của chuyện này, dù sao ban đầu là chúng ta…” Ly lướt qua ở giữa không nói, ngậm miệng lại.
“Không cần thiết lộ ra tin tức như thế lớn.” Giọng nói của Lưu Chiến Hằng âm trầm, giống như là có thể tạo ra băng.
Giữa ban ngày, Ly cảm thấy đáy lòng đột nhiên nảy lên một cái.
Cô ta không khỏi nhớ lại cái ngày Tạ Sinh bị chết đó.
Cô ta thật sự không thể nào tưởng tượng, Tạ Sinh lại có khả năng còn sống.
Nhưng chắc chắn tiên sinh sẽ không sai.
Tạ Sinh người này không hề vô hại giống như vẻ bề ngoài, ngược lại ông ta vô cùng có thủ đoạn.
Lưu Chiến Hằng từng thay ông ta làm rất nhiều chuyện không thể lộ ra ngoài ánh sáng.