Anh À! Hứa Với Em Rằng Anh Sẽ Mãi Yêu Em Nhé

Chương 12: Chương Nơi tình yêu chớm nở





3 ngày sau
Trong khi hắn và Ren ở nhà chằn chọc thì Tại bệnh viện nó đã tỉnh đc 1 lúc khi bác sĩ gọi cho Ren và hắn thì cả hai hung hăng lái xe đến bệnh viện phóng như bay ( phóng thế này chắc xảy ra tại nạn quá )
Khi đến bệnh viện cả hai người nhanh đi đến phòng bệnh của nó rồi đá tung cả cánh cửa, hai người gấp gáp hỏi
- Em/ Mun có sao ko- cả hai đồng thanh
- Ko sao hai người đừng lo - nó nói giọng có đôi phần trấn an hai người
Bây giờ nhìn nó xanh xao đi nhiều, nó ốm quá nhìn nó mà Ren đau như cắt còn đối vs hắn thì như muốn xé đứt ruột ra.
Thấy ko khí bắt đầu khó chịu nó nói
- Khi nào mình đc xuất viện - nó nói giọng nhí nhảnh
- Còn lâu - đồng thanh tập 2
- Huhu.... mọi người ko thương Mun, ko quý Mun , ko yêu Mun
- Ko ko mình thường Mun, quý Mun, Yêu Mun nhiều hơn Mun nghĩ đó thế nên chịu khó nằm 3 ngày nữa thui là xuất viện ha ngoan nha - ren nói giọng cưng chiều
trong lúc đó có một người vô cùng tức tối quát

- Ê cô kia cô nói thương hay quý Mun tôi ko nói làm gì đằng này cô nói yêu Mun là sao, chỉ có mình tôi ms đc yêu Mun thôi - hắn gằng giọng ns
- Thì sao anh nghĩ Mun là của anh chắc, trong lúc nguy nhất thì anh có ở bên cô ấy đâu, anh có quyền gì mà nói chứ - Ren tức mình nói
- Cô...Cô..-hắn ngẹn lại ko ns đc gì
- Sao ..sao ns trúng tim đen rồi chứ gì
- Thôi đi , chuyện đã qua nhắc lại làm gì - nó nói giọng hơi buồn
Khi nghe thấy hắn ns vậy quả thực trong lòng cô rất vui nhưng nhớ đến lúc hắn bỏ cô thì lòng cô lại đau như cắt quả thực thì tình cảm của cô lúc này đang rất rối bời ko thể kết luận đc gì
Rồi mọi người tiếp tục trò chuyện thì bỗng Ren bỏ về vì có chuyện gấp ( chị ý cố tình đó ), lúc này trong phòng bệnh chỉ còn nó và hắn, ko khí lúc này bỗng ngột thở đến khó chịu.
- lúc đó tôi bỏ em , em có oán tôi ko - hắn mở lòi giọng hơi buồn
- tôi ko có gan mà đi oán anh đâu- nó nói giọng khinh bỉ
Thấy nó có thái độ như vậy mà lòng hắn nghẹn lại như muốn òa khóc lên
- vậy tôi xl , nếu tôi bik em ...

chưa để hắn nói hết câu nó đã chen vào
- anh đừng ns nữa, tôi ko muốn nhắc lại, thực tình lúc này tôi rối bời lắm rồi, anh dừng lại đi có đc ko, tôi bik anh ko hề yêu tôi chỉ vì muốn đẩy mạnh quan hệ giữa 2 nhà mà thôi. Thực tình chỉ vì mối quan hệ này mà anh phải hy sinh cả tình yêu của mình hay sao ?
Thấy nó nói vậy mặt anh trầm xuống anh nghĩ " thì ra cô ấy chỉ nghĩ mình yêu cô ấy chỉ vì muốn giúp cho qhệ giữa hai nhà trở lên tốt đẹp thôi sao " rồi hắn nói
- Em đã sai rồi, tôi yêu em thật lòng thực ra cái hôn ước này là do tôi đề nghị ba mẹ mình, vì tôi yêu em từ rất lâu rồi, nếu em còn nhớ cậu bé bị lạc đó thì đó chính là tôi , tôi đã yêu em kể từ cái lần đó rồi.
nói đến đó hắn chạy đi ra ngoài
Ở trong phòng, cô sững người, cô nghĩ " thì ra cậu bé đó là anh sao, người mà em yêu bấy lâu là anh sao, mối tình đầu mà em trân trọng nhất chính là anh sao." nó chưa kịp suy nghĩ gì thì liền chạy ra đuổi theo hắn, trên đôi chân nhỏ bé ko có cái gì đi vào , nó chạy chân đất ra đuổi theo hắn.
Thấy hắn đang định lên xe thì cô hét to
- Đừng, đừng đi mà em còn chưa nói vs anh là em yêu anh nữa sao anh lại bỏ đi.
Vừa dứt câu cô liên khụy xuống nc mắt iếp tục tuôn rơi.
Nghe thấy câu cô vừa nói anh vui mừng chạy đến chỗ cô thật nhanh. Đến chỗ cô anh bế cô lên liền ns
- Thật sao, em yêu anh thật sao, sao em ko ns cho anh nghe - giọng hắn vui mừng ns
- Ư...anh hư lắm chưa để em nói anh đã chạy đi rồi - nó nói giọng phũng phị
hắn chẳng nói gì nữa mạnh mẽ chiếm đoạt lấy môi nó, hắn lấy lưỡi mình luồn lóc những chỗ ở trong miệng nó, kết thúc nụ hộn, nó kiệt sức hít thở ko đều tham lam hít hết ko khí
Trong ko gian mờ ảo, có hai người vẫn đang tình tứ ở bên nhau