Điền Tâm Niệm tự mình nói, không nhìn thấy sắc mặt của sắc mặt của Ân Diệc Phong đã càng ngày càng đen, trên trán sớm đã nổi gân xanh, thuốc
mỡ ở trong tay đều đã bóp thay đổi hình dạng, “Em đem hôn nhân thành cái gì! Trò đùa sao! Trước đây hồ đồ lên giường đàn ông xa lạ, kết hôn chớp nhoáng còn muốn lý hôn chớp nhoáng? Em xác định mình năm nay hai mươi
bốn không phải là mười bốn? Sao ngây thơ như vậy! Em nếu như muốn ly hôn tôi bây giờ tác thành cho em!”
“Anh lời này là có ý gì, chẳng lẽ anh đối với hôn nhân không trung thành còn để ý tới!”
Điền Tâm Niệm không dám tin nhìn anh, “Em đã nhịn anh rất lâu rồi,
thế nhưng anh chẳng biết bớt phóng túng trái lại ngày một thậm tệ hơn!
Báo cũng đăng lên cả! Hôn nhân của chúng ta cho tới bây giờ không phải
do anh làm chủ, anh nghĩ rằng trong lòng của em thực sự dễ chịu sao,
người phụ nữ nào không hy vọng có một chồng thương yêu chung tình với
mình, người phụ nữ nào không khát vọng cả cuộc đời một đôi tốt đẹp,
nhưng chỉ nghĩ liền có thể trở thành là hiện thực sao, em biết anh đối
với em không có tình cảm, đối với anh, tối thiểu, hy vọng anh có thể tôn trọng em, yêu cầu này quá đáng sao? Em không muốn cùng phụ nữ khác đồng thời có chồng mình, chẳng lẽ có sai sao? Thế nhưng những thứ này anh có thể làm được sao? Anh căn bản không làm được, anh đã không làm được,
hãy buông tha em đi, hãy buông tha em đi!” Điền Tâm Niệm rốt cục nói
thẳng tất cả nén ở trong lòng sau khi kết hôn ra, vì mẹ và công ty, cô
đã chận lại cả đời hạnh phúc của mình, tại đây trong cuộc hôn nhân không có yêu, cô chỉ muốn giữ lại một chút tôn nghiêm cuối cùng.
Mặc dù tâm tình của cô không ổn định, nói năng có chút lộn xộn, nhưng Ân Diệc Phong vẫn bắt được trọng điểm trong lời nói cô, hai tay trên
đầu gối buông ra khép lại rồi buông ra, sau cùng vừa bất đắc dĩ vừa buồn cười nhìn cô nói, “Anh lúc nào đối với hôn nhân không trung thành, nói
phải có chứng cứ, em thấy anh cùng bọn họ lên giường lúc nào? Em thấy
thân thể của anh vượt quá giới hạn?”
Anh hỏi ngược lại làm cho Điền Tâm Niệm ngẩn ra, có chút chần chờ lại không dám tin hỏi, “Lẽ nào... Anh không có chạm bọn họ? Làm sao có
thể! Báo cũng đăng lên hết, hơn nữa lần trước ở U Tình là em chính mắt
nhìn thấy.”
Ân Diệc Phong nhướng mày, châm chọc hỏi, “Em thấy cái gì?”
“Anh...” Cô nhìn thấy bọn họ rất thân mật, thấy người phụ nữ xuất
hiện ở trong gian phòng đó, cô quả thực không nhìn thấy bọn họ xảy ra
quan hệ, nhưng mà cô cũng không tin phụ nữ đưa tới cửa anh không nhận.
Thông minh như Ân Diệc Phong làm sao sẽ không biết cô suy nghĩ trong
lòng, bật cười một tiếng, “Anh không giống với em, anh còn không có đói
khát đến tất cả phụ nữ đưa tới cửa đều tiếp thu, anh thích sạch sẽ.”
Gương mặt Điền Tâm Niệm không xác định, nhìn dáng vẻ của anh lại
không giống như là lừa gạt cô, thực ra anh cũng không có cần phải lừa
gạt cô, anh nếu muốn muốn như thế nào cô cũng không ngăn cản được.
Vẻ mặt Điền Tâm Niệm rất là rầu rỉ, chẳng lẽ anh thật không có? Còn có cái gì gọi không giống với cô, anh mới là đồ đói khát đó!
Tay phải đặt ở bên mép, Ân Diệc Phong hắng giọng một cái, có chút
không được tự nhiên nói, “Hôn nhân không phải là trò đùa, anh mặc dù
không hài lòng, nhưng mà đã thành sự thật, anh sẽ cố gắng hoàn thành
trách nhiệm của một người chồng, tối thiểu anh sẽ trung thành với cuộc
hôn nhân này.”
Giọng Ân Diệc Phong mơ hồ, biểu tình trên mặt rất là không được tự
nhiên, nhưng mà Điền Tâm Niệm vẫn là nghe rõ ràng lời của anh, có chút
không dám tin tưởng nhìn anh, thật bất ngờ anh lại nói ra được lời như
vậy, ngẫm lại từ kết hôn đến bây giờ, bỏ ra anh có thể vượt quá giới hạn không nói, anh đối với cô cũng tốt, đưa cô đi bệnh viện, sẽ ở lúc ngã
bệnh chăm sóc cô, biết cô nằm viện, sớm gấp trở về.
Thật chẳng lẽ như theo như lời Lăng Hữu, cái người đàn ông khó chịu này luôn luôn dùng lạnh lùng che giấu tâm tình của mình?
Cô không khống chế được muốn cười, thấy có chút ngây thơ!
Ân Diệc Phong không được tự nhiên nghiêng mặt sang bên, nghe được
tiếng cười của cô con ngươi chim ưng trừng, “Còn em nữa, thu tâm tư lệch lạch của mình lại, hôm hôn lễ xém cùng đàn ông khác đào hôn, nghĩ quá
trớn không coi là đi quá trớn sao, lại để cho anh phát hiện em đối với
người nào tà tâm không chết, xem anh như thế nào chỉnh đốn em.”
Phốc ——
Điền Tâm Niệm một chút cũng không có bị anh hù được, ngược lại, không thể ngừng cười nhìn mặt của anh ửng đỏ…