Ân Sủng Của Tạo Hoá

Chương 122: PN: Lộ Tư Kình x Tề Đồng (1)




Lộ Tư Kình có một group chat gia đình trên WeChat, trong đó có ba người, cô và cha mẹ cô.

【 Ba mẹ, con có người yêu mới, cuối tuần này sẽ đưa em ấy về nhà ăn cơm. 】

Sau khi cô gửi xong tin nhắn thoại này liền vội đi.

Bận rộn đến tận trưa mới uống được một ngụm nước, vừa uống nước vừa trả lời tin nhắn của Tề Đồng, gửi mấy biểu tượng cảm xúc thỏ con hung hăn hôn, sau đó mở group gia đình xem cha mẹ mình trả lời thế nào.

Lộ mẹ: 【 Ai nha, đây là chuyện tốt, sao trước đó không nghe con nhắc tới, đối phương là người thế nào có thể nói cho mẹ biết không? Gia cảnh ra sao? Cậu ta làm nghề gì? 】

(*Như đã chú thích trước đó thì trong tiếng Trung, nàng và hắn đều gọi là [tā] và ở đây Lộ Tư Kình gửi tin nhắn thoại nên Lộ mẹ không biết đó là một cô gái.)

Lộ cha: 【 Ai vậy, đừng nói là lại yêu xa nữa nha? Trông thế nào? Có ảnh chụp không gửi cho ba xem với, ba sẽ kiểm tra cho con. 】

Lộ Tư Kình gửi tin nhắn thoại trả lời: 【 Là phú nhị đại, tự mình mở phòng làm việc, kiếm được rất khá. Không phải yêu xa, con gặp mặt em ấy suốt. Không có ảnh chụp, đừng gấp, cuối tuần con đưa người về cho ba mẹ gặp không phải sẽ biết trông thế nào sao? Dù sao cũng rất khả ái, bao đáng yêu, đảm bảo hai người vừa lòng. 】

Lộ mẹ: 【 Ai da Tư Kình nhà chúng ta đúng là có năng lực, thấy con mỗi ngày bận rộn công việc như vậy còn tưởng rằng không có thời gian yêu đương chứ. Không ngờ không chỉ biết nói mà còn biết làm nha. Phú nhị đại à...... Vậy bình thường cậu ta thích ăn gì? Cơm nhà chúng ta có hợp khẩu vị cậu ta không? 】

Lộ cha: 【 Tự mở phòng làm việc sao? Vậy cũng tốt, có thể hỗ trợ cho công việc của con, khi cần tra án cũng có thể giúp con một tay. 】

Lộ Tư Kình bị chọc cười: 【 Ba mẹ, có phải hai người nghĩ quá xa rồi không? Yên tâm đi, tuy là phú nhị đại nhưng tính tình con gái nhà người ta rất tốt, con nấu cho bát mì thôi cũng ăn mê say, rất dễ nuôi.】

Lộ mẹ: 【 Vậy là tốt rồi, một cô gái thật dễ nuôi......】

Lộ Tư Kình bật đến tin nhắn thoại này, Lộ mẹ đang nói đột nhiên im bặt, chưa kịp nói xong thì dường như nhận ra có điều gì đó không ổn, đang cố gắng tiêu hoá.

Qua một lúc lâu, Lộ Tư Kình từ căng tin trở về mới thấy Lộ mẹ đại diện lên tiếng:【 Tư Kình à, mẹ không nghe lầm chứ? Con gái? Có phải đúng là cái mẹ đang nghĩ không? 】

Lộ Tư Kình chém đinh chặt sắt: 【 Đúng vậy, con gái, tên Tề Đồng, là bạn gái của con. 】

"Chị Lộ, chị xem hai chiếc cà vạt này, màu nào hợp với chú?"

Tề Đồng vừa mới mua một chiếc mũ và túi xách lấy lòng Lộ mẹ lại bắt đầu lựa chọn quà tặng Lộ cha.

Lộ Tư Kình đứng bên cạnh cô, vì hôm nay là ngày nghỉ nên cố ý trang điểm hoa hòe lộng lẫy đi vào trung tâm mua sắm cùng Tề Đồng, cùng nhau hẹn hò.

Lộ Tư Kình mang một đôi giày không tính là cao gót, chỉ cao chừng năm cm, đã tém lại khá nhiều, Tề Đồng cũng mang một đôi giày da cao gót, hai người đi sát cạnh nhau.

Khi Tề Đồng hỏi Lộ Tư Kình, tầm mắt cô chuyển sang, vô tình hữu ý thế nào lại đặt ngay vào đôi môi hồng bóng mềm như kẹo của Lộ Tư Kình.

Bỗng nhiên nhớ lại lúc ngồi trong xe vừa rồi, Lộ Tư Kình đè cô xuống ghế, hôn đến nghiêng trời lệch đất, suýt nữa thì cả hai không xuống xe được.

Tề Đồng đỏ mặt sửa sang quần áo của mình, Lộ Tư Kình giúp cô dặm lại lớp trang điểm, dặm dặm rồi lại bắt đầu hôn hôn.

Trước kia chưa từng nghĩ sẽ có đam mê mãnh liệt với người cùng giới thế này, Tề Đồng cũng không biết trên người Lộ Tư Kình có khí thế gì mà khiến cô không dám kháng cự, cam tâm tình nguyện đầu hàng.

Mà hôm nay, Lộ Tư Kình bỏ đi cảnh phục, khoác lên người trang phục ngày thường, trong sự anh khí còn mang theo vẻ xinh đẹp, khiến tim Tề Đồng đập không ngừng nghỉ.

Cô vừa quay đầu lại, ánh mắt đã bị đôi môi vừa mới nhấm nháp qua của Lộ Tư Kình chế trụ.

Lộ Tư Kình thấy cô ngây người, nghiêng người về trước, gần như ôm cả người cô vào lòng, đặt một nụ hôn dịu dàng lên chóp mũi cô.

Tề Đồng bị cô ấy chọc, phục hồi tinh thần, kháng nghị nói: "...... Chị Lộ, bị dính son môi của chị rồi."

Dù ngoài miệng Lộ Tư Kình chê bai việc Tề Đồng gọi cô là "Chị" quá mức buồn nôn, nhưng trong lòng thích thú đến cỡ nào Tề Đồng đều nhìn ra được.

Miệng chê nhưng thân thể lại thành thật, không câu nào chuẩn xác hơn câu này để miêu tả Lộ Tư Kình.

Để Lộ Tư Kình vui vẻ, dù có bị chê là buồn nôn thì Tề Đồng cũng quyết không thay đổi.

Lộ Tư Kình dùng đầu ngón tay lau đi vết son trên chóp mũi Tề Đồng, "Lấy cái màu xanh sẫm đi, ba tôi là hình cảnh về hưu, chắc ông ấy không chịu đựng nổi màu cam đó đâu."

Lúc này Tề Đồng mới biết, thì ra là Lộ Tư Kình kế thừa nghề nghiệp của cha mình.

"Chú cũng là hình cảnh à......"

Lộ Tư Kình còn chưa lau xong mũi cho Tề Đồng đã kéo cô ấy đến một góc tường, ra vẻ như chị cảnh sát đang muốn kiểm tra giấy tờ tuỳ thân, chặn cô ấy lại dò hỏi: "Thế nào? Rốt cuộc là trước đây em làm bao nhiêu chuyện xấu mà bây giờ lại sợ cảnh sát như vậy?"

Tề Đồng thấy chị nhân viên trong cửa hàng ý vị sâu xa mà nhìn hai người, mặt cô liền ửng đỏ, đẩy vai Lộ Tư Kình nới ra khoảng cách, hạ giọng nói:

"Em sợ chị làm gái thẳng ba mươi năm, đột nhiên lại đưa bạn gái trở về, người nhà chị không chấp nhận được! Ba chị sẽ không trực tiếp ném em xuống lầu chứ? Hơn nữa...... Ở bên ngoài đừng làm như vậy!"

Lộ Tư Kình thấy Tề Đồng thật sự thẹn thùng, đến cả vành tai cũng đỏ ửng lên, không bắt nạt cô ấy nữa, vừa lòng đứng thẳng dậy, cười nói: "Dữ quá đi, thỏ con nóng nảy cũng biết cắn người?"

Tề Đồng tức giận trừng cô, cầm cà vạt đi tính tiền.

Mua một đống lớn quà tặng để vào xe, bộ phim định xem sắp bắt đầu, hai người cùng nhau đi lên lầu năm.

Đến rạp chiếu phim ở lầu năm, còn mười lăm phút nữa phim mới được chiếu, Tề Đồng kéo Lộ Tư Kình đi mua kem ốc quế, dự định vừa ăn vừa chờ đợi.

Tề Đồng cũng không hỏi ý Lộ Tư Kình, trực tiếp mua một kem dâu và một kem matcha, khi nhân viên đưa đến, cô lấy kem matcha đưa cho Lộ Tư Kình.

Lộ Tư Kình hỏi Tề Đồng: "Sao em biết chị thích matcha?"

Mắt Tề Đồng mở to, nghĩ rằng mình mua sai rồi, "Trước đó nhiều lần em nhìn thấy chị ăn hay uống gì đều chọn vị matcha, em tưởng chị cũng thích ăn kem vị matcha. Không thích sao? Nếu không thích thì em đi đổi cho chị cây khác."

Lộ Tư Kình nhìn cây kem vị dâu tây đã bị cắn một miếng trong tay Tề Đồng, nói: "Tôi thích dâu tây."

Tề Đồng: "Vậy, để em đi mua dâu tây cho chị."

"Tôi cắn một miếng của em được không?"

"À......"

Tề Đồng ngoan ngoãn dâng lên cây kem của mình, Lộ Tư Kình cắn một ngụm, vị dâu tây thơm thơm ngọt ngọt, giống hệt với hương vị đôi môi của Tề Đồng.

"Ngon lắm." Lộ Tư Kình nói, "Trước đây không biết là vị dâu tây ngon như vậy, lần sau chúng ta sẽ ăn hai cây kem dâu tây."

Tề Đồng lén nhìn Lộ Tư Kình, vẫn cảm thấy không thể tưởng tượng.

Bây giờ mình đang hẹn họ với cảnh sát Lộ...... Tề Đồng thầm nghĩ, hơn nữa còn sắp ra mắt phụ huynh.

Nhớ đến khi hai người vừa quen biết nhau, bởi Trì Ngộ và Nhiễm Cấm đang trong giai đoạn căng thẳng, hai người cũng là như nước với lửa.

Không ngờ chưa bao lâu, đến cả chuyện thân mật nhất hai người cũng từng làm vài lần.

"Đang nghĩ gì vậy?" Lộ Tư Kình gõ gõ đầu cô, "Đang ở với tôi còn thất thần?"

Không thể trách Tề Đồng sợ cô ấy, Lộ Tư Kình thường xuyên bày ra bộ dạng "Thành khẩn khai báo sẽ được khoan hồng", lá gan Tề Đồng lại bé, chỉ sợ mình nói sai câu nào đó lại bị đè xuống khi dễ ba ngày ba đêm.

Mà Lộ Tư Kình luôn có thể trực tiếp và chính xác nhắm thẳng vào tử huyệt của cô, không phải Tề Đồng sợ bị Lộ Tư Kình khi dễ, mà là sợ một khi bắt đầu, cô sẽ không cách nào ngừng lại được như thể bị dính lời nguyền*.

(*Có lẽ Lộ Tư Kình đã thuê Phó Uyên Di từ "Chuyện ta không biết" chạy qua ếm bùa lên người Tề Đồng, đại loại như "còn xuống giường được thì chưa dừng lại", chứ mình không nghĩ ra cách giải thích nào khác.)

"Không thất thần, thật sự không có!" Tề Đồng gấp gáp thề thốt.

"Thật sao?"

"Vừa rồi em cũng là nghĩ đến chuyện của chị...... Nghĩ đến chuyện của chị chắc không tính là thất thần phải không?"

"Hửm? Nghĩ đến chuyện của tôi? Chuyện gì của tôi?"

Đừng nhìn ngày thường là Tề Đồng sợ Lộ Tư Kình, nhưng bản thân Lộ Tư Kình đã sớm phát hiện ra rằng mọi cảm xúc của cô đều xoay quanh Tề Đồng.

Từ trước đến nay, Tề Đồng luôn ở trong tình trạng bị "Áp chế", cho nên mới không dám làm trái lời cô —— ít nhất ngoài mặt là như vậy.

Nhưng thật ra trong lòng Lộ Tư Kình luôn có một nghi vấn, rốt cuộc là Tề Đồng thật sự thích cô, cùng cô bẻ cong lẫn nhau, hay chỉ là vì sợ hãi mà chấp nhận hẹn hò với cô?

Khi ý tưởng này xuất hiện trong đầu, Lộ Tư Kình cảm thấy mình đúng là lo lắng thái quá.

Sau tất cả thì Tề Đồng vẫn nhớ được khẩu vị của cô, hơn nữa, hai người còn cực kỳ ăn ý trên giường, ăn ý đến mức không ai trong hai người họ tỏ ra bối rối hay phản cảm, ngược lại còn mê đắm trong sự mới mẻ và vui sướng này, mỗi ngày đều tràn đầy năng lượng khám phá lẫn nhau.

Thậm chí có thể nói, Lộ Tư Kình rất chắc chắn, Tề Đồng rất thích thân mật cùng cô, hiểu cô hơn tất cả những người yêu trước đó, rất biết cách lấy lòng cô.

Nhưng...... Những điều em ấy có thể làm, FWB* cũng có thể làm được mà?

(*FWB là từ viết tắt của cụm Friends With Benefits, đây được xem là một mối quan hệ "trên mức thân thiết" giữa hai người bạn thân với nhau. FWB được ra đời dựa trên nguyên lý tối hậu: [Tình bạn + Tình dục] nhưng không phải [Tình yêu])

Lộ Tư Kình mang theo tâm sự này trong suốt thời gian chờ đợi câu trả lời của Tề Đồng.

Nhưng Tề Đồng lại nói: "Phim chiếu rồi, chúng ta đi thôi."

Nói xong, kéo Lộ Tư Kình đi vào phòng chiếu.

Vì buổi hẹn hôm nay, Tề Đồng cũng cố ý trang điểm, gần như là dốc hết vốn liếng giữ nhà của mình.

Mái tóc xoăn mềm xoã tung cùng chiếc váy xinh xắn làm cô trông như một đoá hoa nhài thuần khiết.

Tề Đồng xếp hàng chờ soát vé, Lộ Tư Kình biết miệng Tề Đồng không thể nhàn rỗi, lát nữa xem phim phải ăn chút gì đó, rất chu đáo đi mua đồ ăn vặt và đồ uống.

Trong lúc Tề Đồng chờ đợi, vai cô bị chạm nhẹ.

Cô quay lại nhìn, thấy hai nam sinh đang mỉm cười, một người trong đó lấy bắp rang bơ trong tay đưa cho cô.

"Chào chị, tôi mời chị ăn bắp rang, chúng ta trao đổi WeChat được không?"

Đúng lúc Lộ Tư Kình trở về nhìn thấy cảnh này, chửi thầm trong lòng.

Dám đến gần bạn gái tôi? Bà đây còn chưa chết đâu!

Lộ Tư Kình chuẩn bị phát tác, Tề Đồng nhanh chóng ôm lấy cô ấy, bám dính vào cánh tay cô ấy, nói với hai người kia: "Tôi có bạn gái rồi, xin lỗi!"

Hai người kia sửng sốt, Tề Đồng không nói thêm gì nữa, kéo Lộ Tư Kình đen mặt chạy đi soát vé.

Khi hai người bước vào phòng chiếu, đèn đã được tắt và trên màn hình bắt đầu chiếu đoạn quảng cáo đầu phim.

Trong suốt đường đi, Tề Đồng luôn nắm tay Lộ Tư Kình, chỉ cô bậc thang nằm ở đâu, cẩn thận tìm ghế ngồi tình nhân của họ trong rạp chiếu phim tối đen.

Lộ Tư Kình thấy Tề Đồng dịu dàng ân cần như vậy, cơn tức giận có thể bùng nổ xuyên qua cả trần của rạp chiếu phim cũng vơi đi một chút.

Ghế tình nhân của rạp chiếu phim này được bố trí ở ba hàng cuối, là một chiếc sô pha lớn rất thoải mái, hai người giống như đang ngồi trong khoang tàu vũ trụ, có một bàn để đồ ăn vặt có thể xếp lại một bên, chính xác là thế giới ấm áp của hai người, dù là hàng xóm kế bên cũng không thể quấy rầy.

Từ khi Lộ Tư Kình được đưa vào ngồi trong ghế tình nhân, hai người đều ngồi dựa sát vào nhau, Tề Đồng cũng không buông tay cô ra.

"Em đang làm gì vậy?" Lộ Tư Kình lấy đồ ăn vặt và nước uống đang ôm trong ngực đặt lên bàn, trêu chọc Tề Đồng, "Sợ cảnh sát nhân dân như tôi vì bạn gái mà đánh nhân dân à? Không có đâu."

Tề Đồng nói: "Không phải, em chỉ là...... chỉ muốn nắm tay chị thôi."

Một câu ngắn ngủi, Tề Đồng lại càng nói càng nhỏ, gần như bị che mất bởi hiệu ứng âm thanh Dolby lan toả.

Lộ Tư Kình quay đầu nhìn cô ấy, thấy cô ấy cũng đang nhìn mình, trong đôi mắt to tròn dễ thương ấy rõ ràng mang theo tình yêu sâu sắc.

Lộ Tư Kình nhộn nhạo trong lòng, đang chuẩn bị tiến lên thì đột nhiên có một đôi nam nữ đi tới, nhỏ giọng hỏi họ:

"Xin rỗi đã quấy rầy, cho hỏi chúng tôi có thể đổi chỗ với hai người không?"

Nếu là giữa ban ngày, nhất định bọn họ sẽ phát hiện vẻ mặt như muốn ăn tươi nuốt sống của Lộ Tư Kình.

Rạp chiếu phim tối tăm đã che lấp hết lửa giận của Lộ Tư Kình, khiến họ can đảm tiếp tục nói: "Chúng tôi muốn mua ghế đôi nhưng đến muộn không mua được, chỉ mua được ghế thường. Có thể...... Hắc hắc."

Đôi tình nhân nọ cùng cười, lộ ra vẻ mặt "Cô hiểu mà".

Ý tứ rất rõ ràng, bọn họ thấy Lộ Tư Kình và Tề Đồng hai người phụ nữ ngồi ở ghế tình nhân rất lãng phí, không bằng đổi với bọn họ.

"Làm ơn, làm ơn đi mà!"

Lộ Tư Kình còn chưa kịp mở miệng, Tề Đồng đã trực tiếp từ chôi: "Không đổi."

Năm ngón tay Tề Đồng đan vào tay Lộ Tư Kình, tựa đầu vào vai cô ấy, thân thể mềm như bông dán vào người cô ấy, nói: "Chúng tôi cũng là người yêu, phải đặt đồng hồ báo thức mới mua được ghế tình nhân này."

Cặp đôi kia thức thời rời đi, bộ phim cũng bắt đầu.

Tề Đồng vẫn không rời khỏi vai Lộ Tư Kình.

Lộ Tư Kình hơi tò mò cúi đầu nhìn cô ấy.

Tề Đồng ngước mắt, ánh sáng dường như đều tụ hội trong đôi mắt long lanh như cún con của cô, "Em có thể dựa vào chị mãi không?"

Lộ Tư Kình mơ màng nghĩ, thì ra, Tề Đồng không chỉ là chú thỏ con vừa đụng đã mềm mà còn là người ngoài lạnh trong nóng.

Cảm giác hẹn hò với một cô bé thật là diệu kỳ......

"Đương nhiên có thể." Lộ Tư Kình thẳng lưng để cô tựa vào thoải mái hơn.

Nhưng Tề Đồng không muốn Lộ Tư Kình xem phim mà giống như đang ở trong quân đội, kéo cô ấy dựa vào lưng ghế sô pha, thoải mái rúc vào nhau.

"Người chị Lộ thơm quá à......" Tề Đồng không chỉ nắm tay cô, mà còn vùi vào ngực cô.

Lộ Tư Kình: "......"