Ăn Sạch Đại Thần Cường Hãn

Chương 1




Hôm nay là ngày công ty trò chơi JG chính thức ra mắt game online “Võ lâm mộng”, thu hút một số lượng người chơi khổng lồ.

Mặc dù cái tên trò chơi thực tục, giới thiệu lại khá đơn giản, nhưng đó không là gì so với sức hút to lớn do game được chuyển thể từ một tác phẩm nổi tiếng trên mạng, hơn nữa hiệu ứng đồ hoạ trong game cực đẹp, nhân vật có thể tự tạo khuôn mặt ngoại hình cho mình, đồng thời JG là công ty trò chơi “anh cả” của dòng game online hiện tại.

Game dự kiến ra mắt vào đúng 7 giờ tối. Từ lúc 5 giờ chiều, rất nhiều người đã ngồi trực trước máy tính hăm he đăng nhập hòng nhận phần quà khủng giờ đầu mở máy, trong vòng 1 giờ kể từ khi khai máy, bất kì nhân sĩ nào đăng kí cũng sẽ được phần quà là trứng sủng vật bất kì thuộc cấp Thánh thú.

Trầm Tử Quân sau khi nộp xong báo cáo, trở về nhà nhìn đồng hồ liền mở máy tính. Đã sáu giờ ba mươi. Nhập một dãy số dài và số chứng minh nhân dân, trên màn hình hiện lên bảng thiết lập nhân vật. Qua mười phút, nhân vật đã hoàn thiện.

Tên nhân vật: Mặc Quân.

Giới tính: Nam

Chức nghiệp chính: Cung thủ

Môn phái: Tiêu Dao

Hệ: Hoả.

Cấp độ: một.

Sủng vật: Thần thú Chu Tước (mật), Thánh thú Ngân Lang.

Bên dưới là mục chọn lưu hay không, Trầm Tử Quân soát lại một lượt rồi nhấn OK. Màn hình nhảy ra dòng chữ “Mời quý nhân sĩ thiết lập ngoại hình ban đầu”

Trầm Tử Quân xoa xoa thái dương, mấy hôm nay vì chuẩn bị ra mắt trò chơi mà ngủ nghỉ không được đầy đủ cho lắm. Tay phải vẫn rê chuột chọn OK sau đó thiết lập ngoại hình.

Khuôn mặt, kiểu tóc, màu tóc, màu mắt,... Sau khi làm xong tất cả, Trầm Tử Quân khá hài lòng nhìn nhân vật của mình. Khuôn mặt tuấn tú, tóc buộc đuôi ngựa khá phóng khoáng màu đen, ngoại hình phối hợp với chức vụ cung thủ hay kiếm sĩ đều rất hợp.

Liếc đồng hồ đã bảy giờ, liền đưa nhân vật tới Tân thủ thôn nhận nhiệm vụ, sau đó treo máy đánh quái cấp 1 rồi đi nấu cơm.

=== ====ta là phân cách tuyến nhân viên nội bộ==== ===

Sáng bảnh mắt, Trầm Tử Quân cau mày, mím môi tỉnh dậy. Sau khi làm một loạt các hoạt động vệ sinh cá nhân cùng xử lí bữa sáng mới chậm rì rì vào trò chơi.

Nhân vật cung thủ Tiêu Dao vẫn đang cầm kiếm chém quái. Mặc dù chức nghiệp khác nhau, khi đăng kí chức nghiệp hệ thống sẽ tự phân phát cho mỗi người một vũ khí phù hợp, nhưng từ cấp độ 1 cho tới cấp độ 30 ai nấy cũng chỉ sử dụng được mộc kiếm mà thôi.

Lên tới cấp 30, hết sự bảo hộ của hệ thống, nhân vật có thể sử dụng vũ khí phù hợp chức vụ. Lên tiếp tới cấp 60, nhân vật có thể lựa chọn thêm một chức nghiệp phụ khác. Tuy nhiên cũng ít ai có khả năng cày cả hai chức nghiệp một lúc, nên thường thì chức nghiệp phụ hầu hết kém xa so với chức nghiệp chính đã chọn.

Trầm Tử Quân liếc thấy nhân vật Mặc Quân của mình đã lên tới cấp 27 liền dừng lại nhận phần thưởng nhiệm vụ, nhận xong thì đã đủ kinh nghiệp lên tới cấp 31. Trên bảng xếp hạng level, nhân vật Mặc Quân nhanh chóng leo lên top 5.

Bên cạnh bảng cấp độ là bảng tài phú cùng bảng pk. Tuy nhiên kĩ năng sinh hoạt và pk phải tới cấp 40 mới mở nên hiện hai bảng này đều trống rỗng.

Là một người trực tiếp tham gia xây dựng game đồng thời kiểm tra tiến độ game, Trầm Tử Quân phải mau chóng cày mãn cấp để xem xét toàn bộ kĩ năng mới, kiểm tra trước lỗ hổng nếu có để khắc phục.

Nói đơn giản, công việc hiện tại là mau chóng trở thành đại thần nhanh nhất có thể. Có điều ưu đãi riêng của nhân viên nội bộ cũng chỉ là thêm một sủng vật cấp độ Thần thú, ngoài ra không có gì khác. Mọi kĩ năng đều phải tự thể nghiệm để phát hiện bug nhanh nhất nếu có.

Tử Quân nhanh chóng mở tài liệu, đánh dấu thêm vào một vài chỗ, ghi chép lại một số ý kiến của người chơi.

Ôm theo laptop và tài liệu, Trầm Tử Quân lái xe tới JG.

Ở công ty vào giờ này đã là giờ làm việc, Tử Quân lôi từ trong cặp ra thẻ nhân viên liền được cho vào.

Tuy nói đã vào giờ, nhưng người ở các bộ phận phụ trách “Võ lâm mộng” đều đã được duyệt cho thẻ thông hành trọn một tháng để tiện theo dõi tiến độ game.

Trầm Tử Quân năm nay mới hai mươi ba, đã tốt nghiệp đại học ở nước ngoài loại ưu từ khi còn rất trẻ, sau đó về nước, hiện đang là trưởng phòng bộ phận sáng tạo trong công ty.

Tại đại sảnh cũng có khá nhiều người đi lại, nhìn thấy Trầm Tử Quân đều khách khí gật đầu.

- Trưởng phòng Trầm.

Tuổi đời Tử Quân còn quá trẻ, mới đầu khi nhậm chức ở phòng sáng tạo đều bị cho là đi đường tắt- Trầm Tử Quân là cháu họ của tổng giám đốc.

Nhưng chỉ qua hai năm công tác, thành công mở một dòng game 3D nhìn khá đơn giản nhưng thu lợi nhuận cực cao, tiếp đó tiền tiếp nhận khâu kĩ thuật và chế tác của “Võ lâm mộng”, chỉ đưa ra giới thiệu đã có lượng theo dõi vô cùng lớn trên các diễn đàn, hoàn toàn dùng thực lực cường hãn leo lên chức trưởng phòng, hiện tại là một trong các nhân vật trung tâm của tập đoàn JG.

Trầm Tử Quân ôm laptop vào phòng làm việc, sau đó mang bản báo cáo sơ bộ về game tối qua và sáng nay mới hoàn thiện đưa tới cho phó giám đốc, lãnh đạo trực tiếp của mình.

Trong phòng là một nam nhân anh tuấn, tuổi chừng hơn ba mươi, khuôn mặt nhã nhặn tuấn tú. Có điều chỉ có ba người biết dáng điệu trẻ con đến nổi da gà của hắn. Tất nhiên trong đó có Trầm Tử Quân, từ khi sinh ra đã chơi cùng hắn.

Phó giám đốc Lạc Triết hài lòng nhìn bản báo cáo. Năng lực của Trầm Tử Quân vô cùng mạnh, chỉ cần dính dáng tới công việc sẽ thành mặt thép.

- Rất tốt, phản ứng của người chơi đa số khá hài lòng. Tiếp tục theo dõi và làm báo cáo tuần đầu ra mắt nhé. Tuần đầu tiên rất quan trọng, hi vọng cậu có thể trực tiếp tham gia và báo cáo. Nếu cần có thể nghỉ ở nhà theo dõi game cũng được, dù gì cậu cũng có giấy phép rồi.

Trầm Tử Quân gật đầu lạnh nhạt.

- Cần nghỉ mình sẽ nghỉ. Đây mới là ngày đầu ra mắt, chưa có gì lớn. Đợi đến một hai hôm nữa mọi người lên cấp 30 chắc sẽ rất bận rộn.

Lạc Triết méo mặt xua xua tay.

- Thôi đi thôi đi, cậu cũng biết mình không giỏi cái này mà. Nhóm chúng ta cũng chỉ có cậu và A Dạ là giỏi làm giỏi chơi. Rảnh thì cậu tạo cho mình một acc, thi thoảng mình sẽ vào xem thế nào.

- Cũng được.

Trầm Tử Quân lạnh nhạt trở về phòng làm việc, nghĩ mở máy ra tiếp tục cày game, lượn diễn đàn quan sát phản ứng của người chơi. Để lại đằng sau là phó giám đốc lẩm bẩm hoài niệm một baby trắng trẻo mềm mại mũm mĩm như cái bánh bao thua hắn đến chục tuổi luôn đi theo sau ngọng nghịu gọi thẳng tên hắn: “ Lạc Triết.... Lạc Triết... Bế...”

- Có cần tiếc chữ như vàng thế không. Rõ ràng ngày trước rất đáng yêu, sao từ khi xuất ngoại lại lạnh thế chứ!