Chôn sống?
Nghe Tần Trang nói, mọi người nhất thời hít sâu một hơi khí lạnh.
Đây là uy thế của Tân gia sao?
Chỉ là đánh một thuộc hạ của hẳn, Tăn Trang liền đem Ninh Chiết chôn sống?
Tân thiếu này, đúng là một người bảo vệ đàn em dữ vậy sao!
Nếu sau này có thể thay Tần thiếu làm việc, có Tân thiếu làm chỗ dựa, ở Giang Châu hoàn toàn tung hoành ngang dọc ha!
Giờ khắc này, tâm tư không ít người đều linh hoạt hẳn lên.
"Mày thật lòng muốn chôn sống tao hả?" Ninh Chiết như cười như không cười nhìn về phía Tân Trang "Không muốn thương lượng chút sao?"
“Uầy giờ thì mày lại muốn thương lượng sao?" Tân Trang ha hả cười: "Thái độ của mày làm cho tao rất mất hứng, mày muốn thương lượng? Vậy vừa quỳ vừa thương lượng đi!"
Ninh Chiết lắc đầu: "Tao cũng không có thói quen quỳ nói chuyện”
“Mày đấy, kiên cường đến mức tao cũng không nỡ thấy mày chết sớm!" Tân Trang hừ lạnh một tiếng, ánh mắt đột nhiên chuyển hướng qua Tô Thanh Y: "Cô là vợ hẳn?"
Tô Thanh Y ôm lấy cánh tay Ninh Chiết, cười đùa nói: "Hiện tại không phải, nhưng về sau thì phải!"
Nghe Tô Thanh Y nói, vẻ mặt Ninh Chiết lập tức. đen thui.
Đã là lúc nào rồi, cô nàng vẫn còn suy nghĩ chuyện này?
Một lão doanh nhân bụng phệ tiến lên, khom. người nói: "Tân thiếu, cô ấy là em vợ của Ninh Chiết, Tô Lan Nhược mới là vợ của cậu ta”
Tần Trang nheo mắt, nhìn Tô Thanh Y từ trên xuống dưới, lại hỏi gã doanh nhân: "Có số điện thoại của Tô Lan Nhược không?"
“Có."
Người nọ vội vàng mở danh bạ, lục số điện thoại của Tô Lan Nhược.
Tần Trang cũng lười lấy di động của mình ra, trực tiếp dùng di động của người này bấm gọi số của Tô Lan Nhược....
Điện thoại được kết nối, không đợi Tô Lan Nhược mở miệng, Tân Trang đã kiêu căng nói: "Tôi là Tân Trang! Cô có thể gọi tôi là Tần thiếu”
“Tân... Tân thiếu?” Tô Lan Nhược ở đầu dây bên kia hơi sửng sốt, chợt nghĩ tới chuyện buổi sáng, vội vàng xin lỗi: "Tần thiếu, chuyện lúc sáng...”
“Cô hiện tại đừng nói chuyện” Tân Trang cắt đứt lời Tô Lan Nhược: “Tôi có thể không truy cứu trách nhiệm của Tô gia cô, coi như chuyện buổi sáng chưa từng xảy ra! Nhưng cô phải đáp ứng tôi một điều kiện
Tô Lan Nhược trong lòng vui vẻ, lại nơm nớp lo sợ hỏi: "Điều kiện... là gì?"
Tân Trang trên mặt nở nụ cười hết sức quái dị: "Cô phải ở trước mặt chồng cô là Ninh Chiết, ngoan ngoãn hầu hạ tôi thật vui vẻ, thoải mái!
Bùm!
Nghe Tần Trang nói, Tô Lan Nhược ở đầu bên kia điện thoại nhất thời ngây dại, trong đầu loạn thành một đoàn, không biết nên nói gì.
“Tôi ở phòng số 999, khách sạn Giang Châu đợi cô, ăn mặc trang điểm cho đẹp đi xong tới tìm tôi! Bằng không cứ đợi tôi trút giận đi!"
Tân Trang hừ lạnh một tiếng, không đợi Tô Lan Nhược nói câu nào liền trực tiếp cúp điện thoại.
“Tê Lan Nhược thật là may mắn đó!”
“Tần thiếu đây không phải là trừng phạt Tô gia! Rõ ràng là đang thưởng cho Tô gia mà!”
“Có thể hầu hạ Tần thiếu, là phúc khí của Tô Lan Nhược!”
"..."
Mọi người nhao nhao cảm khái.
Giống như việc có thể hầu hạ Tăn Trang, là vinh hạnh mấy đời mấy kiếp của Tô Lan Nhược.
Nghe những lời vô liêm sỉ này, Ninh Chiết không khỏi lắc đầu nhìn về phía Tân Trang: Mày thật sự cảm thấy, có bối cảnh như Tần gia chống lưng thì mày có thể muốn làm gì thì làm, không ai dám động đến mày nhỉ?"
Anh như thế nào không rõ, Tân Trang muốn trước khi giết anh, hắn phải tra tấn và hạ nhục anh cho thật sướng mới cam lòng.
Đã như vậy, anh cũng không cần khách khí nữa
Ai muốn mạng của anh, anh cứ lấy mạng của hẳn trước!
"Ai dám động đến tao?" Tân Trang ngạo nghễ nói.
“Tao dám!"
Ninh Chiết tăng tốc, lao thẳng về phía Tần Trang.
“Làm càn!”
Tông Phổ gầm lên một tiếng, lắc mình chắn trước mặt Tần Trang,
“Cút"
Ninh Chiết tức giận rít lên, trực tiếp đấm tới một quyền.
Không có chiêu thức hoa mỹ gì, chỉ có sức mạnh thuần túy.
Ninh Chiết một quyền đập vỡ nắm đấm của Tông Phổ, nắm đấm của anh không ngừng đánh mạnh vào. ngực gã.
"Bốp...Bùm!”
Nắm đấm hạ xuống, thân thể Tông Phổ lập tức bay ngược ra sau bảy tám mét, cuổi cùng nặng nề nện xuống đất, làm gã không ngừng hộc máu.