Ăn Mày Tu Tiên

Chương 192: C192: Chờ một chút




“Bộ đội tác chiến mặt đất nhanh chóng rút lui, lùi phạm vi tấn công!”

Sau khi phân công nhiệm vụ xong, đội phòng không cấp tốc do thám quỹ đạo. bay của Lôi-14, nhanh chóng phóng tên lửa đánh chặn.

Đồng thời, binh sĩ Hoa Hạ nhận được lệnh nhanh chóng rút quân.

Quân khu biên cương phóng lên mấy chục tên lửa đánh chặn, bay về phía tiền tuyến.

'Thoáng chốc, chiến trường tiền tuyến chỉ còn lại Tiểu Kha và mấy vị tông sư. Hồ tông sư lo lắng nhắc nhở mọi người.

“Đi mau lên, uy lực của loại tên lửa đạn đạo này không phải thứ sức người có thể đối kháng được đâu.”

“Tiên nhân, ngài cũng mau rút thôi.”

Bốn vị tông sư liếc mắt nhìn nhau, nhanh chóng rút lui về phía sau.

Tiểu Kha nhíu mày đảo mắt một vòng, không nhịn được lầm bầm:

“Thứ này có đáng sợ tới độ như vậy không?”


“Đúng rồi, tên kia nói sẽ dẫn mình đi tìm chị gái cơ mà, sao lại chạy rồi?” Cậu vỗ trán, giãm lên phi kiếm, nhanh chóng đuổi theo Austin.

Những người còn lại không liên quan gì với cậu nên không cần phải hỏi tới.

Austin đang bỏ chạy thục mạng bỗng thấy người cứng đờ, toàn thân đông cứng lại như một pho tượng băng.

Một người mặc áo trắng giãm kiếm bay tới, nháy mắt đã tới trước mặt anh ta. Một tay cậu bóp không khí, dùng linh lực ngăn Austin dịch chuyển. “Đại... Đại nhân, xin ngài tha cho tôi.”

“Nhà tôi có mẹ già 108 tuổi và 32 đứa con, tôi mà chết thì bọn họ biết phải làm sao?”

Austin rặn ra vài giọt nước mắt, khóc lóc kể lể cầu xin người áo trắng tha cho mình.

Sau khi giải thích đầy khoa trương, anh ta kinh ngạc phát hiện ra cơ thể mình đã có thể động đậy lại được.

Tiểu Kha nhìn anh ta bằng ánh mắt thương hại, nhẹ nhàng lên tiếng:

“Thật đáng thương, không ngờ anh lại có 32 đứa con và một người mẹ 108 tuổi”

“Vậy anh dẫn tôi tới gặp Vương Tướng quân đi rồi tôi sẽ thả cho anh đi.” Austin kinh ngạc trừng to mắt.

Chuyện vớ vẩn không có logic như vậy mà cậu lại tin thật à?

“Vâng thưa đại nhân, xin ngài đi theo tôi.”

Nói rồi, anh ta bèn chạy trước dẫn đường.

“Chờ một chút!”

Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.

Các bạn vào mê truyện hot.vn hoặc truyen.azz.vn thì mới có bản full đầy đủ và hơn chục chương sớm nhất nhé.


Vào google gõ Truyện Azz hoặc Mêtruyệnhót nhé các bạn.

Tiểu Kha quát khế một tiếng, sắc mặt nặng nề nhìn chằm chằm vào trái tên lửa đạn đạo trong không trung.

Tên lửa đánh chặn của Hoa Hạ bắn trúng đích mấy trái tên lửa đạn đạo Lôi-14 ở khoảng cách 1000 mét.

Sóng dư chấn từ vụ nổ tác động xa tới tận mấy trăm mét, lớp bụi mù bốc lên trông khá hoành tráng.

Vù!

Giữa bụi mù, một trái tên lửa đạn đạo cỡ lớn bị phóng đi, tốc độ nhanh hơn Lôi-141

Vương Nhạc Hạo có kiến thức uyên bác, sau khi mượn dùng kính viễn vọng nhìn thử một lần, ông đã nhận ra đó là tên lửa đạn đạo Lôi-15.

Đây mới là quân át chủ bài của E! “Khẩn cấp phóng tên lửa truy vết đánh chặn!” Vương Nhạc Hạo quát to vào bộ đàm, trong lòng có dự cảm chẳng lành.

Trên không trung, mấy chục quả tên lửa đạn đạo truy vết đánh chặn đối đầu với Lôi-15.

'Thấy sắp đánh chặn thành công, các binh sĩ rút về quân khu lân cận từ từ thở phào nhẹ nhõm.

Đột nhiên, phần đuôi của Lôi-15 tách ra.

Trước ánh mắt kinh ngạc của đông đảo binh sĩ, Lôi-15 đột ngột tăng tốc, thoát được vòng vây của tên lửa đánh chặn.


Nhìn hướng bay của nó thì không phải nó định tấn công chiến trường tiền tuyến mà là nhắm tới căn cứ ở biên cương!

Lúc này, tất cả binh sĩ Hoa Hạ đều mặt xám như tro.

Tiểu Kha đứng dưới mặt đất, ngẩng đầu nhìn lên trên đài cao. Cậu phát hiện ra quả tên lửa đạn đạo cỡ lớn này đang bay về phía cha.

Cha gặp nguy hiểm! Cậu không kịp nghĩ ngợi, vội vàng nhảy lên kiếm, bay thẳng về phía chân trời.

“Tiêu rồi, Lôi-14 còn mạnh như vậy, vậy thì chẳng phải Lôi-15 sẽ san bằng căn cứ hay sao.”

“Làm sao bây giờ, tên lửa đánh chặn không có tác dụng!”

Tất cả mọi người hoảng sợ nhìn tên lửa đạn đạo càng ngày càng tới gần, nỗi sợ hãi tột cùng bao trùm trong lòng mọi người.

“Mau nhìn kìa, đó là gì?” “Luồng ánh sáng trắng kia hình như là bóng người?”

“Ôi trời, đó chẳng phải là tiên nhân vừa rồi hay sao, tiên nhân định làm gì vậy?”