Ẩn Long

Chương 223: Giả danh Chiến Thần




“Tôi ra một trăm năm chục triệu!”

“Tôi ra hai trăm triệu!”

“Tôi ra ba trăm triệu!”

“Tôi ra năm trăm triệu!”

“Tôi ra một tỷ!”

“…”

Lời của Chương Tử Di còn chưa có kết thúc, phía dưới hội trường đã bắt đầu sôi trào lên, vô số âm thanh đấu giá không ngừng kêu to. Cho dù là truyền nhân của Liên Hoa Cung, Triệu Chí Kính lúc này cũng có mấy phần chấn kính. Vốn dĩ, hắn đến tham gia hội đấu giá lần này, ngoài việc ra ngoài giải sầu một phen, còn mang theo một ít nhiệm vụ, do cung chủ để bản thân đi làm.

Thế nhưng, Triệu Chí Kính cũng thật không có nghĩ tới, nơi này còn có cả tiên đan được bán ra?

Tất nhiên, bằng vào anh mắt tinh đời của mình, Triệu Chí Kính cũng nhìn ra được, viên tiên đan này mặc ngoài nhìn như hào hoa, nhưng thực chất đã bị tiêu hao vô cùng nghiêm trọng. Nhiều nhất, nó cũng chỉ là một viên hạ phẩm tiên đan, hơn nữa phẩm chất cũng cực kém.

Bất quá, cho dù là như vậy, lúc này trong lòng của hắn cũng có một chút động tâm. Dù sao, nếu như có thể đem viên tiên đan này mua xuống, không biết chừng sư phụ của hắn có thể dựa vào dược vật ở bên trong, điều chế ra loại đan dược mới. Như thế, trên dưới Liên Hoa Cung sẽ được hưởng lợi không ít. Đặc biệt là đệ tử thân truyền như hắn, không biết chừng còn được tặng thưởng gì đó.

Chỉ là, khi nhìn thấy một đám khách hàng ở đây không ngừng hô giá. Hơn nữa, nhìn vẻ mặt hưng phấn của bọn họ, giống như vô cùng quyết tâm đem viên tiên đan này đoạt tới tay, lông mày của Triệu Chí Kính không khỏi khẽ nhíu một cái.

“Sư muội, trên người của muội còn nhiều ít tiền? Có thể để cho sư huynh mượn dùng một lúc được không?”

Đang ngồi chăm chú nhìn xem mọi người đấu giá, lúc này đột nhiên nghe được âm thanh của Triệu Chí Kính ở bên tai vang lên, vẻ mặt của “tiểu sư muội” không khỏi kinh ngạc, quay qua nhìn sang đối phương.

“Sư huynh, huynh cũng muốn mua tiên đan này sao?”

“Không phải, ta còn muốn hỏi muội làm cái gì?”

Nhất thời, sắc mặt của Triệu Chí Kính có chút không vui, không khỏi trừng mắt nhìn lấy “tiểu sư muội” một trận. Thấy được ánh mắt này của sư huynh, trong lòng “tiểu sư muội” không khỏi xấu hổ, vội vàng ho khan một tiếng.

“Khụ khụ, sư huynh, kỳ thật trên người của muội cũng chỉ có được một ít. Nếu không, huynh ngồi đây đợi một chút, để muội liên lạc với người trong nhà, đem thêm tiền đến cho huynh được không?”

Kỳ thật, hai người bọn họ đến đây cũng chỉ là muốn vui đùa một chút mà thôi. Bởi vì, ở trong mắt của bọn họ, mọi thứ tốt nhất đều thuộc về Liên Hoa Cung. Cho dù thành phố có xa hoa giàu có đến đâu chăng nữa, chăng qua cũng chỉ là vẻ hào nhoáng bên ngoài mà thôi.

Chỉ cần bọn họ chăm chỉ tu luyện, một khi cảnh giới đạt đến tối cao, thì nhân loại ở trong mắt của bọn họ cũng chỉ là lũ sâu kiến, không đáng nhắc tới. Thế nên, bình thường ra ngoài bọn họ cũng không đem theo tiền. Ngoại trừ một số vật dụng cần thiết, mọi thứ đều tự có người thu xếp cho hai người bọn họ.

Thế nên, lúc này Triệu Chí Kính vừa muốn lên tiếng đấu giá, trong lòng không khỏi sửng sốt phát hiện ra, lúc này trên người vậy mà so với những kẻ phàm nhân tầm thương kia lại chẳng có chút đồ vật gì đáng giá.

Bất quá, vị “tiểu sư muội” này gia thế cũng không tệ, chỉ thấy đối phương tùy tiện nhắn tin một lúc, ngay lập tức đã có người tự mình đem tiền đưa đến. Tất nhiên, bọn họ cũng không phải là đem theo vali tiền, mà chuẩn bị cho hai người bọn họ một tấm thẻ ngân hàng được làm bằng bạch kim, cũng không ai biết rõ bên trong rốt cuộc cất giấu bao nhiêu tài sản.

“Tôi ra một trăm tỷ!”

Cũng không biết từ bao giờ, giá của viên tiên đan lúc này đã đẩy lên một con cao đến ngất ngưỡng. Tất nhiên, đối với nhiều người ở đây mà nói, con số này cũng không tính là gì. Dù sao, một viên tiên đan có thể gia tăng thêm mấy chục năm tuổi thọ, đối với bọn họ đều là vật có giá trị không thể dùng tiền để so sánh được.

“Tôi ra giá một trăm mười tỷ!”

“Một trăm hai mươi tỷ!”

“Hừ, chư vị, viên tiên đan này mặc dù tốt thì tốt thật. Nhưng cuối cùng nó cũng chỉ có một viên. Theo tôi thấy, các vị ở đây nếu đã muốn đoạt tới tay, vậy thì kêu nhiều thêm một chút. Chỉ dựa vào một chút tiền lẻ này, các vị nghĩ rằng liền có thể lấy được viên tiên đan này sao?”

Không biết từ chỗ nào, một đợt âm thanh cuồng vọng vang lên. Ngay sau đó, một tiếng hô lớn đột nhiên truyền đến.

“Tôi ra năm trăm tỷ!”

Lần này, ánh mắt của mọi người không khỏi đổ dồn về phía chính giữa của hội trường. Người vừa mới hô giá chính là một người đàn ông trung niên, dáng người thẳng tắp, trên người lộ ra một cỗ khí thế cực kỳ hùng hồn. Bất thình lình, người này vậy mà lại là một vị võ giả, hơn nữa thực lực đã đạt đến cảnh giới tông sư hậu kỳ. Nhất thời, tất cả mọi người ở đây đều không khỏi ghé mắt nhìn xem. Đồng thời, cũng có người nhận ra đối phương, thấp giọng hô to một tiếng.

“Mạc Lão Tà? Hắn làm sao cũng ở đây?!”

Nghe được tiếng hô này của người kia, rất nhiều người đều không khỏi giật mình. Nhất là mấy vị khách quý ngồi ở ngay bên cạnh người đàn ông trung niên, đều không khỏi kinh hoảng, vội vàng nhích người tránh đi một đoạn khoảng cách.

Nhìn thấy một màn này, người đàn ông trung niên được gọi là Mạc Lão Tà, không khỏi cất giọng hừ lạnh một cái. Ngay sau đó, ánh mắt của ông ta nhanh chóng liếc qua toàn trường, trên khuôn mặt mang theo mấy phần sát khí.

“Hừ, nếu như đã có người nhận ra được lão phu. Vậy thì, ở đây còn có ai muốn tiếp tục đấu giá với lão phu nữa hay không?”

Lời này của Mạc Lão Tà vừa mới nói ra, tất thì bầu không khí ở trong hội trường đều trở nên lạnh ngặt như tờ. Cho dù là Chương Tử Di, lúc này thần sắc cũng lộ ra mấy phần khó coi.

Bất quá, cũng không chờ đợi mọi người yên tĩnh bao lâu. Lúc này, bất chợt một giọng đàn ông nhẹ nhàng truyền đến.

“Tôi ra giá năm trăm lẻ không không không một tỷ.”

Vừa nghe được lời này, tất cả mọi người đều không khỏi giật mình, vội vàng đem đầu chuyển hướng, nhìn về góc phía tây của hội trường. Không biết từ lúc nào, nơi này ngồi lấy ba nam, một nữ. Mà người vừa mới lên tiếng, chính là một gã thanh niên khoảng chừng hơn hai mươi ba, hai mươi bốn tuổi.

Bộ dáng của đối phương vô cùng tự nhiên, ánh mắt còn mang theo mấy phần trêu tức nhìn về phía Mạc Lão Tả mỉm cười.

Vừa nhìn thấy được nụ cười này của gã thanh niên, thần sắc của Mạc Lão Tà không khỏi trở nên tức giận, ánh mắt cũng bắt đầu lộ ra vẻ hung ác.

“Hừ, nhóc con! Cậu là con cháu nhà ai? Có thể cho tôi biết tên được không?”

Nhìn thấy điệu bộ lúc này của Mạc Lão Tà, gã thanh niên tức thì không khỏi cười to một tiếng. Sau đó, ánh mắt cũng liền trở nên nghiêm túc, nhìn về phía Mạc Lão Tà nói ra.

“Tại hạ đi không đổi tên, ngồi không đổi họ, được mọi người gọi với biệt danh Chiến Thần, tên thật là Trần Viễn!”

“Hả? cái gì?!”

Vừa nghe được gã thanh niên báo ra danh tính của mình, tất cả mọi người ở đây đều không khỏi giật mình hô lên. Mặc dù nhiều người ở đây cũng không biết Trần Viễn là ai, nhưng biệt danh Chiến Thần này đối với bọn họ thật sự không quá xa lạ.

Nhất là, một số thiếu nam thiếu nữ, bọn họ đối với Chiến Thần ở trong truyền thuyết cực kỳ tôn sùng.

“Trời ạ, người kia vậy mà chính là Chiến Thần ở trong truyền thuyết?”

“Ha ha ha, quả nhiên là anh hùng xuất thiếu niên, nhìn bộ dáng của người này thật sự vẫn còn rất trẻ. Nếu như co cơ hội, tôi cũng muốn lên xin chữ ký!”

Nghe được tiếng nghị luận ầm ĩ ở trong hội trường, lúc này ánh mắt của Mạc Lão Tà không khỏi lộ ra mấy phần kiêng kỵ. Chỉ có điều, hắn nói thế nào cũng là một tên cướp biển khiến cho người người khiếp sợ. Vừa mới giật mình một chút, Mạc Lão Tà liền lấy lại bình tĩnh, một mặt tràn đầy vẻ khinh thường nhìn về phía gã thanh niên ở phía đối diện.

“Hừ, chỉ là một tên nhãi con mà thôi. Cho dù ngươi là Chiến Thần thì như thế nào? Đây là đấu giá, người nào ra giá cao thì liền được!”

Nói xong lời này, Mạc Lão Tà cũng không tiếp tục để ý đến vị thanh niên “Chiến Thần” ở trong truyền thuyết nữa. Ngược lại, vẻ mặt của hắn lúc này lại lộ ra một vẻ vô cùng nghiêm túc, nói ra.

“Hội trưởng, nếu như hôm nay tôi có thể đấu giá được viên tiên đan này, hiệp hội của các vị có thể bảo đảm cho tôi an toàn rời khỏi nơi này được không?”

Lúc nói ra lời này, thần sắc của Mạc Lão Tà hơi có chút khẩn trương. Thực chất, danh tiếng của Chiến Thần không nhỏ. Hơn nữa, nếu như đối phương đã xuất hiện ở đây, ai biết bên ngoài còn có Long Vệ bí mật bao vây hay không?

Chính vì thế, vì để đảm bảo cho an toàn của mình, lúc này Mạc Lão Tà chỉ có thể mang theo mấy phần thăm dò, hướng về phía Chương Tử Di nói ra.

Người khác còn không biết, nhưng Mạc Lão Tà rất rõ ràng, Chương Tử Di chính là hội trưởng của hiệp hội liên minh thương nghiệp khu vực Đông Nam Á. Thế nên, lúc này hắn chỉ có thể hướng về đối phương để xin nhờ đảm bảo.

Mà nghe được câu hỏi này của Mạc Lão Tà, thần sắc của Chương Tử Di chỉ hơi do dự một chút. Ngay sau đó, cô liền lập tức đáp lại.

“Xin ngài hãy yên tâm, nơi này cho dù bất kỳ là ai, chúng tôi đều có thể đảm bảo an toàn của ngài cho đến khi rời khỏi đây.”

Nghe được lời cam đoan này của Chương Tử Di, trong lòng của Mạc Lão Tà mới thoáng yên tâm một chút. Đồng thời, ông ta hơi khẽ cắn răng, lại lần nữa đem bảng đấu giá giơ lên.

“Như vậy, tôi xin tiếp tục ra giá, năm trăm năm mươi tỷ!”