Trường trung học Anh Thành, kì thi thử kéo dài ba ngày cuối cùng cũng kết thúc.
Cố Vi Vi từ phòng học bước ra vừa mới mở nguồn điện thoại, liền thấy cuộc gọi của Phó Hàn Tranh gọi tới.
Cô nhìn ngó xung quanh, đi tới một góc ít người trước khi nhấn nghe, "Phó tiên sinh, có chuyện gì sao?"
"Kì thi kết thúc rồi?"
"Ừm."
"Mấy giờ em về nhà?"
"Tôi còn phải chuẩn bị cho kì thi nghệ thuật, chắc sẽ về muộn." Cố Vi Vi đáp.
Thật ra là cô không muốn gặp anh, lần trước ăn một bữa cơm đã khiến cô thần hồn điên đảo rồi.
"Ừm, tối nay gặp lại." Phó Hàn Tranh nói xong, liền cúp điện thoại.
Tối nay gặp lại?
Cố Vi Vi tí thì ném điện thoại đi, thế mà nói không ở lại nhiều, vậy mà cứ ba ngày thì hai ngày chạy tới, khiến cho cô và anh chẳng khác nào đang sống chung.
"Vi Vi!" Kỷ Trình và Lạc Thiên Thiên tìm thấy cô, mỗi người bước tới đi một bên.
"Mình có quen giáo viên và các bạn trong lớp khiêu vũ, cũng đã chào hỏi rồi, cậu có thể đến luyện tập với họ." Lạc Thiên Thiên đưa cho cô một cái túi giấy, nói, "Này, đây là quần áo và giày khiêu vũ của cậu."
"Cám ơn hai tiểu áo bông (*) tri kỉ của mình nhé!" Cố Vi Vi nhìn một người bên trái, một người bên phải, không khỏi cảm kích.
(*) Tiểu áo bông: Chỉ những người gắn bó, thân thiết.
Đề thi nghệ thuật của Học viện Điện ảnh cũng không quá dài, nội dung ngoại trừ thanh nhạc còn có vũ đạo.
Sau khi thi cuộc thi nghệ thuật xong, cô sẽ thử sức ở một bộ phim điện ảnh, đó là phim điện ảnh võ hiệp, đòi hỏi rất nhiều cảnh quay về võ thuật.
Cô phải vận động gân cốt một chút, chuẩn bị cho buổi thử giọng và cuộc thi cho tốt nhất.
Ở chung cư tập luyện rất khó, không có đủ không gian để thực hiện các động tác, chỉ có thể tìm cách tập luyện cùng các sinh viên trong lớp khiêu vũ.
"Mình đang chờ cậu trở thành Ảnh hậu, tương lai là một đại minh tinh để mình ôm đùi!" Kỷ Trình vừa nói, liền thấy áp phích của Chu Lâm Na dán trên tường cách đó không xa, cô bực tức nói.
"Lần trước, thi đấu piano cô ta không tài nào so được với cậu, thế mà lại kí được hợp đồng với một công ty thu âm. Nghe nói sẽ ra đĩa đơn cho cô ta nữa chứ. Những người đó bị mù à?"
"Kệ họ có bị mù hay không, điều quan trọng nhất bây giờ là cậu phải tập trung vào kì thi kia kìa." Cố Vi Vi nói, rồi đi vào phòng thay đồ, thay trang phục và giày khiêu vũ thuận tiện cho việc tập luyện.
Lớp học khiêu vũ đang luyện tập những kĩ năng cơ bản của múa ba lê, vừa hay khoản này cô cũng khá am hiểu, cùng nhau tập luyện cũng không phải vấn đề.
Trong thời gian chờ đợi, Kỷ Trình và Lạc Thiên Thiên ngồi ở góc phòng đọc sách để ôn tập chuẩn bị cho kì thi.
Hầu hết các học sinh trong lớp khiêu vũ đều biết Kỷ Trình và Lạc Thiên Thiên, nên đối xử với Cố Vi Vi cũng khá tốt, cùng nhau tập luyện không lâu đã nói chuyện vui vẻ rồi.
Mọi người đang tập luyện cho kì thi nghệ thuật thì chủ nhiệm kiêm giáo viên âm nhạc – Diệp My cùng Chu Lâm Na đi tới.
"Cô Lưu, MV ca khúc mới của Lâm Na sẽ được quay tại trường. Tôi cần một vài học sinh làm vũ công. Yêu cầu các em tận lực tập luyện, dù sao đây cũng là một cơ hội tốt."
"Chủ nhiệm – Cô Diệp, tháng sau là kì thi nghệ thuật rồi, bây giờ bọn em thời gian luyện tập cũng không có, đâu ai rảnh lo cho MV của bạn ý quay hay không quay đâu?" Một nữ sinh vốn không ưu Chu Lâm Na thấy yêu cầu họ múa vũ đạo trong MV của cô ta liền tức giận cự tuyệt.
Chu Lâm Na mặc một chiếc áo mau hồng tím kết hợp với chiếc quần dài, tóc dài xõa vai ưu nhã đi vào lớp tỏ vẻ chân thành nói, "Cũng không phải các bạn không được gì, sau khi MV được phát sóng, không phải rất tốt cho các cậu sao?"
Chu Hiểu Cầm và Chu Lâm Na nhìn mấý người, đã cho họ cơ hội tốt như vậy biểu diễn trong MV của cô, lại còn từ chối, nhịn không được liền nói.
"Để các cậu múa vũ đạo cho Lâm Na là cơ hội tốt để thể hiện mình, đừng có mà không biết tốt xấu như thế."
"Chờ bài hát mới của Lâm Na nổi tiếng, các cậu hoàn toàn có thể cọ nhiệt."
"Haha." Kỷ Trình đóng sách lại, đứng dậy đi đến chỗ đám người Chu Lâm Na. "Họ Chu kia, nhanh như vậy đã quên nỗi sợ bài 《 Ma trơi》 rồi à, vừa hay Mộ Vi Vi đang ở đây, hay là tiếp tục so đấu giai điệu?"