Đáy mắt Lê Hinh Nhi xẹt qua một tia hung ác nham hiểm, cô cắn môi nói:
"Tôi thật sự không biết chuyện gì đã xảy ra. Hôm nay trong lúc đối diện ánh mắt của Mộ Vi Vi, tôi cứ như bị trúng tà vậy, hoàn toàn không tự chủ được. Căn bản là không thể nhập diễn."
Ngày hôm qua cô đã diễn tập bao lần, chuẩn bị cho cảnh diễn này đến tận nửa đêm, nhưng hôm nay thì hỏng bét, một chút diễn xuất của tối qua cũng không đạt đến.
"Chẳng lẽ, cô bị cô ta đè ép, áp đảo diễn xuất, nên.."
"Không thể nào!" – Lê Hinh Nhi cắt ngang, kiên quyết phủ nhận.
Để có khí thế áp diễn như vậy, phải có thiên phú cực cao, diễn xuất thành thục, lão luyện.
Mộ Vi Vi mới vào nghề, còn chưa học qua một lớp diễn xuất nào. Làm sao có thể áp diễn được?
Lê Hinh Nhi này sở dĩ NG nhiều như vậy, đại khái chính là quá chán ghét Mộ Vi Vi, không cho vào mắt nổi, cho nên không thể tập trung tinh thần để diễn.
Người đại diện thấy vậy liền im lặng không hỏi thêm nữa, nhìn cuộc gọi trên điện thoại mới nói "Cô nghỉ ngơi thật tốt đi. Tôi sẽ gọi điện liên hệ với công ty. Tin tức về cô ngất xỉu trên phim trường chắc chắn sẽ có mặt trên bản tin. Không cần lo lắng. Công ty sẽ tận lực khống chế dư luận và ém chuyện NG của cô xuống."
* * *
Không vì Lê Hinh Nhi ngất xỉu đi bệnh viện mà đoàn làm phim bị đình trệ. Nhân viên đoàn tranh thủ dời dụng cụ, máy quay chụp các loại đến vùng đồng cỏ rộng lớn bằng phẳng cách đấy hai dặm.
Đoàn chuẩn bị quay một cảnh võ thuật. Đó là cảnh Đường Thiếu Kì cưỡi ngựa đuổi theo Cố Trường Phong, cuối cùng là cả hai giao thủ một hồi.
Vì Cố Trường Phong muốn thay đổi tạo hình nên Cố Vi Vi và đoàn làm phim phải ngồi chờ đợi.
Cố Vi Vi lấy con ngựa mà lát nữa cô quay cùng nó, mượn giúp Kỉ Trình và Lạc Thiên Thiên vài bộ tạo hình của diễn viên khác, rồi cả ba thay nhau cưỡi lên lưng ngựa chụp ảnh.
Kỉ Trình càng chụp càng thích, vẻ mặt thích thú quay sang nói:
"Trời ạ, đại thần đẹp trai khí soái, ta muốn gả cho ngươi."
"Thôi nào, ta không muốn lấy ngươi đâu."
Ba người chụp choẹt rất vui vẻ hăng say. Cách đó không xa, một nhóm người "Lúa Mạch" cũng đang vây quanh con ngựa của Phó Thời Dịch, chụp ảnh một lúc. Có người còn mạnh dạn cưỡi thẳng lên lưng ngựa.
Đột nhiên, ai đó bất cẩn bật đèn flash trên điện thoại di động lên, mắt ngựa bị đèn chiếu vào. Nó sợ hãi hí lên một tiếng rồi cất vó phi vội về phía trước.
Cô gái vừa nãy ngồi trên lưng ngựa chưa kịp xuống, thấy ngựa chạy nhanh quá, cô sợ tới mức ôm lấy cổ con ngựa òa khóc kêu cứu.
Cả đoàn phim vô cùng khiếp sợ, vội chạy theo ngựa cứu người.
Thế nhưng, người thì làm sao chạy nhanh bằng con ngựa bốn chân, chỉ có thể giương mắt nhìn bóng cô gái trên lưng ngựa càng lúc càng xa.
Cố Vi Vi nghe thấy thanh âm, liền kéo dây cương quay đầu ngựa, thúc ngựa đuổi theo.
Cô đuổi kịp đến, lớn tiếng nói với cô bé:
"Đừng hoảng, nắm dây cương khống chế tốc độ của con ngựa."
"Tôi sợ lắm, tôi không dám, cứu tôi với, mau cứu tôi.." Cô gái sợ tới mức nhắm tịt mắt lại, gắt gao ôm cổ ngựa.
Cố Vi Vi nhìn về phía trước thấy có một sườn dốc rất nguy hiểm, nếu không dừng lại có khi sẽ ngã xuống vực.
Cô cắn răng tăng tốc phi ngựa vượt lên trước, trở mình nghiêng qua.
Một bóng người xinh đẹp lưu loát nhảy sang lưng con ngựa đang mất phương hướng, một tay ôm lấy người cô bé, một tay ghìm lại dây cương, rất nhanh đã kiểm soát tốc độ của con ngựa, dừng lại trong vùng an toàn.
Sau đó, cô mỉm cười vỗ về cô gái đang ôm cổ ngựa run rẩy:
"Bây giờ đã an toàn rồi, đừng sợ."
Cô gái tên Mạnh Tiểu Phỉ, là một fan gạo cội của "Lúa Mạch", nghe thấy giọng nói ấm áp nhu hòa bên tai liền chậm rãi nghiêng đầu quay ra phía sau, nhìn ân nhân cứu mạng không màng nguy hiểm.
Giữa buổi chiều tà, một chàng trai tuấn tú mặc cổ phục khẽ mỉm cười rực rỡ.
Đột nhiên, cô bé cảm thấy mình đã du hành ngược thời gian và không gian, ngẩn ngơ nói:
"Em không sợ. Ở bên anh em không còn sợ gì nữa."
Đúng vậy, Tiểu Phỉ hiện tại chính là đang trải qua loại cảm giác này.
Tựa như cô bé gặp được một chàng hoàng tử từ trên trời rơi xuống bảo vệ cô vậy.
Tuy rằng, lí trí đang không ngừng nói với cô rằng, hoàng tử trước mặt là một người con gái.
Nhưng cô thật sự không thể kiểm soát được tâm tình hỗn loạn như một chú nai con của mình