Ẩn Hôn Ngọt Sủng: Đại Tài Phiệt Tiểu Kiều Thê

Chương 174




Buổi sáng, mọi người vẫn theo thường lệ quay hai cảnh, ăn cơm xong, mọi người vừa hóa trang lại xong thì mấy nhà truyền thông và một số fan tới thăm.

Nhưng fan tới hầu hết là fan của Lê Hinh Nhi và Phó Thời Dịch, họ cầm hoa và thức ăn tới, nhiệt tình vây quanh hai người, hỏi han ân cần.

Vì muốn đổi tạo hình mới nên đến khi trợ lý đạo diễn tới báo chuẩn bị bắt đầu quay, Cố Vi Vi mới từ phòng hóa trang đi ra.

Mới vừa đi tới thì đột nhiên có hai cô gái từ trong đám fan của Phó Thời Dịch lao ra, ôm chặt lấy cô.

"Vi Vi!"

"Đại thần!"

Vi Vi còn đang cầm chiếc mặt nạ của Đường Thiếu Kỳ, kinh ngạc nhìn hai người, "Trình Trình, Thiên Thiên, sao hai cậu lại tới đây?"

"Tới thăm ban của cậu, tiện thể mừng sinh nhật của cậu luôn." Lạc Thiên Thiên nói.

Kỷ Trình ngạc nhiên lượn một vòng quanh người cô, vươn tay sờ sờ bộ quần áo của Đường Thiếu Kỳ trên người cô, hai mắt sáng như đèn pha, "Đại thần, hóa ra cậu mặc quần áo của nam nhân cũng đẹp trai thật đấy."

Lạc Thiên Thiên cạn lời mà liếc xéo cô ấy một cái, "Đừng si mê quên lối về nữa được không, người ta là con gái đấy."

"Nhưng đẹp trai thật mà." Kỷ Trình không thể che giấu bản tính mê trai quên mất trời đất của mình.

"Hai cậu tới khi nào? Tìm được chỗ ở chưa?" Cố Vi Vi nhìn hai người hỏi.

"Bọn mình tới tối qua, vì tới đây muộn quá nên không tới tìm cậu, bọn mình ở khách sạn đối diện với đoàn phim của cậu."

Lạc Thiên Thiên dù không hoạt bát như Kỷ Trình, nhưng mặt mày cũng khó nén được vui mừng.

"Thế các cậu nhận được thư thông báo trúng tuyển chưa?" Cố Vi Vi hỏi.

"Rồi, cả hai đứa mình đều trúng tuyển." Kỷ Trình hưng phấn nói.

Ba người đang nói chuyện hăng say thì có hai nữ sinh cầm đồ đi tới, sắc mặt không hề có thiện ý chìa đồ tới trước mặt Cố Vi Vi.

"Đây là điểm tâm Hinh Nhi bảo chúng tôi chia cho nhân viên của đoàn làm phim, cũng có phần của cô đấy."

"Hinh Nhi của chúng tôi vừa xinh đẹp lại tốt bụng, không so đo với cô, nhưng chúng tôi sẽ không tha thứ việc cô thừa dịp quay phim mà làm cô ấy bị thương đâu."

Giọng điệu của họ cứ như thể mấy miếng bánh này là một đặc ân lớn lao với cô vậy.

Cố Vi Vi nhìn thoáng qua, khách sáo cười khẽ, "Ngại quá, tôi không ăn đồ ngọt."

Có quỷ mới biết chỗ điểm tâm này có bỏ thứ gì kỳ quái hay không.

"Hinh Nhi cho cô, cô không ăn thì cũng phải cầm lấy, chút lễ nghĩa này mà cô cũng không biết sao?" Một nữ sinh có mái tóc xoăn ngang vai hùng hùng hổ hổ nói.

"Một kẻ nổi tiếng trên mạng nhờ phẫu thuật thẩm mỹ lại thực sự cho rằng diễn một vai nữ phụ mà trở thành minh tinh chắc."

Một nữ sinh khác toát ra đầy âm dương quái khí mà châm chọc.

Bây giờ bị trên mạng bôi đen thành như vậy, có lẽ có xuất đạo được hay không cũng khó nói.

"Buổi sáng ra ngoài không đánh răng sao, miệng lại hôi thối như vậy?" Kỷ Trình tức giận mà nói kháy một câu.

Hai người kia nhìn Kỷ Trình và Lạc Thiên Thiên, cười khẩy, "Hâm mộ một kẻ nổi tiếng trên mạng chẳng có kỹ năng diễn xuất cũng không được người ta yêu mến, đúng là mắt mù."

"Cô.." Kỷ Trình muốn cãi lại nhưng bị Cố Vi Vi kéo lại.

"Đúng đúng đúng, tôi không có kỹ năng diễn xuất cũng chẳng có người mến mộ, đang coi tiền bối Hinh Nhi là hình mẫu để học tập đây." Cố Vi Vi cười nhạt nói.

"Học tập?" Nữ sinh tóc xoăn hừ lạnh, "Cô được mấy cân mấy lạng, chẳng lẽ tự cô không biết sao? Diễn xuất là cần thiên phú, cô học được chắc?"

"Đương nhiên là không thể so với tiền bối Hinh Nhi được." Cố Vi Vi cười tươi như hoa, khen tặng thần tượng của đối phương.

Trợ lý đạo diễn đi tới, khụ một tiếng rồi nhắc nhở, "Mộ Vi Vi, đạo diễn bảo cô tới, chuẩn bị bắt đầu quay."

Nói xong, có chút "cạn lời" mà nhìn lướt qua fan của Lê Hinh Nhi. Thần tượng của họ diễn một cảnh mà NG không biết bao nhiêu lần. Anh ta biết rõ, đạo diễn Dịch quay cảnh của Đường Thiếu Kỳ luôn vui vẻ ra mặt, hơn nữa đều là quay một lần là xong.

Nhưng vừa quay tới cảnh của nữ chính Lâm Thanh Tuyết liền buồn bực tới mức muốn chết đi sống lại, NG mười lần là chuyện hết sức bình thường.

Nói người ta không thiên phú, không có kỹ thuật diễn xuất, lát nữa sẽ tự vả mặt mình sưng vù cho xem.