Ăn Bám Chính Xác Mở Ra Phương Thức

Chương 173: Tại sao bọn họ lại gọi anh là nghịch tử?




“Đây đều là bình luận của anh sao?” Thẩm Ngôn chỉ vào mục bình luận không ngừng nhảy lên trên màn hình di động, hỏi lại Dương Mật.

Dương Mật gật gật đầu, cười đáp: “Xem ra ông xã em rất nổi tiếng nha, chưa đăng chính thức bất kỳ bài viết gì lên Weibo, mới chỉ chấp nhận tham gia thôi, thế mà lại có nhiều bình luận như vậy rồi.”

Đông Lỵ Á cũng nói: “Lượt follow của Weibo còn có thể có chút là giả, nhưng bình luận hoặc lượt chuyển tiếp đông đảo mới là quan trọng, tượng trưng cho mức độ ảnh hưởng cũng như có người hâm mộ nhiều của tài khoản đó.”

Thẩm Ngôn chú ý tới cũng không phải là cái này, chỉ thấy kỳ quái mà hỏi: “Tại sao có rất nhiều người lại gọi anh là nghịch tử?”

Thẩm Ngôn là hoàn toàn cảm thấy quái lạ, hắn biết trên mạng có rất nhiều người mắng hắn, bởi vì hắn cưới được năm cô gái như hoa như ngọc, bọn họ ghen tỵ thì cũng chẳng có gì làm lạ. Mấy câu chửi như vua ăn bám, cái gì mà cóc ghẻ lại đòi ăn thịt thiên nga... những lời này thì hắn có thể lý giải được, nhưng tại sao bọn họ lại gọi hắn là nghịch tử? Thời nay thịnh hành mắng chửi người như vậy sao?

Ba người phụ nữ liếc nhau, sau đó thổi phù một hơi, rồi cùng phá ra cười ha ha không ngừng.

Thẩm Ngôn dáng vẻ đường hoàng nghiêm túc, bình thường toàn mang hình tượng Mr. Biết Tuốt, thế nhưng hiện giờ trông như một đứa trẻ đang ngơ ngác tiếp xúc với thứ mới lạ, cái gì cũng không biết, lại đang cần các nàng giải thích, cảm giác này phải nói là đáng yêu đến không chịu được.

“A a a a!” Địch Lệ Nhiệt Ba chịu không được nữa liền nhào tới hôn lên trên mặt ông chồng nhà mình một cái.

Đông Lỵ Á giải thích: “Chính là lúc chúng ta quay tiết mục, đêm đóng quân dã ngoại đó, em không phải nói người xem chính là cơm áo cha mẹ của mình sao, sau đó anh liền nói dạng cha mẹ như vậy thì anh không cần, cứ thế liền đòi lóc xương trả cha, cắt thịt trả mẹ, cho nên bọn họ mới trêu chọc, gọi anh là nghịch tử.”

“Nghịch tử cuối cùng cũng mở tài khoản Weibo rồi, đám lão phụ thân chúng ta rốt cuộc cũng có lãnh địa để chém gió, phòng nào ở giữa là ba ba nhé.”

“Thẩm lão sư, nhân dịp tạo tài khoản mới, mau mau đăng một bức ảnh tự chụp đi, cho bọn tôi ít phúc lợi đi nào.”

“Nghịch tử, hai ngày nay ngươi làm cái gì thế, không có show để xem thiệt là nhàm chán, nhớ giữ gìn sức khỏe đấy, đừng ỉ tuổi trẻ mà lao lực quá sức, có muốn thì cũng phải biết kìm nén lại nha.”

“Một ngày không nhìn thấy dáng vẻ Thẩm lão sư chững chạc đàng hoàng mà trang bức thì tôi liền khó chịu, Thẩm lão sư mau chạy ra tạo chút sóng gió đi mà.”

“Các bảo bối bảo vệ thiên sứ, ha ha ha, tôi cá 100 tệ, dòng giới thiệu này chắc chắn là nhóm con dâu tôi viết chứ không ai.”

“Ngày hôm qua ở tỉnh Vương Phủ tôi thấy nghịch tử nhà tôi cùng Nha Nha đi dạo phố đó, hôm nay thì Thẩm Ngôn đã chịu xài mạng xã hội, xem ra Nha Nha quả nhiên xứng chức thượng vị, tôi ủng hộ Nha Nha là chính thất đại phu nhân quả nhiên không nhìn lầm người mà.”

“Nghịch tử đừng giả bộ chết, mau chạy ra đây đón tiếp cha ngươi đi này!”

“Thẩm lão sư, chừng nào chương trình mới livestream tiếp tục vậy? Mấy ngày không gặp anh thiệt là nhớ!”

“Lầu trên ngưng thả thính lão công nhà tôi đi nhé.”

Từ trên xuống dưới, Thẩm Ngôn đảo qua một hồi, gọi hắn là “nghịch tử” là nhiều nhất, gọi là “Thẩm lão sư” cũng đông đảo không ít.

Hắn cau mày, biểu cảm có chút nghiêm túc, suy nghĩ một hồi liền mở phần bình luận ra, chọn đại một cái tài khoản có tên là “Năm bốn ba” - người đã gọi hắn là “nghịch tử” để bình luận trả lời, Thẩm Ngôn chăm chú gõ xuống từng chữ: “Cậu là cháu của tôi.”

Thẩm Ngôn liên tục kéo xuống mục bình luận, cứ bất kỳ tin nhắn nào gọi hắn là “nghịch tử”, hắn đều cố chấp trả lời từng người, nội dung đều na ná như trên.

Khu bình luận rất nhanh liền có phản ứng, nhìn thấy tài khoản chính chủ của Thẩm Ngôn đang trả lời, cộng đồng mạng lập tức nhiệt tình hơn hẳn.

“Tôi thao, nghịch tử tức giận phản pháo rồi kìa. Này Thẩm Ngôn, ngươi nhớ chú ý dùng từ lại nha, quen thuộc thì quen thuộc, nhưng cũng đừng u mê muốn chiếm lợi ích từ chỗ lão tử đấy.”

“Ha ha ha, Thẩm lão sư của chúng ta bình thường toàn tỏ vẻ không buồn bận tâm, không thèm chấp nhặt, nào ngờ hóa ra còn có mặt tính cách con nít như vậy, đây là muốn cùng nhóm lão phụ thân tranh đấu đến cùng đây ha.”

“Tại sao lại có cảm giác bất ngờ vui mừng thế, nghịch tử, ngươi còn như vậy lão tử sẽ cười vào mặt ngươi đó.”

“Mau mau chửi nhau đi, ai thắng người đó sẽ được làm cha. Tôi có bắp có nước ngọt sẵn rồi đây, hóng drama tới lúc nào cũng được.”

“Sao lại có hiện trường nhận cha nhận con nhận cháu gì ở đây vậy???”

Dương Mật, Địch Lệ Nhiệt Ba, cùng Đông Lỵ Á vây quanh bên người Thẩm Ngôn, thấy hắn tập trung tinh thần, dáng vẻ lại vô cùng cố chấp, ba cô gái cảm thấy có chút tức cười.

Nói đến thì Thẩm Ngôn quả thật đúng là một người cực kỳ mâu thuẫn, nếu nói hắn nghiêm túc chững chạc, nhưng lại hết lần này đến lần khác ngây thơ cố chấp không chịu được, đã vậy còn có hành động kiên quyết chối bỏ hai ngàn vạn cát-sê kia nữa, đây là việc mà một người trưởng thành bình thường sẽ làm sao? Không, người chững chạc đúng nghĩa sẽ không làm việc tùy hứng như thế!

Nếu bảo tính cách Thẩm Ngôn ngây thơ, thiếu hiểu chuyện thì cũng không đúng. Bởi vì có những lúc hắn lại trầm ổn giống như một ông lão đã hiểu hết sự đời, cái thể loại thâm trầm nhưng cũng thoải mái, người bình thường cũng tuyệt đối không làm được, thậm chí muốn bắt chước cũng khó.

Thẩm Ngôn tựa như một cái mê cung. Đây là đánh giá chung của mấy người Dương Mật, bọn họ cảm thấy vĩnh viễn cũng không biết được hắn đang nghĩ gì, hắn muốn làm cái gì.

Nhưng mà đây cũng chính là chỗ thu hút nhất của Thẩm Ngôn, bởi vì chỉ cần ở bên cạnh hắn, các cô đều luôn cảm thấy mỗi ngày là một bất ngờ.

Người ta thường nói tình yêu là sự mù quáng, quả nhiên không sai. Hiện giờ cả ba đôi mắt xinh đẹp đều đang tràn đầy tình yêu, nhìn về phía Thẩm Ngôn mang theo vô hạn yêu thương, giờ khắc này, không chỉ riêng dân mạng cứ gọi loạn Thẩm Ngôn là ‘con trai’, mà ngay cả ba người Dương Mật cũng đong đầy yêu thương nhìn hắn tựa như đó là đứa con trai bảo bối nhà mình vậy.

Nửa tiếng sau.

Thẩm Ngôn buông điện thoại xuống, xoay xoay cổ, vươn vai một cái thật dài.

Dương Mật buồn cười hỏi: “Thế nào? Cãi không lại bọn họ sao?”

Thẩm Ngôn lắc đầu, đáp: “Quá nhiều người, không mắng hết được!”

Địch Lệ Nhiệt Ba ngồi cạnh chống cằm nhìn, ra vẻ nghiêm túc nói: “Ông xã à, cái này thì bọn em không giúp anh được rồi, bọn em không thể lên đó mắng người hâm mộ thay anh được...”

Thẩm Ngôn bật cười thành tiếng, nhìn cô vợ nhà mình như nhìn kẻ ngốc, nói: “Em cảm thấy anh là người dễ dàng nổi giận vì người khác như vậy sao?”

Thẩm Ngôn lại cầm điện thoại lên, đăng status đầu tiên trên Weibo của mình, nội dung vẻn vẹn chỉ có hai chữ: “Bắn ngược!” (1)

“Phốc!”

“.........”

Dương Mật, Địch Lệ Nhiệt Ba cố gắng nín cười không thành, cuối cùng phá ra ha hà cười lớn, mà cộng đồng mạng hiển nhiên lại càng không thèm kiềm chế, thấy Thẩm Ngôn tương tác lại với mình thì sung sướng vô cùng, toàn bộ khu vực bình luận đều sôi trào lên.

“Ha ha ha ha ha, Thẩm lão sư quá đáng yêu rồi.”

“Nghịch tử lấy một đối đầu vạn địch, cuối cùng mới xuất chiêu, chiêu này xuất xứ thâm sâu, nghe nói là có tra đến thời kỳ Ngũ Đại Thập Quốc, cái gì? Cưỡi mây về gió? Sai, chiêu này trong truyền thuyết chính là một đại chiêu đấy, tên gọi là ---- đánh ngược nha.”

“Nghịch tử, ngươi thật là quá đáng, ngươi muốn mắng nhóm các lão phụ thân thì cứ mắng, sao lại mở ra hậu chiêu cao tay thế, ngươi đây là muốn bọn ta chết vì cười nhiều quá à? Được lắm, nghịch tử, ngươi thắng rồi, lão tử hiện tại cười nhiều đến nỗi vừa làm rớt điện thoại xuống đất luôn đây.”

“Ha ha ha ha, chết cười với Thẩm ca, hóa ra ảnh mặn ghê luôn.”

“Con mẹ nó, đúng là thần bắn ngược, nghịch tử, ngươi muốn bức tử lão tử để kế thừa ổ F của lão tử đúng không?” (2)

“Một giây trở lại tuổi thơ a, năm đó tôi cũng sử dụng chiêu này đối phó với vô số câu từ khó chịu đó ha ha.”

“Thẩm lão sư, gánh nặng thần tượng của cậu đâu rồi, hãy nhớ cậu đã có rất nhiều bà xã xinh đẹp, đừng có mà ở đây tranh đua cùng tụi tui nữa, tranh thủ chụp ngay một bức hình selfie cả nhà đăng lên để chị đây còn liếm màn hình nào.”

“Nghịch tử, có thể rảnh rỗi ngồi đùa giỡn như vậy, thì hãy mau mau livestream kể tiếp chuyện « Quỷ Thổi Đèn » đi, gia gia ngươi chờ ngươi rất lâu rồi đấy!”

“........”

- ----

(1) Nếu ai hay chơi game nhất là game bắn gà thì chắc biết kỹ năng này, đại loại là khi người ta ném một thứ gì cho bạn, tuyệt chiêu “bắn ngược” sẽ bắn trả về cho chính chủ đúng món mà người ta vừa ném ra. Ở đây đại ý là muốn bắn ngược các cmt đã “mắng” Thẩm Ngôn trả về cho cộng đồng mạng.

(2) ổ đĩa F thường dùng để lưu trữ cái gì của các anh em thì mọi người cũng biết rồi đó, kekekeke

P/s: Đó giờ dịch truyện đệ thích chú giải ngay tại câu văn khó hiểu luôn, nhưng làm xong chương này mới hiểu sao tiểu tỷ tỷ trước đây hay chú giải ở cuối chương rồi, ra là vì phần cần chú giải nhiều quá, chen ngang vào nhìn hơi bị rối mắt, và hóa ra dịch truyện hiện đại khó hơn dịch truyện tiên hiệp nhiều, một chương Thế giới thứ chín bên kia đệ mất có khoảng 1 tiếng đến 1 tiếng rưỡi cho mấy chương 3000 chữ, mà một chương này có khi mất cả 2 tiếng cũng chưa hoàn thành, tiên sư ngôn ngữ mạng TQ nhiều quá, đệ đọc mà loạn não không hiểu gì, có chỗ nào sai sót thì phiền các anh em thông cảm nhé. Đệ tận lực rồi @@

- ----

Chương sau: Phát Weibo Chọc Tức Cẩu Độc Thân